Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại (Bản Dịch)

Chương 641 - Chương 642: Kẻ Yếu Phản Kích 2

Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại Chương 642: Kẻ Yếu Phản Kích 2

Đối với Thần linh, thậm chí đối với cảnh giới của bọn họ mà nói thì một phút là đã có thể làm rất nhiều chuyện rồi.

“Hắn đang lấy mệnh kéo dài thời gian thôi.”

Mọi người trong vương triều Đại Chu cũng lên tiếng, thế hệ Hoàng đế Đại Chu này lại vô cùng thẳng thắn, “Cũng chỉ có thể kéo dài một phút, sau khi nó tử vong, tuy rằng là quái đản, nhưng nếu muốn sống lại một lần nữa thì nguồn năng lượng cần có thật sự quá khổng lồ cho nên cần rất nhiều thời gian, hẳn là phải chết không thể nghi ngờ.”

Xung quanh giống như đang tự trấn an bản thân.

Nhưng mà, một cỗ bất an và sợ hãi lại dần vờn quanh ở trong lòng bọn họ.

Dám trả một cái giá thảm thiết như vậy chỉ để xuất hiện ở đại hội bàn đào, mạnh mẽ bám trụ trong một phút, rốt cuộc là muốn làm gì đây?

Lúc này, Bách Hiểu Sinh duỗi tay ra, cười lạnh đối với người ở phía xa, “Lý Mật, ngươi là giả!”

Oanh!

“Ai dám nói, ta là giả!”

“Ta là thật! Ta chính là thật! Ta chính là anh hùng!”

Lý Mật lập tức bạo nộ, biến thành một con quái vật khủng bố. Hắn bắt đầu công kích nhóm Thiên Đế xung quanh, chiến lực khủng bố kia cơ hồ khiến cho nhóm Thiên Đế gần đó bị thương nặng.

“Chúng ta chung quy lại cũng không phải là chính mình, là ‘ thần ’ trong mắt chúng sinh, ẩn chứa nỗi kinh hoàng.”

Bách Hiểu Sinh mỉm cười nhàn nhạt, “Tên kia khi bạo nộ lên thì sẽ đánh mất lý trí, sẽ hoàn toàn hóa thành binh khí hình người, có thể gọi là.... không não, không có đầu óc, thân thể lại mạnh mẽ khủng bố, có thể hấp thu toàn bộ lực lượng đánh vào. Nhưng mà, ngay cả chúng ta đều không giúp hắn tới gần quái vật.”

“Lấy yếu thắng mạnh, đó là màn biểu diễn của chúng ta.”

Bên người Bách Hiểu Sinh lại xuất hiện bốn tồn tại khủng bố không biết, hơi thở hắc ám vờn quanh, bắt đầu đón đánh nhóm Thiên Đế xung quanh, “Đến đây đi, đón nhận phản kích của kẻ yếu, biểu diễn kỳ tích và mở ra vận mệnh truyền kỳ.”

“Ta có được trí tuệ cường đại nhất thế gian. Thế giới sẽ được viết lại.”

Thân thể hắn dần bay lên không, đôi mắt dần trở nên đỏ bừng.

“Đến đây đi! Tàn sát đi! Bắt đầu màn biểu diễn của Quỷ Dạ Cung chúng ta!”

Hắn cười điên cuồng, khí tức hắc ám khủng bố khiến người hoảng sợ thổi quét toàn bộ Thiên Đình, sương mù đen dày đặc vô tận, bay lả tả, mang theo mùi tanh sền sệt.

Ầm vang!

Hơi thở khủng bố quanh quẩn khắp người Bách Hiểu Sinh. Hắn lớn tiếng rống giận, một bàn tay khổng lồ màu đỏ đen vươn ra không trung, khuấy động mây đen, âm u trầm thấp khiến người không thở nổi.

“Thế giới sẽ khắc ghi sự khủng bố của Quỷ Dạ Cung, bảy tồn tại vĩ ngạn chúng ta sẽ vĩnh hằng hậu thế!”

Phanh!

Đại địa đột nhiên vỡ ra, vô số tiên cung sập xuống, khắp không trung rung lên, vô số cánh tay màu đỏ sậm đâm vào không trung, khuấy động mây mù màu đen. Bầu trời Thiên Giới bắt đầu hóa thành một tấm gương khổng lồ trong suốt màu đen.

“Gương? Hắn đang làm gì!?”

Nhìn thấy Bách Hiểu Sinh khủng bố như vậy, vô số người đều bị làm cho sợ hãi biến sắc.

“Hắn không ra tay, mà là để cho năm tên Quỷ Sùng phía sau tàn sát toàn bộ chúng ta sao!”

“Lớn mật! Thật sự xem chúng ta là bùn nhão sao!”

“Cho dù quái dị có cường đại, nhưng số lượng chúng ta nhiều hơn bọn chúng mười mấy lần lại có chiến lực phi phàm. Bọn chúng cùng lắm là đi được mười phút ở dưới tay thủ hạ của chúng ta!”

Vô số tồn tại rống giận, vừa sợ vừa tức.

Oanh!

Nháy mắt, từng người lần lượt đi lên nghênh đón.

Nhưng năm tên quái đản kia vậy mà đã bí mật kích hoạt các loại quy tắc khác nhau, biểu hiện ra chiến lực nghịch thiên.

Bách Hiểu Sinh dường như không có nhìn đến trận đánh xung quanh. Hắn giơ cao cánh tay, chiếc gương trên không trung bắt đầu lóe lên.

Hắn giơ cánh tay lên cao,

“Thế giới. Sẽ nhớ kỹ sự sợ hãi tại thời khắc này!”

Tai họa của đại hội bàn đào tam giới vậy mà đã bắt đầu xuyên thấu qua một mặt gương, nhanh chóng được chiếu tới thế gian, Ma giới. Khắp đại địa lập tức chấn động, đều kêu rên, rối loạn.

Hắn vung tay rồi hô lên,

“Thế giới, nhớ kỹ Quỷ Dạ Cung!!”

Oanh!

Không trung bị bao phủ bởi màu máu.

“Là nỗi sợ hãi tột cùng! Thời gian vạn vật tử vong trở về! Mang đến vô tận tai họa!”

Hắn ngẩng đầu lên, phảng phất như muốn đem toàn bộ gào rống phát tiết ra, giọng nói như có như không bởi vậy mà chấn động, khuếch tán trong toàn bộ ba giới: Ma giới, Nhân gian, Nam Chiếu Quốc, Vương triều Đại Chu, Minh Thổ Đại Đế. Vào lúc này, cơ hồ mỗi một phàm dân và con dân trên toàn bộ thế giới đều ngẩng đầu nhìn về tấm gương xuất hiện trong không trung, ai nấy cũng đều lộ ra vẻ khủng bố và sợ hãi.

Bọn họ thấy được hình ảnh lúc này của Thiên Đình.

“Thiên Đình bị tập kích? Đại hội bàn đào của Địa Mẫu?”

Ầm vang!

“Chúng sinh, nhớ kỹ Quỷ Dạ Cung chúng ta!!”

Bách Hiểu Sinh nở nụ cười nhàn nhạt mang theo sự thỏa mãn, một cỗ lực lượng khủng bố hóa thành phong áp, đấu đá với đạo pháp của tam giới, nó thổi quét mà đến và đang dần lan rộng khắp nơi.

“Không! Đây là mục tiêu của bọn họ!”

Vô số tồn tại quay đầu nhìn lại, nội tâm hoảng sợ, lúc này mới biết được mục đích thật sự của bọn họ. Bách Hiểu Sinh không cần tự mình chém giết, mà là lấy đại thần thông, phản chiếu lại trận tai họa phát sinh này để thu thập sự sợ hãi của chúng sinh tam giới!

Lực lượng của bọn họ nhờ vậy mà không ngừng tăng lên, thậm chí là có thể lấy yếu thắng mạnh, hóa thành tồn tại bất tử chân chính và đánh bại tất cả bọn họ!

“Thứ khủng bố đã tập kích chúng thần, Minh Thổ Đại Đế, Thiên Đạo, Ma Thần kia gọi là Mỹ Mộng Thần, đem giấc mộng đến chúng sinh, là tồn tại cuối cùng của thế giới! Hắn ở khắp mọi nơi và không gì không làm được, chỉ cần đọc tên của thần thì lập tức sẽ thấy được thân ảnh của thần ở trong mộng.” Bách Hiểu Sinh gầm nhẹ, hai mắt là một mảnh đỏ như máu.

Sắc mặt nhóm Thiên Đế bắt đầu thay đổi mạnh mẽ.

“Không tốt!”

“Mau ngăn cản hắn khuếch tán sợ hãi!!!”

Có người gào rống.

Nếu Thần linh quái đản bên trong kia tiếp nhận sự sợ hãi của số trăm triệu chúng sinh thì nó có thể sẽ trở nên vô cùng khủng bố, lực lượng cuồn cuộn không ngừng, không chỉ rất khó đánh chết, thậm chí có khả năng sẽ lấy đó để đột phá Trung Vị Thần.

Đại nạn của Tam Giới buông xuống!

Lâm Hồng Phượng đang mang theo chúng nữ đế chém giết bỗng nhiên ngửa đầu nhìn lại, “Các ngươi chống đỡ trước, ta đi ngăn cản Bách Hiểu Sinh!”

“Đại tỷ!”

Sắc mặt của mọi người đều trở nên lo lắng.

“Không có việc gì.” Nàng đi nhanh về phía trước, có quyết ý một mình ngăn cản tai họa. Nàng nói với Bách Hiểu Sinh, “Cái tuyệt học Thiên Đế đứng đầu kia có chiến lực khủng bố, hẳn là còn có thể đổi được một vấn đề nhỏ đi.”

Sắc mặt Bách Hiểu Sinh cứng đờ, hắn đứng ở chỗ cao, đang phản chiếu hình ảnh Kính Tượng của tam giới, trong óc trống rỗng.

Nàng giơ lên một đề toán phức tạp, “Bách Hiểu Sinh, có thể giúp ta giảng giải một chút được không?”

Đáng chết!!

Trong lòng hắn vô cùng phẫn nộ, đã muốn nổi điên. Hắn đen mặt nhìn nữ võ thần này, hận không thể nháy mắt đánh chết nàng một vạn lần!

Nhưng giây tiếp theo, khí thế hắc ám khủng bố của hắn bỗng nhiên tan đi, hạ xuống từ giữa không trung, làm lơ trận chiến đấu kịch liệt kia. Hắn giống như là một gia sư, bắt đầu dạy dỗ, cầm lấy giấy bút rồi ôn nhu nói: “Đề này thật ra hẳn là nên giải như vậy.”

-----

Bình Luận (0)
Comment