Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại (Bản Dịch)

Chương 639 - Chương 640: Ý Đồ?

Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại Chương 640: Ý Đồ?

“Các vị Thiên Đế, cáo từ một bước.”

Lúc này, Bách Hiểu Sinh mới dời tầm mắt, trực tiếp đi tới.

“Thật sự ở đây sao ?”

Sắc mặt của mọi người trong Võ Thần Cung rõ ràng đều có chút không đúng, không nghĩ tới tên này lại quái đản lớn mật như thế, dám xông vào đại hội bàn đào, lại còn như vào chỗ không người. Hắn không sợ chúng thần ra tay sao?

Rầm!

Một mảnh ánh sáng chói lọi bao vây lại, ngăn cách với người bên ngoài.

“Ngươi lớn mật!” Lâm Hồng Phượng hét lớn.

“Thịnh yến thiên địa Tam Giới, vì sao chúng ta lại không thể tới?”

Bách Hiểu Sinh hơi mỉm cười, “Thanh Đằng Địa Mẫu là mẹ Tam Giới, sinh dưỡng vạn vật trong thiên địa. Nàng không chỉ là Thần hương hỏa của vạn vật mà còn sinh ra những quái đản như chúng ta, chúng ta bởi vậy nên mới có thể đến thế giới này..... Mẫu thân của chúng ta thành Thần, sao con cháu chúng ta lại có thể không đến dự lễ hội bàn đào được chứ?”

Chúng ta!?

Chẳng lẽ là nhiều hơn một người!

Sắc mặt của Lâm Hồng Phượng thay đổi.

Nàng quay đầu nhìn lại thì bắt gặp gương mặt tươi cười doanh doanh của Lý Mật Thiên Đế, trong lòng bỗng có một cỗ sợ hãi liên miên không dứt. Đại hội bàn rốt cuộc còn có bao nhiêu yêu ma quỷ quái khủng bố nắm bắt được quy tắc rồi lẻn vào mà chưa bị mọi người phát hiện đây?

Như vậy quy tắc của bọn họ lại là cái gì?

Nàng hít sâu, lộ ra một cỗ nôn nóng khẩn trương.

Tồn tại của quái đản cực kỳ đặc thù, bọn họ là sinh linh được hình thành từ nguyện lực và sự hãi của chúng sinh.

Bọn họ cũng có hạn chế.

Giống như Ngụy Lân có cảnh giới cực cao, đứng gõ cửa bên ngoài nhưng nếu phàm nhân không mở cửa thì dù cho có là cảnh giới Thiên Đế thì cũng không thể xâm nhập. Bọn họ ngay cả phàm nhân cũng không thể giết, đối với bọn họ mà nói thì vấn đề không phải là đối thủ mạnh hay yếu mà là “Quy tắc”.

Một khi bước vào quy tắc của hắn thì chính là cửu tử nhất sinh!

Trừ phi có chiến lực khoa trương đến nghịch thiên, có thể liên tục giết chết đối phương mười mấy lần, nếu không thì rất khó ngăn cản.

“Ba năm trước, ta có được một tuyệt học của Thiên Đế, có thể trao đổi một chút không?” Lâm Hồng Phượng lấy một quyển bí tịch ra, cười rộ lên.

Bách Hiểu Sinh ngẩn ra, lật xem, gật gật đầu theo bản năng, “Ngươi muốn trao đổi cái gì?”

“Cho ta một ít lời khuyên về câu nói kia của Lý Mật?” Lâm Hồng Phượng cười nói.

Sắc mặt Bách Hiểu Sinh cứng đờ.

“Hắn không thể chống cự.”

Nhóm nữ Thiên Đế xung quanh lập tức vui mừng! Bản thân Bách Hiểu Sinh cũng không thể chống lại ấn tượng của chúng sinh đối với hắn!

Trao đổi đồng giá, hỏi gì đáp nấy, là quy tắc của hắn, cũng là nhược điểm.

“Không hổ là nữ Võ Đế thống lĩnh một phương Võ Thần Cung.” Bách Hiểu Sinh chỉ có thể lộ ra gương mặt tươi cười, giải đáp nói: “Ta nói cho các ngươi là không cần đi quấy rầy Lý Mật. Hắn gọi là Hư Vinh, rất nhát gan, không có tài hoa, lại thích ngụy trang thành anh hùng được mọi người sùng bái ở trong mắt người khác, hưởng thụ kính yêu và vinh quang. Nếu hắn bị người khác phát hiện ra thân phận giả mạo thì hắn sẽ rất khẩn trương, sẽ náo ra chuyện lớn.”

Hư Vinh?

Mọi người quay đầu nhìn lại, trong nháy mắt không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Rõ ràng biết đối phương là giả, nhưng lại không thể vạch trần, chỉ có thể để hắn tùy ý chuyện trò vui vẻ với mọi người. Thậm chí trong đôi mắt của hắn còn hiện lên một chút sợ hãi, khiếp đảm.

Đó là sự sợ hãi và vẻ mặt khẩn trương khi bị người khác vạch trần thân phận, ở đây đều là lão quái vật, hắn không ngừng che đậy vẻ mặt đang hoảng loạn, nhưng vẻ mặt quái dị của hắn đã bị mọi người phát hiện ra....

“Hư Vinh? Ta cho là một Đại vương khoác loác đi? Thích khoác lác, nhưng kỹ thuật diễn lại không được?”

Lâm Hồng Phượng hít sâu một hơi, “Luôn có những người này, không nỗ lực lại thích giả vờ uy quyền trước mặt mọi người. Ta đoán là đây là cảm xúc hội tụ từ muôn ngàn chúng sinh, trăm ngàn loại người, còn có cả trăm ngàn loại yêu ma quỷ quái.... Tiểu Linh, đi giúp Lý Mật Thiên Đế giảm bớt sự xấu hổ, tránh cho việc hắn bị người khác nhìn thấu thân phận, thẹn quá thành giận.”

Hiển nhiên là không thể bóc trần loại yêu ma quỷ quái này.

Bất kỳ một hành vi vạch trần hắn hay là đã biết thân phận thật của hắn đều sẽ khiến hắn thẹn quá hóa giận, giết người diệt khẩu.

“Tỷ tỷ.. muốn làm một diễn viên với chúng ta, phối hợp diễn với hắn không?” Mộc Ngữ Linh khẩn trương nói: “Cho dù là vi phạm quy tắc thì nếu chúng ta vây lên, cũng có thể đem hắn đánh chết! Thậm chí ở đây còn có một Thánh Nhân cổ xưa, Minh Thổ Đại Đế! Thiên Đạo...”

“Mau đi! Nơi này không biết còn che giấu bao nhiêu yêu ma quỷ quái đâu, trước tiên cứ quan sát một chút đã.” Lâm Hồng Phượng hít sâu, “Bọn người kia dám lớn mật như vậy, chỉ sợ sẽ có chuyện quái đản, đã đột phá thành Thần, nếu không thì tuyệt đối sẽ không dám lại đây! Kéo dài một chút thời gian, chúng ta lại lôi kéo Bách Hiểu Sinh một chút.”

Sắc mặt mọi người lộ ra vẻ hoảng sợ.

Một Thánh Nhân yêu ma quỷ quái!?

Đặc tính lớn nhất của quái vật này chính là bất tử, một vị Thần quái đản xuất hiện, có lẽ có thể kiềm chế chúng Thánh Nhân.

Đại hội bàn đào hẳn là sắp có chuyện lớn xảy ra.

Trong cung Nữ Võ Thần, người chủ trì quyết sách vẫn luôn là Lâm Hồng Phượng, mà không phải là Phan Tuyết Tiên.

Bởi vì người chơi này tự mình hiểu rõ đầu óc của mình không đủ thông minh, nếu không thì cả ngày cũng sẽ không bị tỷ tỷ của mình giả trang đến nỗi trong đầu toàn là cơ bắp.

“Các vị, các ngươi đều rất thú vị.” Bách Hiểu Sinh nhìn về tư thế hiên ngang của các vị nữ Võ Đế, ánh mắt quét qua, lại nhìn về phía Messiah quân chủ đại đế.

“Ngươi có ý đồ gì!” Sheila quýnh lên.

Trong ấn tượng của chính sinh thì Bách Hiểu Sinh chính là người có trí tuệ nhất trên đời này, mà tồn tại như vậy được coi là toàn diện, Bách Hiểu Sinh hắc ám đã là thủ lĩnh quái đản một phương.

“Ý đồ?”

Vẻ mặt Bách Hiểu Sinh bình tĩnh, bình tĩnh nói: “Đó là thứ mà chỉ nhân loại mới có... còn chúng ta thì không. Hành vi của chúng ta khoa trương, chúng ta không hề có logic, chúng ta không thể khống chế chính mình, chúng ta là sinh mệnh mà chúng sinh phó thác sự sợ hãi. Tại sao các ngươi lại sợ hãi chúng ta, chúng ta có bộ dáng gì.... Sáng tạo nên chúng ta chính là các ngươi!!”

Sắc mặt xung quanh trở nên căng thẳng.

“Chúng ta không có tự do, chúng ta cũng khát vọng có được sinh mệnh chân chính.”

Bách Hiểu Sinh mỉm cười nhàn nhạt, mang theo thần sắc cổ quái kì lạ khiến người ta nhìn không thấu, đoán không ra, “Các vị nữ Võ Đế đại nhân, không cần phải khẩn trương, chúng ta đến chỉ đơn thuần là để mừng thọ mẫu thân chúng ta mà thôi.”

Lại là một mảnh trầm mặc, cả đám người đều bày ra tư thái chiến đấu.

Không ai biết rốt cuộc Bách Hiểu Sinh đang nghĩ cái gì.

“Các ngươi tới đây là muốn ám sát Thanh Đằng Địa Mẫu, ngăn cản nàng thành Thánh?” Sheila nhịn không được lớn tiếng.

Lúc này Bách Hiểu Sinh lại không trả lời.

Mà Lâm Hồng Phượng bên cạnh thì hơi mỉm cười, còn nói thêm: “Đối với vấn đề vừa rồi, ta thấy tuyệt học Thiên Đế có chiến lực vô song, vô số thế lực khắp tam giới đều đỏ mắt, nếu nói trao đổi đồng giá thì chút tình báo nhỏ kia hẳn là không đủ đi? Ta muốn trao đổi một chút xem mục đích chuyến đi này của các ngươi là gì.”

-----

Bình Luận (0)
Comment