Hứa Chỉ cảm thấy quan điểm rất thú vị.
Khó trách là sẽ tìm được mình.
Bởi vì, đúng là mình sẽ đến nhìn Thượng Quan Nhân chuyển thế đầu thai một chuyến.
Đương nhiên, lần này đến đây cũng vì đồng thời nhìn cảnh chia tay thời đại của Vân Đế và Vân Trung Quân.
"Có xác suất, thì đương nhiên phải làm! Cái gọi là kỳ tích, chỉ là một loại sự kiện nào đó có xác suất thấp... Ngài biết ai có thể sáng tạo kỳ tích không? "
Nàng hỏi.
"Ai vậy? "
Hứa Chỉ thuận miệng hỏi.
Nàng mỉm cười, giống như một người bạn cũ, thở dài xúc động,
" Rõ ràng biết không có khả năng, nhưng có những người vẫn muốn đi nếm thử..... Mà những người xưa nay không đi nếm thử, cho rằng ‘chuyện này’ nhất định, tất nhiên, khẳng định là không có khả năng thực hiện, và bọn họ sẽ vĩnh viễn không thể sáng tạo kỳ tích... Cho nên muốn sáng tạo kỳ tích, đầu tiên là bản thân phải tin vào kỳ tích. "
Cái gọi là kỳ tích, là sự kiện có xác suất thấp?
Muốn sáng tạo kỳ tích, đầu tiên là bản thân phải tin tưởng vào kỳ tích?
Hứa Chỉ nhẩm nhẩm mấy câu nói đó, thưởng thức ý nghĩa sâu sắc bên trong.
Trên thế giới này, đặc sắc nhất và trầm bổng chập trùng nhất chính là chiến thắng khó tin của kẻ yếu trước kẻ mạnh, cái này gọi là kỳ tích.
Mà dường như tất cả các thiên tài, vĩ nhân và hùng chủ của thời đại, cả cuộc đời họ phấn đấu, tìm kiếm và vươn lên, đều có một đặc điểm chung: có thể làm việc mà người khác cho là không thể, trong suốt cuộc đời sáng tạo rất nhiều kỳ tích khó mà tin nổi, chiến thắng đối thủ không thể tưởng tượng nổi, sáng tạo công pháp khó có thể tưởng tượng, vượt qua quan niệm trói buộc tất cả mọi người... Và rất nhiều thứ khác, mới có thể bò lên trên đỉnh của thế giới, trở thành vĩnh hằng bất hủ.
Cho nên, vị trước mắt này tin rằng bản thân có tài năng sáng tạo kỳ tích,
Năng lực lấy yếu thắng mạnh, cũng đủ để cho Hứa Chỉ ngạc nhiên thán phục.
Ở trong các thời đại từ trước tới nay, chỉ có vĩ nhân mới tin rằng từ những điều không có khả năng, lại thành công sáng tạo kỳ tích.
Đối phương là một cái cây gan to bằng trời, trí tuệ rất khủng bố... Phải biết rằng cảnh giới hiện tại của nó còn rất thấp, sau khi tu luyện mười mấy năm, lúc này nó mới ngũ giai thôi.
Với cảnh giới ngũ giai...
Mà dám âm thầm lên kế hoạch, tính toán một vị tồn tại chí cao chưởng quản Lục Đạo Luân Hồi như mình...
"Có thể bắt được ta ở trong mặt đất bao la, thực sự chính là một loại kỳ tích khó mà tin nổi. "
Hứa Chỉ bỗng nhiên bật cười.
Rất tốt.
Mình trao cho một ít ký ức tàn tạ, lại có thể nở ra mấy bông hoa tươi thú vị, rất là xinh đẹp mỹ lệ.
Những nỗ lực ban đầu cũng không có uổng phí, tế bào thần kinh của cây đại não được cấu tạo bởi vô số dàn máy tính, tu luyện chính là ‘đa trọng thần kinh suy nhược’, dẫn đến trí tuệ của nó rất khủng bố.
"Quét sạch mà chỉ ngồi xổm, hiển nhiên là không được. "
U Sơn phủ quân cúi đầu thì thầm, cười nói,
"Bởi vì ở bên cạnh nàng luôn được vô số đàn ông bao phủ và quay tròn xung quanh nàng, nên muốn xác nhận thời điểm vị tồn tại kia giáng lâm thì tất nhiên ta có thể phát hiện. Nếu không hắn lặng lẽ đến đây, rồi lại rời đi, ta căn bản không biết là ai, vậy thì có ích lợi gì? Nhưng làm cách nào có thể xác nhận? "
"Ngoại hình? Có lẽ ngoại trừ Mạnh Bà là người thân tín nhất, toàn bộ thế giới đều chưa từng nhìn thấy qua! Dù là ở trong mắt Lý Tam Sinh, khuôn mặt của vị tồn tại thần bí kia vĩnh viễn được bao phủ trong màn ánh sáng thần thánh, cũng không thể nhìn thấy hình dáng thật của hắn đi du lịch trên thế gian. "
"Tuy nhiên, nói lên chân dung..."
Nàng nghiêm túc nhìn chằm chằm vào gương mặt của Hứa Chỉ,
"Bệ hạ, dáng dấp ngài thật là dễ nhìn. "
"Đây chỉ là sự thật hiển nhiên thôi. "
Hứa Chỉ nhấp ngụm trà, nét mặt không đổi.
U Sơn phủ quân lại khẽ cười nói,
"Như vậy, dùng khí chất để xác nhận sao? Quá mờ mịt, còn chiến lực? Càng không có khả năng... Nhưng mà, ta biết có một loại phương pháp nhất định có thể xác nhận. "
Nàng nhìn bốn phía xung quanh.
Nguyên Thanh Hoa lập tức trợn trừng to mắt!
Nhìn xem mọi thứ xung quanh trống rỗng, cũng trực tiếp phản ứng lại.
Đúng vậy, thiên phú bình thường căn bản sẽ không nhìn ra, nhưng thiên phú của Mạnh Bà lại khác biệt. Ở trước sự mê hoặc của loại sắc đẹp hồng nhan họa thủy này, một người đàn ông lại không chạy tới làm liếm cẩu, mà lặng lẽ nhìn từ đằng xa, tám chín phần mười chính là đối tượng cần tìm!
Quá mạnh !
Vị Đại Đế cổ xưa ở chỗ sâu của Cấm Khu này, có trí tuệ quá kinh diễm !
Quả thực là một kẻ hung ác!
Hai người bọn họ không ngừng chụp ảnh màn hình.
Nghe hai người giao lưu với nhau, càng nghe càng rung động về sự tồn tại của Cấm Khu viễn cổ kia.
Hóa ra, ngay từ đầu khi nàng ngồi xuống mở lời làm quen, đã cố gắng thử đủ mọi cách để thăm dò, càng tiến thêm một bước xác nhận thân phận của đối phương. Cuối cùng, nàng xác nhận đó chính là tồn tại cấm kỵ độc đoán vạn cổ lâu đời nhất ở trong Địa Phủ, giáng lâm xuống thế gian du lịch!
Nhận ra điều đó, hiện tại hai người bọn họ còn như mộng như ảo, cảm thấy rất khó có thể tưởng tượng nổi.
"Đúng là ngươi đã thành công tìm được ta. "
Hứa Chỉ cười cười.
Hứa Chỉ vừa nói xong.
Toàn bộ trà lâu đều hoàn toàn rơi vào im ắng.
"Thật sự là vị ti chưởng Lục Đạo Luân Hồi, chưởng quản vạn vật sinh diệt.."
"Chuyện này! ? "
"Hai người Vân Đế và Vân Trung Quân vừa mới tiến hành phong ấn, vị tồn tại chí cao này lại dĩ nhiên đến du lịch Thiên Nhân đạo...! ? "
Ở nơi xa, vị lão đầu râu bạc trắng tính sổ vừa rồi đã mang theo một đám Thiên Đế, và một nhóm Thánh tử thế hệ trẻ tuổi từ từ đi tới, nội tâm khó có thể tin nổi.
Ngay cả mấy vị thiên tài xuất sắc nhất là Trương Kiêu, Trương Quá Nguyên và Thượng Quan Nhân cũng ở trong đó.
Mà ở một thế này, Thượng Quan Nhân hiển nhiên đã không biết mình, cũng không nhớ rõ mọi chuyện kiếp trước, rõ ràng thay vào thân phận thiên kiêu của Thiên Nhân đạo, gương mặt nàng cũng đang hoảng sợ, vô cùng tò mò nhìn mình, vị tồn tại chí cao danh xưng ti chưởng toàn bộ Lục Đạo Luân Hồi, chưởng quản sinh tử toàn bộ mọi người chúng ta, tại sao vô thanh vô tức giáng lâm ở trong trà lâu này! ?
Hứa Chỉ không nhìn các vị đại năng chen chúc nhau tới đây.
Hắn tiếp tục nhìn chằm chằm vào người thiếu nữ một mực lạnh nhạt trước mắt,
"Mới khôi phục được mười mấy năm, có thể làm đến một bước này, tìm kiếm được ta, thật không đơn giản... Như vậy, ngươi chỉ là tìm đến để gặp mặt ta? "
"Không, dĩ nhiên không phải. "
Nàng rốt cục nói ra mục tiêu của mình,
"Ta dự định giết ngươi! Sáng tạo một kỳ tích không thể tưởng tượng nổi. Ngày hôm nay là thời điểm vị bệ hạ chưởng quản Lục Đạo Luân Hồi vẫn lạc, thế nhân nối lại tiên lộ. "
Lời đại nghịch bất đạo vừa rơi xuống.
Giống như sấm sét giữa trời quang, cả thế giới đều đình trệ, toàn bộ trà lâu bỗng trở nên tĩnh mịch, im ắng.
-----
Dịch: MBMH Translate