Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại (Bản Dịch)

Chương 768 - Chương 768: Thế Giới Vô Thần! 1

Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại Chương 768: Thế Giới Vô Thần! 1

Hắn cười lớn như điên, lay động bả vai của người bên cạnh, cười đến vui sướng tràn trề, mà người bị lay động bả vai kia lại mờ mịt, đứng ngốc tại chỗ.

“Hàizz? Các ngươi sao đều không nói lời nào vậy! Chúng ta đã biết được chân tướng của lịch sử, đúng là rất may mắn đó!” Hắn lại đổi sang người khác, lắc bả vai của người nọ, càng là cười ha hả, thậm chí kích động đến khóc ra nước mắt. Xung quanh lại càng yên lặng, dòng người chen chúc xô đẩy một mảnh người, tĩnh mịch không một tiếng động.

Trầm mặc.

Vẫn là trầm mặc như cũ.

“Hắn... Điên rồi... Tâm chí không kiên định... Bị đánh sâu vào khiến cho thất thần, phỏng chừng trên phương diện này bình thường vốn cũng không quá vững chắc, có lẽ sinh thời đã có sơ hở dễ dàng nhập tâm ma.” Bỗng nhiên, có người thấy một màn như vậy, chỉ biết lắc đầu mà cười thảm.

Hắn cũng không có châm chọc đối phương đường đường là một Chuẩn Đế lại sụp đổ giống như một nữ tử nhu nhược, đi khắp nơi lay động người khác, mà bản thân mình tại sao lại không phải như thế? Chỉ là không có khoa trương như vậy mà thôi.

Nhưng chung quy lại, ở đây vẫn có rất nhiều người có tâm kiên nghị, đều là thiên kiêu không thể khinh thường ở thế gian.

Bởi vì sự tình quan trọng cho nên xung quanh máy trò chơi này đã bị bọn họ chặn lại, có thể tiến vào đều là những thiên tài quét ngang một phương khi còn sống.

Có một đại năng của Súc sinh Đạo…, vẫn là mở miệng nói ra suy đoán của mình, chỉ là tiếng nói dường như đã bị sự khủng bố này làm cho đông cứng, vô cùng khàn, “Khi ta chưa thành Thần, trên đời vô Thần..... Một câu này, rõ ràng đã xác định sự tồn tại của một vị chưởng quản luân hồi vĩnh hằng, còn chỉ là một Thiên Đế... Nhưng mà! Sao có thể là Thiên Đế...”

“Chính xác, chuyện này không có khả năng! Tuyệt đối không khả năng! Tồn tại tối cao trấn áp địa phủ, chưởng quản luân hồi, chưởng duyên sinh diệt, sao có thể cùng cảnh giới với Vân Đế?” Có Thiên nhân thở không nổi, lớn tiếng phản bác, chỉ cảm thấy ngực như bị ngàn cân đè nặng, trong óc có thứ gì đó bùng nổ và vỡ tan!

Tồn tại tối cao chưởng quản thế gian luân hồi, bệ hạ của Luân Hồi Điện, gần như là cùng cảnh giới với Vân Đế, Đao Thần Trương Kiêu? Đây cũng quá không thể tưởng tượng nổi, căn bản là không thể nghĩ tới đi.

“Các vị, không cần phải tranh cãi.”

Bỗng nhiên, có một vị lão nhân đầu bạc phía trước lại lần nữa trấn an cảm xúc của mọi người, “Trong lòng từng người các ngươi đã có đáp án, không cần phải lừa gạt chính mình. Thời gian của chúng ta đã không còn nhiều lắm... Nhân dịp vị bệ hạ kia ra ngoài luân hồi, không nhìn thấy chuyện xảy ra ở đây, tồn tại Tuyệt Vô Thần đã đi ra và nói cho chúng ta biết về chân tướng viễn cổ. Cơ hội này đúng là rất khó có được, chúng ta cần phải nhân lúc hắn còn chưa trở lại, giành giật từng giây.”

“Đúng là như thế.” Có người mở miệng.

Miêu Khiêu thấy một màn như vậy, lập tức cũng có chút bội phục.

Đây mới là những thiên kiêu sống trăm năm.

Dù cho ở trước tình thế khủng bố như vậy, bọn họ tuy rằng bị trấn trụ, toàn bộ thế giới quan bị làm cho điên đảo trong thời gian dài, lúc này vẫn có thể mạnh mẽ bảo trì lý tính, bắt đầu nhân cơ hội muốn hiểu rõ thêm tình thế để tối đa hóa lợi ích của mình.

“Như vậy, hắn đúng thật là Thiên Đế?” Có người giọng khàn khàn như lão nhân, trực tiếp hỏi vấn đề mấu chốt nhất.

Nếu như là Thần linh cấp tám, chưởng quản vạn vật, cũng còn miễn cưỡng có thể chấp nhận được. Thậm chí lúc trước có người còn cảm thấy, cho dù là Thần linh cũng có chút thấp, dựa theo lẽ thường, loại tồn tại tối cao cai quản sinh diệt của vạn vật như này hẳn là cấp chín không thể nhắc đến trong truyền thuyết kia! Tuy rằng bọn họ căn bản không biết cấp chín rốt cuộc có tồn tại hay không...

Nhưng mà hiện tại, chưởng quản luân hồi, không chỉ không phải là Thần linh, vậy mà chỉ là một Thiên Đế cấp bảy....

Nhưng hình ảnh với sức mạnh kinh thiên động địa này rõ ràng là khác biệt hoàn toàn, như là lấy cự long so với con kiến vậy. Cùng một cảnh giới, chiến lực sao có thể sẽ chênh lệch khổng lồ như thế?

Mà đám người Tuyệt Vô Thần, Khí Thiên Đế, Tố Hoàn Chân trước kia, bọn họ cũng nghĩ là bị trấn áp bởi Thần linh của kỷ nguyên viễn cổ, là tồn tại thần thánh không thể diễn tả, ai biết vậy mà chỉ là một Thiên Đế thôi?

Thấp hơn một bậc lớn so với dự đoán của bọn hắn, nhưng nguyên nhân chính là vì chỉ là Thiên Đế, mới khiến cho bọn họ ngược lại càng thêm sởn tóc gáy!

Mấy Thiên Đế này đều có chiến lực khoa trương nghịch thiên gấp trăm lần so với Vân Đế, giống như Tuyệt Vô Thần. Bọn họ dường như là bị cầm tù tu vi ở trong Thiên Đế, chiến lực không thể so với cảnh giới bình thường, nếu không đã sớm đột phá Thần linh, thậm chí trở thành Thần linh rất mạnh.

“Thiên Đế... Thiên Đế... Thiên Đế...”

“Bọn họ đều là Thiên Đế...”

“Khi ta chưa thành Thần, trên đời vô Thần...”

“Trên đời không có Thần, đều là Thiên Đế...”

Toàn bộ mọi người chỉ cảm thấy sợ hãi, bất an, tê mỏi, đủ loại phức tạp cảm xúc điên cuồng tuôn ra, cùng với thước phim lịch sử liên tiếp đánh sâu vào. Một chân tướng khủng bố phảng phất như từng đợt sóng, đợt sau lớn hơn đợt trước thay nhau mà đến, làm cho những người có tâm tư trầm ổn, những Chuẩn Đế và đại năng đã từng trải qua vô số kịch biến như bọn họ cũng hoàn toàn thất thố!

“Nhưng mà, tính năm tháng, thì ít nhất cũng đã mấy ngàn năm. Thiên Đế sao có thể sống mấy ngàn năm mà bất tử? Cho dù có lấy phương thức ngủ đông đặc thù để kéo dài tuổi thọ, cũng không có khả năng sống lâu như thế.” Có người nói lên tâm trạng, lại hỏi ra nghi hoặc, dù sao thời gian đang rất cấp bách.

“Đúng vậy, nếu chỉ là Thiên Đế, vậy những vấn đề dị thường kia sẽ xuất hiện ngày càng nhiều.”

“Chiến lực kinh người như thế, vì sao lại không thành Thần? Là vị bệ hạ này không muốn, hay là không thể?”

“Nhưng mà một Thiên Đế sao có thể có được loại sức mạnh to lớn chưởng quản luân hồi, chưởng quản sinh diệt của vạn vật được?”

“Nguyên nhân chính là bởi vì chiến lực quá khoa trương, ngược lại rất khó để đột phá thành Thần sao?”

....

Vô số người đều đang thầm thì, châu đầu ghé tai.

Chân tướng thật sự quá đáng sợ. Thế giới này vậy mà lại là một thế giới không có Thần. Bọn họ thoạt nhìn như vừa mới phát triển, không ít cường giả đột phá Thiên Đế, vốn tưởng rằng sẽ vô cùng tiềm lực, Thiên Đế mới là bắt đầu. Thời điểm hào khí trong ngực vừa mới bùng nổ... không nghĩ tới, Thiên Đế lại là điểm cuối của bọn họ!

Mà cuối cùng cũng đã biết rõ chân tướng của thời đại viễn cổ, lỗ hổng của lịch sử, lại bạo phát thêm một đống nghi vấn thần bí hơn.

“Trò chơi bắt đầu.”

Lúc này, nhân vật che giấu sau bức màn động cũng chính là nhân vật cách đấu ẩn giấu. Nhưng mà không có người nào lựa chọn mở ra, tất cả đều đắm chìm và thảo luận trong hình ảnh khủng bố kia.

Hơn nữa, bọn họ cũng cảm thấy, chính mình chưa chắc đã là đối thủ của vị Tuyệt Vô Thần này.

Trầm mặc trong chốc lát, người ngồi trên máy trò chơi điện tử, cũng là người đầu tiên phát hiện ra sự xuất hiện của nhân vật ẩn giấu Tuyệt Vô Thần, vẫn là ấn vào nút mở, lớn tiếng nói, “Chư vị, trước tiên khoan hãy thảo luận về nó... Nếu như tồn tại tiền sử xuất hiện lúc này, tuy rằng không có thơ hào để diễn tả lại hình ảnh thời viễn cổ, giúp chúng ta hiểu sâu hơn về lịch sử... Chúng ta nên tôn trọng hắn, và có một trận chiến đấu hoa lệ!”

-----

Bình Luận (0)
Comment