“Nếu muốn biến trở lại như cũ, thì cứ đến tìm ta.”
Hứa Chỉ nói xong, trong không khí liền xuất hiện một chiếc gương trôi lơ lửng.
Thượng Quan Man nhìn gương, nhìn thẳng vào dung mạo xấu xí của mình ở trong đó, hai mắt dán chặt vào gương:
“Mỗi người một vẻ, sau khi tiếp qua mấy vạn sinh linh ở Cầu Nại Hà, nhìn qua bao nhiêu buồn vui của muôn vạn chúng sinh, mới thấy thứ ta từng chú trọng, tự ti về bề ngoài, là chuyện buồn cười tới cỡ nào! Trước vòng luân hồi, dung mạo xấu hay đẹp, cao thấp mập ốm, chủng tộc hùng mạnh hay không, thì cũng chỉ là túi da bao bọc linh hồn mà thôi…Khi tới đây, tất cả đều ngang bằng nhau, trở về với sinh mệnh nguyên thủy, sau đó tiến vào luân hồi, phân chia lại một lần nữa.”
Nàng từ từ xoay người cúi đầu.
“Chưa kể, tồn tại đứng đầu như ngài đã sớm có thể tùy ý sửa đổi dung mạo, diện mạo, ta cho rằng, bây giờ có để ý tới hình dạng bên ngoài hay không, đều không có ý nghĩa gì cả.”
Sau khi nói xong, Thượng Quan Man thở dài nhẹ nhõm, nội tâm có hơi thấp thỏm bất an, không biết Bệ Hạ sẽ phản ứng như thế nào.
Hiện tại, rõ ràng chính là lần khảo nghiệm thứ 2.
Nàng không dám nói dối, điều này thật sự là suy nghĩ chân thật của nàng, nàng đã dốc sức thể hiện bản thân.
Ngốc ở đây nửa tháng, nàng đã chứng kiến rất nhiều lần đầu thai chuyển thế, mới biết được rằng, không người sống nào ở vùng đất này biết đến Địa Phủ cả.
Vị trí của nàng mê người tới cỡ nào cơ chứ.
Cho dù là Thiên Nhân cao quý cũng khó mà với tới được, tuy rằng không thể quyết định việc bọn họ sẽ đầu thai vào đâu, nhưng lại có thể dễ dàng xác định phương hướng và cha mẹ mà bọn họ đầu thai vào.
Gia đình phú quý.
Gia đình dòng dõi quý tộc.
Gia đình bần hàn nghèo khổ.
Tay cầm chìa khóa quyết định vận mệnh, chỉ bằng 1 nét bút của mình mà thôi.
“Không thay đổi dung mạo, tốt lắm.”
Hứa Chỉ nở nụ cười,
“Ta hy vọng về sau ngươi đều sẽ dựa vào tiêu chuẩn như thế này để lựa chọn đồng nghiệp.”
“Vâng!”
Thượng Quan Man vô cùng kích động, lồng ngực phập phồng.
Nàng làm sao mà không hiểu ý tứ trong câu nói này cơ chứ? Điều này có nghĩa là nàng đã thông qua lần khảo hạch thứ 2, đảm nhiệm chức vị này.
Hứa Chỉ yên lặng nhìn Thượng Quan Man đang mừng rỡ như điên, không thể không nói, Mạnh Bà này càng ngày càng hợp ý hắn.
Trong thế giới Mỹ Thực, thiên phú có liên quan tới ‘canh’ không nhiều lắm, nhưng tuyệt đối không ít! Rất nhiều người có si niệm với mỹ thực, hắn lại chọn nàng, là vì dựa theo lý lịch của nàng mà biết được tính cách của nàng.
Suy cho cùng, thử hỏi ở dưới Địa Phủ, lại có một thiếu nữ xinh đẹp đứng ở đầu cầu đưa canh, làm sao có thể trấn thủ được?
Mạnh Bà thích chưng diện, là điều tuyệt đối không thể được, xử lý chuyện ở Địa Phủ, vốn phải cực kỳ nghiêm túc, không những không thể đẹp, còn phải dữ tợn, sát khí mười phần, hình tượng âm trầm như vậy mới phù hợp với Địa Phủ. Ở trong truyền thuyết, Mạnh Bà với nhiều nếp nhăn, Ngưu Đầu Mã Diện dữ tợn khiến cho người ta sợ hãi, Hắc Bạch Vô Thường với chiếc lưỡi dài, đây mới là diện mạo phù hợp với yêu cầu của Hứa Chỉ.
Các phương diện của Thượng Quan Man đều rất tốt, khuyết điểm duy nhất chính là sợ, đây là việc không thể tránh khỏi, sinh hoạt lâu dưới tầng dưới chót của xã hội, khúm núm, đây là dáng dấp để sinh tồn của kẻ yếu, nhưng trong tương lai, chắc chắn sẽ có thể thay đổi.
Hứa Chỉ càng nhìn càng thấy vừa lòng.
Còn Thượng Quan Man thì lại bị ánh mắt này làm cho có hơi khó hiểu, cơ thể khẽ run,
“Chẳng lẽ, Bệ Hạ có khẩu vị độc lạ, thích loại hình thiếu nữ xấu xí như ta, cho nên mới cố ý khiến ta trở nên càng xấu xí hơn, lưng còng xuống…”
Hai má của nàng không tránh được mà hơi đỏ lên, vậy mà lại bắt đầu có chút chờ mong kỳ quái dưới ánh mắt nóng rực này…
Xem ra, ta phải chú ý cách ăn mặc và trang điểm…Trong đầu nàng đột nhiên xuất hiện loại suy nghĩ như vậy, làm người đứng đầu bảng thanh lâu, đương nhiên đã luyện qua cách cười, đối mặt với ánh mắt nóng rực của Bệ Hạ, nàng theo bản năng mà nở một nụ cười thẹn thùng đáp lại.
Nụ cười này, mắt sáng răng trắng.
Nếu như đặt trên người một mỹ nhân, sẽ lập tức làm mọi người kinh diễm, nhưng mà đằng này lại xuất hiện trên người của bà lão da ngăm đen mặt đầy nếp nhăn dữ tợn, nụ cười này lại khiến người ta sợ hãi như gặp phải quỷ.
Chậc chậc…
“Thật là một nhan sắc đầy tài năng.”
Hứa Chỉ điềm tĩnh ngồi ở thần tọa, đầu đội vương miệng, người khoác áo bào đen, duy trì hình tượng Thiên Tôn uy nghi, nhưng khóe miệng lại không nhịn được mà hơi run rẩy.
“Quả nhiên, ông trời sẽ không cho ta một ứng viên có thuộc tính hoàn mỹ, Thượng Quan Man, đã thức tỉnh thuộc tính kỳ quái gì rồi à? Lộ tuyết…xấu nhưng dễ thương?
Nụ cười này, ngay cả hắn cũng có hơi không tiếp thu nổi, thậm chí khả năng oanh tạc còn mãnh liệt hơn cả mấy thiếu nữ cơ bắp kia nữa.
“Nhưng mà, rất phù hợp với mặt tiền của Địa Phủ.”
Dù sao đã thấy qua hình ảnh mấy cô gái cơ bắp vô cùng cay mắt kia, cho nên năng lực chịu đựng của Hứa Chỉ cũng rất mạnh, không nhịn được mà âm thầm thở dài,
“Thượng Quan Man quả thực rất thông minh, đây có lẽ chính là ý tưởng của nàng đi…Nụ cười này, vừa dữ tợn vừa thâm trầm quỷ dị, có thể lập tức mạnh mẽ trấn thủ các sinh linh trên con đường Hoàng Tuyền!
“Ta đã nhìn thấy được sự hoảng sợ của đám oan hồn kia rồi.”
Hứa Chỉ nghĩ vậy, khóe miệng không khỏi cong lên.
Thượng Quan Man đứng ở phía dưới, nội tâm chấn động, không kiềm chế được, vậy mà lại cười với nàng, ban đầu nàng nghĩ chỉ là trùng hợp thôi, xem ra chuyện này thật sự có khả năng…chuyện này, cũng quá điên khùng rồi!
Dưới bầu trời đen kịt, sự yên lặng ở đây rất nhanh đã bị sự ồn ào bên ngoài đánh vỡ.
“Treo bảng tạm dừng luân hồi?”
“Cũng đã đợi được một thời gian ngắn rồi đó?”
“Thế giới sau khi chết?”
Ở bên ngoài, càng ngày càng tích tụ nhiều người.
Hứa Chỉ vẫn không thèm quan tâm, chậm rãi nói xong những chuyện quan trọng, thấy sắc mặt Thượng Quan Man đã thay đổi mấy lần, đương nhiên không biết nàng đang cân nhắc loại ý tưởng kỳ quái là có nên lấy thân báo đáp hay không, bỗng nhiên nói về phương diện khác,
“Ngươi có biết, ngoại trừ Nhân Gian Đạo, Súc Sinh Đạo, Thiên Nhân Đạo, còn có loại sinh linh thứ bốn nữa không?”
“Đạo thứ bốn?”
Thượng Quan Man lộ ra vẻ mặt khó hiểu.
Hứa Chỉ nhẹ nhàng nhấp một ngụm trà nói, “Loại sinh linh thứ 4, đến từ nền văn minh bên ngoài, được những Thiên Nhân gọi là A Tu La Đạo! Có hình dạng đặc biệt, có đặc tính của sinh mệnh tiến hóa, không lâu nữa, trong tương lai, đạo thứ bốn này còn có thể sẽ tràn số lượng lớn vào trong thế giới này. Hơn nữa, bọn họ không nằm trong hệ thống luân hồi, không tiến vào Địa Phủ, không bị gò bó trong ba đạo!”
“Nền văn minh bên ngoài? Không chịu sự quản thúc của Địa Phủ chúng ta? Không nằm trong Sổ Sinh Tử? Rút họ tên khỏi Sổ Sinh Tử?”
Đồng tử của Thượng Quan Man trợn trừng lên, đối với nàng mà nói, bây giờ giống như chân tướng của thế giới sắp bắt đầu mở màn rồi vậy, ngay tại lúc này nó đang từ từ mở ra.
“Đúng vậy.”
Hứa Chỉ trả lời, nhìn ba đạo luân hồi.
-----