Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại (Bản Dịch)

Chương 747 - Chương 746: Mê Muội

Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại Chương 746: Mê Muội

"Không nên gấp." Trương Kiêu hít sâu. Hắn ta biết rằng vị này là hi vọng duy nhất hiện nay của Nhân Gian Đạo. "Thiên phú của ngươi dù yếu, cũng không thuộc phái chiến đấu mà là có thể nhớ được chuyện Luân Hồi, nhưng đó cũng là ưu thế lớn nhất của ngươi... Ta tìm hiểu được hai chiêu võ nghệ tuyệt thế từ《 Luyện Kim Đại Đế thực lục 》, sức chiến đấu tăng lên gấp mấy lần. Nếu khiêu chiến Thiên nhân, ngươi có thể chiếm ưu thế cực lớn... Chỉ là ta chết không thể mang theo. Ngươi thì khác. ta dạy cho ngươi, ngươi vẫn có thể..."

Từ 《 Luyện Kim Đại Đế thực lục》học được một loại bí pháp kinh thiên nào đó?

Lý Tam Sinh nhìn về phía trang báo, mặt dại ra... Hắn chuyển kiếp bao nhiêu năm, lần đầu tiên nhìn thấy chuyện li kỳ như vậy.

"Đây là một bài báo rất hay, có thể giúp ngươi giết thời gian. Đồng thời, trong đó chứa một ít số liệu cực kỳ khó tưởng tượng nổi, có thể dẫn dắt chúng ta." Trương Kiêu nói. "Trong Địa Phủ có rất nhiều thứ phù hợp với quy tắc thiên địa, không thể coi thường."

Lý Tam Sinh nghiêm túc nghe.

Dù sao hắn cũng đợi ở đây, chờ người kia đến, xem một chút cũng chẳng sao, có thể làm một nhân đinh trong Địa Phủ với Trương Kiêu.

Trương Kiêu không sợ Lý Tam Sinh mê hoặc, lòng nghĩ: "Quá lắm thì, đến lúc đó đánh đuổi hắn. Dù ta bị nó mê hoặc cũng không có nghĩa là ta không thể đuổi hắn ra ngoài."

Trương Kiêu hạ quyết tâm, lại nói:

"Nói đến đó, gần đây trong Địa Phủ, trừ tiệm bán báo ra còn xây một nhà cách đấu. Có lẽ ở trong đó cũng ẩn chứa cơ mật to lớn. Tên là cách đấu mà lại thâm ảo, có thể đi xem xem, lĩnh ngộ một ít quy tắc thiên địa. Hiện nay chỗ đó vẫn chưa chính thức mở cửa, chỉ có những đốc công thành lập Phong Đô chúng ta mới có tư cách đi thử nghiệm, vừa vặn dẫn ngươi đi xem một chút."

Dứt lời, hai người họ đi tới trước một vật cồng kềnh với một mặt phẳng hình vuông, có mấy nút bấm màu đen trắng kỳ lạ, hình dạng tương tự Tam Sinh Thạch.

"Đây là cái gì?" Lý Tam Sinh hỏi.

"Ta cũng không hiểu rõ, nhưng nhà cách đấu có thể giúp ngươi tiến bộ, rèn luyện thiên phú và tài năng ở phương diện cách đấu." Trương Kiêu thành thật và nghiêm túc nói. Hắn ta đã đọc tiểu thuyết, tự nhiên biết sự thâm ảo trong đó, tuyệt đối không thể khinh thường.

"Thì ra là như vậy." Lý Tam Sinh cũng trở nên nghiêm túc.

Thiên phú chiến đấu của hắn rất kém cỏi, đó luôn là nỗi đau trong lòng hắn. Bây giờ có vật thần bí như vậy, đôi mắt hắn tỏa sáng, đầy vẻ chờ mong.

"Tỉnh táo một chút... Có lẽ đây chính là thời cơ ngươi cứu vớt Nhân Gian đạo! Rèn luyện thiên phú chiến đấu của mình đi!" Trương Kiêu nghiêm túc lấy ra mấy đồng tiền xu. "Nghe nói bỏ tiền vào là có thể sử dụng. Tuy ra mới lần đầu tiên sử dụng, để ta thử, tăng cường kỹ xảo chiến đấu đi!"

"Được!" Lý Tam Sinh nghiêm nghị.

Đồng tiền xu được bỏ vào, trong ánh mắt nghiêm nghị của hai ngươi, màn hình máy tính dần sáng lên mấy chứ lớn:

"Quyền hoàng 98."

Trên màn hình vuông lóe lên dòng chữ sáng năm màu dạng pixel.

Dưới dòng chữ còn có nút bấm "Bắt đầu chiến đấu". Bối cảnh trên màn hình là hai gã đàn ông cơ bắp cuồn cuộn, tay trần, đầu quấn vải, liên tục nhảy lên kêu "Hây hây hây", thực hiện chiêu đá chân đan xen trên không, tạo thành hình chữ X.

Xoạt xoạt!

Một tia chớp trắng như tuyết dạng pixel lóe lên. Hai gã đàn ông rơi xuống, bắt đầu chiến đấu.

Ha!

Ha ha ha!

Giao chiến mãnh liệt.

Hoa lửa bắn tung.

Bối cảnh mở màn được thiết kế rất tinh xảo, thậm chí các cảnh chiến đấu cũng khác nhau.

Đó là hai trí tuệ nhân tạo AI được thiết lập mặc định tùy tiện ra chiêu, tương đương với hai cái máy tính đang đánh nhau. Dù sao, cái máy chơi game thùng truyền thống như thế này có thể để cho hai người cùng chơi, hoặc chiến đấu với máy vi tính.

Chiến đấu đẹp mắt cùng với tiếng hô hây hây có vẻ hơi chói mắt nơi Địa Phủ tối tăm này, cực kỳ khác biệt, đưa tới rất nhiều ánh mắt chú ý từ những người đang xem báo trên công trường.

Trương Kiêu kinh hãi biến sắc, hai tay che màn hình, mắt mở trừng:

"Chuyện này chuyện này... tình huống này là sao? Đột nhiên nhảy ra dòng chữ 'Bắt đầu chiến đấu', âm thanh, còn cả nhân vật?"

Trương Kiêu dẫn Lý Tam Sinh tới đây kiểm tra là vì sự phát triển của Nhân Gian đạo, tìm kiếm một cơ hội phản kích Thiên Nhân Đạo. Hắn ta là Thiên đế của Nhân Gian Đạo, hùng tài vĩ lược, vốn cực kỳ cẩn thận, nhưng tuyệt đối không thể ngờ rằng sau khi cho đồng tiền xu vào lại phát sinh hiện tượng quái dị:

Trong mặt pha lê trong suốt, trong cái đài di động này lại có hai người cơ bắp tí hon.

Đời hắn ta chưa từng gặp chuyện quái lạ như vậy.

"Hai vị đạo hữu bên trong, có biết nói chuyện hay không?" Trương Kiêu bỗng gõ nhẹ trên mặt màn hình pha lê như gõ cửa thăm hỏi. "Hai ngươi làm sao đi vào được? Sao lại đánh nhau? Chiêu này chiêu nấy đều tàn nhẫn như vậy à?"

Ha!

Ha ha!

Hai người tí hon vẫn đánh lộn, không đáp lời.

"Thế này rốt cuộc là sao? Hai người họ không nghe thấy chúng ta nói?" Cảnh tượng quỷ dị này khiến Lý Tam Sinh khó bình tĩnh. Trước đó Trương Kiêu nói rằng Địa Phủ hiện tại thực không thể tưởng tượng nổi, thần bí khó lường, hắn còn chưa tin, nhưng bây giờ không thể không tin.

"Ta cũng không biết. Nhìn hai tên này đánh nhau còn có điện giật, lửa cháy, dường như là đại năng có tu vi không tầm thường." Trương Kiêu kinh ngạc, nâng chiếc mắt cao bằng một người lên đánh giá, kiểm tra điều dị thường bên trong.

Nhưng thấy thế nào cũng không giống như có thể chứa được hai người vào đó.

Trước kia báo chí còn nằm trong phạm vi tiếp nhận của Trương Kiêu. Dù sao ở Nhân Gian đạo cũng có sách vở giấy, có trường học và tiên sinh dạy học cùng với các văn nhân mặc khách. Thế nhưng, thứ trước mắt quả thực không thể tưởng tượng nổi, thuộc phạm trù phi thường quy hoàn toàn không thể lý giải nổi.

Lúc này, những người ở phía xa đã tới.

Mọi người thấy màn hình sáng cũng bắt đầu bàn luận, xì xì kêu lạ, cười nói giao lưu.

"Luân Hồi thực sự là nơi kỳ dị, thần bí nhất trên thế giới, quái lạ! Đây chính là gian cách đấu sao? Cục pha lê sắt vụn này tại sao lại có hai người tí hon?" Một vị thuộc Nhân Gian đạo nói. Khi còn sống, người này có tu vi không hề tầm thường, tầm mắt không thấp, khẽ cau mày: "Chẳng lẽ tương tự Tam Sinh Thạch, có thể thấy hình ảnh kiếp trước?"

Có vị Thiên Nhân thấy mọi người nghị luận liền lắc đầu, cười to nói:

"Cũng không phải vậy! Các vị tới mà xem! Hai người này dường như bị nhốt trong khối pha lê thần bí này, phải chiến đấu liên tục, lại không giống nhau, như là người thật."

Mọi người vẫn cẩn thận quan sát, không dám làm bừa.

Họ quan sát cảnh chiến đấu mấy phút, quả thực không giống, không giống như hình ảnh cứng nhắc.

"Xảo đoạt thiên công, không phải là kỳ vật luyện kim cấp bậc thế giới như trong 《 Luyện Kim Đại Đế thực lục 》chứ? Cũng tương tự như vườn hoa bay Babylon, người khổng lồ Adolf..." Có người chợt nhớ tới hình ảnh không thể tưởng tượng nổi được miêu tả trong tiểu thuyết, là luyện kim thuật trong truyền thuyết.

"Quả thật như vậy!"

Nhất thời, mọi người cùng cẩn thận nhớ lại, ngừng thở.

Họ thấy được thế giới Vu Sư rộng lớn mênh mông, đầy thần bí trong tiểu thuyết. Họ mê muội vì nó, tất nhiên không thể bình tĩnh trước cảnh trước mắt.

-----

Bình Luận (0)
Comment