Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại (Bản Dịch)

Chương 875 - Chương 875 - Theo Ta Chinh Chiến Tiên Lộ 1

Chương 875 - Theo Ta Chinh Chiến Tiên Lộ 1
Chương 875 - Theo Ta Chinh Chiến Tiên Lộ 1

Hứa Chỉ cũng không muốn dùng tới phó não, bản thể, năng lực của hai tên phân thân khác, như vậy quá vô sỉ, hắn còn chưa bỉ ổi tới mức như vậy. Cho nên, hắn mới thành thành thật thật mà làm một tên Bệ Hạ chưởng quản luân hồi.

“Không mang theo luân hồi?”

“Lẻ loi một mình?”

Vẻ mặt mọi người xung quanh lập tức trở nên kỳ lạ.

Nếu như nhớ không lầm, Bệ Hạ của Điện Luân Hồi, từ thời đại xa xưa cắt đứt con đường thành tiên, làm cho khắp thế giới không sinh ra tiên, là Đế Tôn ‘Khi ta chưa thành tiên, thế gian không có tiên’. Hắn dùng thân thể của Thiên Đế, một thân một mình chắn trước tiên lộ, chôn cất vô số đại năng.

Nhưng có cường đại đi nữa…

Cũng vẫn chỉ là Thiên Đế mà thôi!

Nếu là Thiên Đế, tất cả mọi người đều cùng cấp, vậy nghĩa là…

Mấy tên đứng đầu Thiên Nhân Đạo liếc nhìn nhau.

Đột ngột hạ phàm.

Lẻ loi một mình.

Không có bất cứ cận về tâm phúc nào.

Dựa vào điều kiện như thế này, đây có lẽ là cơ hội lớn nhất trong thời đại này.

Bọn họ đều là những nhân vật kiêu hùng, ánh mắt sáng như tuyết, dường như đã bị ngôn từ của U Sơn Phủ Quân đả động.

“Một đám bạch nhãn lang, bắt đầu toan tính rồi.”

Nguyên Thanh Hoa ở bên cạnh cực kỳ cạn lời, vừa nãy còn ngôn từ nghĩa chính, điên cuồng thổi phồng, cung nghênh Đế Tôn hạ phàm.

“Bọn người kia đi đến bước này, địa vị cực cao, không tàn nhẫn, không phải nhân tinh, chuyện đó là không thể nào.”

Bạch Tiểu Quân khịt mũi,

“Thiên Nhân Đạo, thực ra là tập hợp một đống quái vật chuyển thế, mỗi một người đều là từ trong bầy sói giết ra.”

“Đúng vậy, nếu không thì hai người chúng ta, sao có thể bị trị nhiều năm như vậy chứ. Chính là vì mấy đại lão Thiên Nhân này, tên nào tên nấy đều là tặc, cực kỳ khôn khéo.”

Nguyên Thanh Hoa thổn thức.

Nhưng mà,

Tất cả mọi người đều là Thiên Đế?

Tất cả mọi người đều cùng cấp?

Mấy Thiên Nhân Đạo trẻ người non dạ các người, đúng là tuổi trẻ chưa trải sự đời!

Nhưng mà lúc này, tuy rằng trong mắt mấy Thiên Nhân Đại Đế lộ ra tinh quang, liếc nhau, lại yên lặng rụt từng bước, chậm rãi lắc đầu, ý nói

Có xác suất nhất định…

Nhưng gần như bằng không.

Đế Tôn khủng bố thế này, một mình ngăn chặn phía trước tiên lộ, chặt đứt con đường của mọi người, cả thời đại đều diệt, bọn họ không cho rằng bản thân có khả năng chiến thắng.

Cân nhắc được lợi hại, mới là hành vi của người thông minh.

Xoạt xoạt xoạt!

Thời gian trôi qua, từng tôn từng tôn Thiên Nhân, đứng chật ních quán trà.

Dù sao, tình trạng của nơi này đã kích động toàn bộ Thiên Nhân Đạo, thậm chí là thay đổi cục diện của Lục Đạo. Nếu không phải Phàm Gian Đạo không được truyền tin, e rằng đám Thiên Đế bên kia cũng sẽ tiến tới, chiêm ngưỡng vị tồn tại tối cao thần bí nhất này.

“Ha ha ha…”

Lúc này, U Sơn Phủ Quân bỗng nhiên cười to, sắng giọng nhìn mọi người,

“Đúng như ta nói, đám người các ngươi vĩnh viễn không thể đạt được đại sự! Cơ hội như vậy, cực kỳ ít có được, cũng có xác suất nhất định…Thế mà, các người vẫn cho rằng ‘chuyện này’ nhất định, tất nhiên, khẳng định không thể thực hiện được…Cho nên ta nói, người như các ngươi vĩnh viễn cũng không có khả năng sáng tạo ra kỳ tích, bởi vì các người…Không tin!!”

Hai chữ không tin, hung hăng đâm vào trong đạo tâm của bọn họ, nhóm Thiên Đế xung quanh mặt đỏ bừng, gương mặt bị trào phúng mà đỏ lên, nhưng vẫn chỉ liếc mắt nhau không cất lời.

Nguyên Thanh Hoa và Bạch Tiểu Quân nhìn nhau thảo luận

“Mẹ nó! Rào trước đón sau!”

Bạch Tiểu Quân kêu lên.

“ĐM! Lời sau tiếp lời trước!”

Nguyên Thanh Hoa giật mình.

Thì ra, ngay từ đầu đã đánh phục bút, dùng kỹ xảo, ngôn ngữ chậm rãi hướng dẫn bọn họ đi sáng tạo kỳ tích, tranh giành một tia sinh khí, nối lại tiên lộ.

Bởi vì một đời này của U Sơn Phủ Quân, còn chưa lấy lại được sức chiến đấu, chỉ có thể dựa vào các Thiên Đế có mặt ở đây, cho nên mới đánh chủ ý lên người bọn họ.

Mưu kế vô cùng tuyệt diệu, vòng vòng đan xen!

“Nhưng mà vẫn thất bại thôi, những tên này không dám.”

Nguyên Thanh Hoa cảm thấy có chút tiếc nuối, trận đấu trí này rất đặc sắc, nghịch tập ngay trong nháy mắt, cũng quả thực là có xác xuất chiến thắng.

Dù sao hiện tại Thiên Nhân Đạo cũng có khoảng hơn bảy mươi tôn Thiên Đế…

Vây giết một Thiên Đế?

Quả thực là có khả năng.

Tuy rằng, bọn họ đều chỉ là những Thiên Đế bình thường, ngoại trừ Vân Trung Quân và Vân Đế, thì vẫn chưa có Thiên Đế nào bước vào Thánh Cảnh có sức chiến đấu quá khoa trương.

“Đáng tiếc tính toán hết, cuối cùng vẫn thiếu một chiêu…Vẫn là không được.”

Bạch Tiểu Quân thì thào tự nói,

“Nhưng bất kể như thế nào đi nữa, có thể làm được tới bước này đã là cực kỳ trâu bò rồi, cũng đã nghịch tập cực hạn! Thành fan thành fan, từ hôm nay trở đi, ta sẽ là fan não tàn của nàng!”

“Ta cũng trở thành fan não tàn của nàng, yêu yêu! Lấy yếu thắng mạnh, âm thầm tính kế sự tồn tại tối cao trong thiên địa, Luân Hồi Đế Tôn, quá ngầu!”

Bọn họ yên lặng viết bài, đăng lên.

【Thủ lĩnh cấm khu cổ xưa muốn ám toán Bệ Hạ của Điện Luân Hồi thần bí? Một thế hệ triết học gia, xác xuất gia, kỳ tích gia, toán học gia xuất thế! 】

“???”

Lập tức nhấc lên một làn sóng trên internet.

Quay trở lại về bên này.

Cô gái kia vẫn còn đang cười, cười đến đau cả bụng, lớn tiếng cười nhạo,

“Đám người các người đều là đồ vứt đi! Không dám, không làm…Vĩnh viễn không làm được đại sự, đây chính là sự khác biệt giữa ta và các người, chỉ cần có xác suất nhất định, cho dù chỉ là một chút xíu…Đều đáng giá để thử nghiệm,

Dẫu sao thì thế gian này lấy đâu ra vạn toàn pháp? Hiện tại đã có xác xuất, cơ hội chinh chiến tiên lộ như này, e rằng là việc hàng kỷ nguyên cầu mà không được…Dù sao, đã cắt đứt tiên lộ vô số kỷ nguyên, sao có thể dễ dàng từ chối?”

Xung quanh rơi vào trầm mặc.

Hứa Chỉ khịt mũi, cảm thấy rất thú vị.

Rất cố gắng.

Nhưng mà, vẫn rất khó thực hiện được.

Kỳ tích này quá khó khăn, không dễ dàng sáng tạo tới vậy.

Ai dám đánh ta?

Phủ quân chưởng quản lục đạo luân hồi, sinh tử của vô số người cũng chỉ là một niệm, hơn nữa, cũng không chết đơn giản như thế, khi xuống Địa Ngục, còn bị thanh toán.

Bỗng nhiên, có người thấp giọng cười lạnh, ôm quyền hướng về Luân Hồi Đế Tôn, sau đó quay đầu nói với nàng,

“Ngài đây, tâm mang ý đồ xấu, đáng giết! Lừa gạt chúng ta mưu nghịch Thánh Nhân cổ xưa! Dùng tính mạng đi giao tranh, còn mình thì không cần trả giá gì cả…Thắng thì cùng vui, thua cũng không đau ngứa chút nào, đây là kế sách của việc này phải không?”

Bên cạnh, cũng có người lạnh lùng nói,

“Ngươi là tồn tại ở khu cấm hắc ám, xuất thế ăn thịt người, nguồn gốc của tai họa trên thiên địa, bây giờ còn muốn xảy ra loạn thế!”

Hứa Chỉ nhìn nàng chằm chằm, vừa cười vừa thưởng trà, chậm rãi đung đưa chén trà.

-----

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment