Mẹ kiếp!
Ở bên cạnh, hai cái cây nghe thấy giọng nói ba lớn năm thô của một gã tráng hán, trực tiếp kinh ngạc đến ngây người.
Đây là loại yêu quái gì?
Quả nhiên thứ gì đưa tới cửa đều không phải chuyện tốt.
Tưởng rằng vô tình gặp gỡ một tiểu tỷ tỷ xinh đẹp sẽ rất vui sướng, kết quả đều vượt quá sức tưởng tượng của ngươi... Bọn họ thì thầm với nhau, từ lúc bắt đầu tiến vào đều chưa từng nghe qua, đúng với bản sắc mồm miệng lắm lời.
Hứa Chỉ nhìn qua cô gái ở trước mắt.
Giờ khắc này, hắn cảm thấy nhân sinh bỗng nhiên thú vị, mình cuối cùng vẫn quá coi thường người trong thiên hạ... Yêu nghiệt hay quái vật, đều rất khủng bố, trí tuệ cũng gần như yêu quái.
Mình âm thầm ẩn náu nhiều năm như vậy, đi lại ở khắp các nơi để che giấu tung tích, sinh linh sống có thể tìm tới mình, là một kỳ tích gần như không có khả năng.
Trước đó, không ai có thể làm được điều này trong bất cứ sa bàn nào, nhưng mà có người lại sáng tạo kỳ tích.
Bắt sống chính mình.
Ngay cả Hứa Chỉ cũng chưa bao giờ dự kiến tới loại biến cố này.
Hứa Chỉ không khỏi trầm tư mấy giây, nhớ đến một số đồ vật, bèn hỏi:
"Ngươi đang theo dõi Atula đạo? "
? ? ?
Hai cái cây bên cạnh ngẩn ngơ.
Bọn họ còn chưa kịp phản ứng, một câu nói càng thêm quỷ dị chậm rãi thốt ra từ miệng Hứa Chỉ,
"Vì vậy, ngươi đã tìm được Lý Tam Sinh? "
Lý! Tam! Sinh!
Ở bên cạnh, hai cái cây hoàn toàn không thể bình tĩnh nổi nữa.
Giờ khắc này, bọn họ chỉ cảm thấy bản thân bị bao phủ trong một mảnh sương mù màu đen, còn kinh ngạc run rẩy hơn cả truyện Tây Du Ký kể về chân tướng lịch sử tiến hóa của nhân loại mà bọn họ vừa mới trò chuyện kia.
Ba chữ này mang quá nhiều ý nghĩa, chẳng lẽ cái chết của Lý Tam Sinh là không phải chết già.. Mà bị một tồn tại cấm kỵ cổ xưa thuộc loại hắc ám đáng sợ nào đó tìm tới cửa? Thực sự chết không rõ nguyên nhân?
Chụp ảnh màn hình,
Chụp ảnh màn hình,
Bọn họ vội vàng chụp ảnh màn hình.
Thiếu nữ kia vẫn mỉm cười,
"Đoán đúng rồi, thật sự là Lý Tam Sinh... Luân Hồi phủ quân, ta có phải là người đầu tiên trong thời đại này bắt được ngươi ở thế gian? "
Oanh! !
Lời vừa nói ra, trong đầu hai cái cây ở bên cạnh như có đồ vật gì đó nổ tung, vỡ vụn.
Bọn họ chỉ cảm thấy kinh tâm động phách.
Theo bản năng cẩn thận nhìn chằm chằm vào dung mạo của người thanh niên này, đây là chân dung thực sự của vị tồn tại viễn cổ thần bí?
Hai thị nữ thiên nhân phục vụ bưng trà thật sự run rẩy, bàn tay lắc một cái.
Trong trà lâu, ông lão râu bạc trắng đang tính toán sổ sách ở cửa vào lầu hai, đôi tay cầm bàn tính bỗng nhiên dừng lại.
Bọn họ làm trà lâu ở Thiên Nhân đạo, từng trao đổi qua nhiều cơ mật, thậm chí một số đại năng như Vân Đế cũng thường xuyên đến trà lâu uống trà, trước đó mọi chuyện của hai người cây kia cũng không thể làm bọn họ thay đổi nét mặt. Nhưng giờ đây, chỉ bốn chữ lớn "Luân Hồi phủ quân" cũng đủ để cho trong đầu của bọn họ hoàn toàn trống rỗng!
...
Hai vị đại lão này?
Trong đó, một vị bị bóc trần thân phận chính là tồn tại chí cao chưởng quản sinh tử của Lục Đạo Luân Hồi —— Luân Hồi Phủ Quân?
Hai người chơi đều trợn trừng đôi mắt.
Hứa Chỉ thì sắc mặt vẫn duy trì vẻ bình tĩnh, chậm rãi rót trà, dòng nước trong vắt tràn vào trong chén trà, nhìn qua gần giống như thiếu nữ có dung nhan xinh đẹp hoàn mỹ.
Từ lúc bắt đầu lấy ra quả Bồ Đề kia, Hứa Chỉ đã biết rằng đó là muốn thăm dò mình.
Bởi vì quả Bồ Đề kia rất đặc thù.
Người ăn vào, có thể thu được truyền thừa và ký ức cổ xưa, đồng thời cũng là một loại phương pháp đoạt xá.
Đối phương chính là một cây kỷ nguyên Bồ Đề quả thụ xuất hiện mười mấy năm trước, không ngừng sử dụng "Đa trọng thần kinh suy nhược", cắt đứt chính mình để phân thân và tiến hành luân hồi.
Nữ tử thiên nhân trước mắt cũng là một trong số đó.
Mặc dù, chỉ mới có mười mấy năm kể từ khi nó xuất sinh ở bên trong thế gian đến bây giờ, nhưng đối với Thiên Nhân đạo mà nói, đã trải qua hơn một trăm năm tuế nguyệt.
Có lẽ gốc cây này đã sớm dụ dỗ một thiếu nữ thiên nhân tiến vào Cấm Khu lịch luyện, ăn Bồ Đề đạo quả và chiếm lấy sinh mệnh của đối phương. Hiện tại nó ẩn tàng ở bên trong Thiên Nhân giới, e rằng đã có mấy cái phân thân luân hồi chuyển thế xuống trần gian và bên trong Thiên Nhân đạo.
"Rất lợi hại. "
Hứa Chỉ cười nói,
"Đầu óc của ngươi thật sự rất cường đại. "
Thiếu nữ lè lưỡi liếm môi một cái, có chút hưng phấn bệnh hoạn,
"Muốn tìm tới ngài ở trong mặt đất mênh mông vô tận, không phải là hoàn toàn không thể! Nhưng cũng phải dựa vào một chút vận khí nhất định... Ta tìm hiểu tin tức và cách cục của thời đại mới này, thì phát hiện ra mấy năm nay lộ ra tin tức về Địa Phủ ở khắp mọi nơi, nên ta lập tức đoán là ngài, nhớ được những gì xảy ra lúc đầu thai...
Nhưng ta xâm nhập rất nhiều nơi mà không tìm thấy người của Địa Phủ,
Nhân Gian đạo thực sự quá rộng lớn, mãi cho đến khi ta nhìn thấy những kẻ A Tu La đạo lạ thường kia, mới lặng lẽ đi theo... Và tìm được Lý Tam Sinh. "
Đây là...
Tồn tại cổ lão của Hắc Ám Cấm Khu! ?
Không ngờ, hắn lại có thể sống sờ sờ bắt được vị bệ hạ của Luân Hồi Điện đang du lịch trên thế gian? !
Ở bên cạnh, Nguyên Thanh Hoa và Bạch Tiểu Quân liếc nhìn nhau, con ngươi trợn tròn,
Người này quá tàn ác.
Núi cao còn có núi cao hơn.
Lúc trước tìm được Lý Tam Sinh, thua thiệt bọn họ còn kích động vì tưởng rằng thần không biết quỷ không hay, kết quả bị người ta ngư ông đắc lợi, mượn tay mình tìm kiếm...
Vậy mà lại chính người chơi tự mình hại chết Lý Tam Sinh!
Đây là bố cục gì?
Vị tồn tại thần bí của Cấm Khu cổ đại này... Trí tuệ gần như yêu quái.
Bọn họ cảm thấy rất rung động.
Thiếu nữ giơ tay lên, chầm chậm xoay chén trà bằng sứ xanh trên bàn giống như con quay,
"Ta để cho Lý Tam Sinh ăn Bồ Đề quả, khống chế hắn một đoạn thời gian, mới biết được ký ức của hắn. Ngay lúc đó, ta cũng chỉ nghĩ là muốn hiểu rõ bí mật của Địa Phủ mà thôi,
Dù sao, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Nhưng sau lần đó, ta biết được thêm rất nhiều kết cấu và thành phần của Địa Phủ. "
Giọng nàng nhẹ nhàng, khoan thai.
Thế nhưng hai người chơi ở bên cạnh, thậm chí thị nữ thiên nhân gần đó, nghe được giọng nói chậm rãi này miêu tả về quá trình bố trí bí mật, bọn họ có loại cảm giác dễ chịu không thể giải thích nổi, đều lắng nghe rất nhập thần.
Một bước này nói đến rất dễ dàng, nhưng thực tiễn thì rất khó khăn.
Lão nhân râu bạc trắng ở bên cạnh nhìn như còn đang cúi đầu tính sổ sách nãy giờ, lặng lẽ đặt bàn tính xuống và đi xuống lầu.
Nàng nói với giọng nhẹ nhàng,
"Ta đã ngủ say quá lâu quá lâu, đã lãng quên rất nhiều quá khứ... Chỉ nhớ rằng, mình đã từng là một kẻ thất bại trong thời đại nào đó trước kia. Vì vậy, chuyện đầu tiên ta thức tỉnh, chính là một lần nữa hiểu rõ kết cấu của Địa Phủ, đây là một điều chắc chắn...
Nhưng cho đến mấy năm sau, khi ta đưa tay vươn hướng Thiên Nhân đạo, bỗng phát hiện được sự tồn tại của một thiên nhân sinh ra, rất giống với một vị Thần trên cầu Nại Hà của Địa Phủ. "
Chắc chắn đang nói về Mạnh bà !
Lúc này, hai người Nguyên Thanh Hoa cũng kịp phản ứng.
Bọn họ đều cảm giác được, vậy thì tại sao tồn tại cổ xưa đánh cắp ký ức của Lý Tam Sinh lại không cảm ứng ra?
Đối phương duỗi tay ra đến Thiên Nhân đạo, đã sớm biết đó là Mạnh bà đầu thai !
Dù sao một người chói mắt với những đặc điểm rõ ràng như vậy, quá khó để xuất hiện ngẫu nhiên.
"Kết quả là, ta sai người theo dõi nàng một cách gắt gao... Luôn nhìn chằm chằm nàng mỗi giây mỗi phút, một năm, hai năm... Cho tới hôm nay, Thiên Nhân giới đã là mười tám năm lẻ ba tháng, thế gian cũng trôi qua hơn một năm..."
Nàng cúi đầu, lại rót một ly trà, mấp máy ngụm nước trà,
"Vậy tại sao phải theo dõi nàng thật chặt chẽ? Bởi vì khi phát hiện ra nàng, ta lập tức nghĩ đến một người,
Ta đoán, nếu như vị bệ hạ kia muốn rời khỏi Địa Phủ, đi du lịch nhân gian, có lẽ sẽ đến nhìn nàng... Đây là xác suất nhất định có. Nếu đã có xác suất, vậy thì đáng để đi làm. "
"Nếu có xác suất, vậy thì đáng để đi làm? "
-----
Dịch: MBMH Translate