Sắc mặt Bách Hiểu Sinh lại cứng đờ.
“Tất nhiên là không phải.”
Hắn lắc đầu nhàn nhạt nói: “Chúng ta rất kính nể mẫu thân của chúng ta, nàng nhân từ thiện lương, hoàn toàn xứng đáng là mẹ đại địa. Hơn nữa nếu nàng chết, Long Mạch tất nhiên sẽ bị hủy diệt, ba giới sẽ đem nghênh đón kiếp nạn lớn nhất từ trước tới nay, không chỉ có Thần hương hỏa chết đi, mà những yêu ma quỷ quái chúng ta cũng không còn sợ hãi, cũng sẽ chết đi.... Không có mẫu thân thì không có chúng ta, chúng ta mới là người thủ hộ trung thành nhất của Địa Mẫu!”
Người thủ hộ?
Nhóm nữ đế xung quanh đều ngạc nhiên.
Đây cũng quá không thể tưởng tượng rồi, những thứ quái đản này rốt cuộc muốn làm gì đây?
“Có lẽ từ xưa đến nay, ta là thủ lĩnh thế lực phản diện đặc biệt nhất, đối với sự dò hỏi của quân địch lại hỏi gì đáp nấy.” Bách Hiểu Sinh tự giễu một chút, bỗng nhiên khẽ cười nói: “Một khi đã như vậy, ta sẽ nói cho các ngươi thêm một chút chuyện.... Các ngươi chung quy lại cũng chỉ là người đến sau, các ngươi có biết nguyên lý của Long Mạch? Tại sao lại có Thần hương hỏa và yêu ma quỷ quái?”
Nguyên lý?
Mọi người đều biết nó là hội tụ sợ hãi của chúng sinh, nhưng sâu hơn...thì không ai biết.
Bách Hiểu Sinh chỉ vào một mảnh gạch hình vuông dưới chân, bề mặt của nó là màu vàng nhạt, bình thường không có gì lạ, “Các ngươi nhìn mảnh gạch đá này mà xem, đây là thế giới Hoang Cô trước khi Long Mạch xuất hiện.”
Mọi người khó hiểu, cảnh giác nhìn hắn, từ đầu tới cuối cũng không biết hắn rốt cuộc đang nghĩ gì.
Bách Hiểu Sinh cười cười, duỗi ra tay đặt ở phía trên tấm gạch, một đạo ánh sáng chiếu xuống, để lại cái bóng màu đen của bàn tay ở trên gạch.
“Đây là thế giới Long Mạch, Thanh Đằng Địa Mẫu đã rắc xuống một chùm ánh sáng. Ánh sáng đó dường như đã chiếu sáng khắp thế giới, nó là Thần bảo hộ chúng sinh, nó tập hợp thiện niệm của chúng sinh, biến thành ‘ hắn ’ trong mắt chúng sinh, như vậy thì bá tánh phàm nhân sẽ không còn phải chịu cực khổ.”
“Nhưng thế giới là cân bằng, vạn sự vạn vật đều có hai mặt âm dương, cho bao nhiêu ánh sáng thì sẽ ra đời bấy nhiêu bóng tối. Nơi càng sáng thì bóng tối cũng sẽs càng rõ ràng....” Gương mặt hắn tắm gội trong ánh mặt trời.
“So với thế giới đồng nhất trước đây thì ranh giới hiện tại rõ ràng hơn nhiều. Địa Mẫu lấy đi ánh sáng mà chúng sinh không ngừng phát ra hóa thành năng lượng tín ngưỡng sạch sẽ, như vậy thì phần bóng tối dư lại thì sao? Những ác niệm vẩn đục, bạo ngược, ác ý, sợ hãi, điên cuồng...”
Hứa Chỉ giật mình, không nói gì, tiếp tục nghe tên Bách Hiểu Sinh này nói tiếp.
Bách Hiểu Sinh nhàn nhạt nói: “Hiện tại đã rõ chưa? Hương hỏa của con người bị cắt rời, có bao nhiêu vị Thần mới thì sẽ có bấy nhiêu Quỷ Thần cùng cấp bậc được sinh ra... Chúng ta chính là thế giới ảnh ngược trong gương.”
Sheila bên cạnh đang muốn mở miệng.
“Như vậy, ngươi nói xem tại sao hiện tại số lượng Thần linh quái đản lại kém xa Chính Thần?”
Mặt Bách Hiểu Sinh đầy ý cười, phảng phất một nhà thông thái vĩ đại của tam giới, nhìn thấu mọi thứ, “Bởi vì tuy rằng năng lượng hai bên ngang nhau, nhưng Địa Mẫu có đại trí tuệ, ở thế gian, cũng không ngừng đột phá, giết chết quái đản.... không cho phép nó hội tụ, Hơn nữa, nàng còn để cho chúng thần phân ra để trấn áp những năng lượng hắc ám đó, ước chừng đã áp chế khoảng sáu phần. Bên trong tháp Khóa Yêu của Thục Sơn, Minh Hà của Ma giới có 3000 Đại yêu ma Thiên Đế chân chính... Ta đã sử dụng rất nhiều phương pháp mới có thể tìm tòi đến tận cùng, mới có được con số khủng bố như này! Con số này đủ để tạo thành năm vị Thần.”
Đây là... Chân tướng của Tam Giới?
3000 Đại yêu ma!
Giọng nói rơi xuống khiến cho toàn bộ người trong Võ Thần Cung đều yên lặng.
Giờ phút này, các nàng mới biết được chân tướng của toàn bộ thế giớis, hiểu được nguyên nhân mấy năm nay thường xuyên cảm thấy áp lực sợ hãi, quái đản.
Mặc kệ dùng phương pháp gì để trấn áp, phân cách thì những tối tăm kia của chúng sinh cũng sẽ không thể biến mất, mà sẽ càng ngày càng nhiều, phảng phất như mang theo sóng thần, đang chờ một ngày bùng nổ.
Bách Hiểu Sinh nói: “Chúng sinh đối với sự sợ hãi và ảnh hưởng từ 3000 quái đản kia đều không ngừng được hội tụ tại tháp Trấn Yêu, Minh Hà, lấy đó để không ngừng trấn thủ.... Số lượng lưu lạc bên ngoài chỉ có gần bốn phần, cho dù là như vậy, cũng sẽ có một vị Thần linh quái đản ra đời cùng với lượng lớn Thiên Đế chúng ta...”
“Các ngươi đang nghĩ biện pháp, giải thoát cho 3000 Thiên Đế quái đản kia? Phóng thích năng lượng hắc ám?” Mọi người kinh hãi.
“Ta cũng muốn được tồn tại một cách chân chính, muốn thể nghiệm lạc thú của chúng sinh.” Hắn hơi mỉm cười, đôi mắt nóng rực, giống như là một người cuồng nhiệt tuẫn đạo đang trình bày mộng tưởng vĩ đại không đổi của mình.
“Cho nên, chúng ta tới đây.”
“Cho dù đúng là chúng ta rất yếu, nhưng thế giới luôn tràn ngập kỳ tích.”
Hắn hơi hơi mỉm cười, bỗng nhiên ngửa đầu nhìn lại.
Đột nhiên, gió nổi mây vần, đại hội bàn đào bắt đầu.
Từng đạo ánh sáng nhiều màu chiếu sáng không trung, mang đến cảm giác thần thánh mênh mông cuồn cuộn. Một vị tiên tử xinh đẹp tuyệt mỹ đang rải cánh hoa, một tòa Thần Điện rộng lớn bay lên không, trên đó là các vị tồn tại cổ xưa đang ngồi, Ma Thần khởi nguyên, Thiên Đạo Trường Sinh, Minh Thổ Đại Đế, Tiên Huyết Đế. Đây đều là những tồn tại đã là thành Thần... Thậm chí còn có cả tồn tại đứng đầu thế giới là Hồ Nhân Nông và Lôi Đế.
“Cung nghênh Di La Hậu Thổ Địa Mẫu nương nương!”
Rầm!
Một nữ tử tuyệt mỹ đầu đội vương miện ngồi trên thần tọa.
Rất nhanh, xung quanh sôi nổi truyền đến tiếng chúc mừng, các thế lực như Thục Sơn, Vương triều Đại Chu, Võ Thần Cung... đều lần lượt tiến lên nói lời chúc mừng. Cuối cùng, Bách Hiểu Sinh bỗng nhiên tiến lên một bước.
“Quỷ Dạ Cung, tiến đến chúc mừng!”
Hắn duỗi tay ra, phía sau liền xuất hiện một bóng người quái đản phát ra hơi thở khủng bố.
Mọi người cả kinh, toàn bộ đại hội bàn đào lặng ngắt như tờ.
Một giọng nói linh hoạt kỳ ảo truyền tới, là của Minh Thổ Đại Đế, “Đạo hữu tiến đến để xem lễ của Địa Mẫu vậy mà lại có gan dám làm càn, ta có thể đem ngươi đánh chết!”
Elmin rất có hảo cảm đối với vị Địa Mẫu thiện lương, luôn vì chúng sinh thiên địa và không thích chém giết này.
Phanh!!
Một cánh tay trắng nõn như ngọc xé rách hư không, lại bị một vị tồn tại khác nhanh chóng ngăn cản, hơi thở khủng bố bắt đầu bộc phát, đó là một vị Thần quái dị.
“Làm càn!”
“Chỉ là một Thần linh bình thường.”
Các Thần linh khác chỉ hơi kinh hãi, sau đó trực tiếp ra tay với vị Thần quái đản này.
“Các ngươi đánh không được ta, ta ở trong mộng của các ngươi....” Công kích xung quanh lập tức thất bại, bóng ma khủng bố kia cười cười, hung hăng chiếu quanh, toàn chỗ cao của Thần Điện nháy mắt đã bị kéo vào thế giới của hắn, “Đến đây đi, làm một giấc mộng đẹp!”
Rầm!
Khắp Thiên Đình lập tức ồ lên, thay đổi như thế cũng quá thấm người rồi.
“Một Thần linh bình thường cho dù dùng thủ đoạn quỷ dị hay là có quy tắc đặc thù, nhưng các Thần linh khác đều có chiến lực nghịch thiên, có thể thăm dò đối phương một cách chi tiết, chỉ sợ không đến một phút là có thể đem hắn đánh chết, không cần hoảng!” Chưởng môn Thục Sơn mở miệng, năng lực ứng biến rất mạnh. Dù cho gặp phải kịch biến như thế, cũng nhanh chóng ổn định lại.
-----