Lúc này, U Sơn Phủ Quân bỗng dừng cười, rũ mắt xuống,
“Ai nói, ta không trả giá, cái giá mà ta phải trả cũng rất lớn, không tin thì các ngươi nhìn kìa.”
Ánh mắt nàng hướng về đám người Thiên Đế.
Mọi người nhìn theo ánh mắt nàng, dừng lại trên người Tam Đại Thánh Tử Trương Thái Nguyên, người này, đúng là vị thiên kiêu không có thiên phú trong Phụng Thiên.
“Cái giá mà ta phải trả, các ngươi đã thấy rồi đó.”
Trương Thái Nguyên lộ ra nụ cười âm trầm quỷ dị, nhìn bốn phía.
“Ngươi!!”
Thiên Đế xung quanh đều nổi da gà cả người, đồng loạt lui ra sau. Xung quanh Trương Thái Nguyên tạo ra một khoảng trống, một mình đứng đó.
“Thế mà…”
“Trương Thái Nguyên, vậy mà lại là hóa thân của tồn tại cổ xưa…”
“Sớm đã ẩn núp trong chúng ta!”
Không ai nghĩ đến, sự tồn tại ở khu cấm cổ xưa đã sớm âm thầm ẩn núp vào đây, còn ngụy trang thành thiên tài, ngồi vào vị trí Thánh Tử, vô số Thiên Đế nằm dưới trướng hắn, ở sau lưng giúp hắn đoạt quyền!
Chuyện này quá mức khủng bố!
Đây là đang muốn đánh cắp thành quả của Thiên Nhân Đạo.
“Ha ha, chủ động bạo lộ, là đang cho thấy thành ý và cái giá của ngươi ư?”
“Ngu xuẩn! Nếu ngươi tiếp tục che giấu, về sau thực sự có thể thống trị Thiên Nhân Đạo, chuyện đó ngược lại làm người ta hoảng sợ! Nhưng lúc này, quả thực chính là…Sau này, Thiên Nhân Đạo chúng ta sẽ có phòng bị với ngươi, ngươi không thể nào lại bước vào trong cao tầng của chúng ta.”
…
Xung quanh đều cười lạnh.
Vẻ mặt Trương Thái Nguyên vẫn bình tĩnh như cũ, lộ ra phong thái trầm ổn của một quân tử,
“Đúng vậy, ta vốn định để giành lại cho sau này, tiếp tục tranh đoạt vương quyền, thân phận này là quan trọng nhất, tiêu phí vô số tâm huyết, mới có thể đi tới được ngày hôm nay, đáng tiếc…Xuất hiện biến cố, vì thế ta mới chủ động bỏ qua quân cờ quá đủ để thống trị thiên hạ này, không tiếc bại lộ bản thân, nỗ lực phục kích Luân Hồi Phủ Quân…”
“Quân tử có điều cầu, có điều không, chuyện ấy, các ngươi có thể làm được sao? Có quyết tâm như thế sao?”
Trương Thái Nguyên mở miệng nói,
“Hiện tại chính là cơ hội lớn nhất, thậm chí là sau này thời đại có quật khởi, cường thịnh hơn bay giờ gấp bội, cũng chưa chắc sẽ xuất hiện.”
Không ai nói chuyện.
Trương Thái Nguyên tự mình nói tiếp,
“Mặc dù biết rõ xác suất của chuyện này rất thấp, ta vẫn như trước lựa chọn trả giá, cái gì gọi là kỳ tích? Kỳ tích của mỗi một thời đại sẽ không tự tìm tới của!...Đây chính là sự khác biệt giữa ta và người tầm thường các ngươi! Các ngươi nhất định sẽ không thể hướng tới nơi tối cao, bởi vì, các ngươi! Không có dũng khí! Không có tinh thần mạnh mẽ!”
Có người lên tiếng cười nhạo,
“Ha ha ha! Vẫn còn muốn tính kế, muốn lừa gạt chung ta?”
“Bại lộ, đây chính là thành ý?”
“Thành ý này chúng ta nhận, nhưng vẫn sẽ không mưu nghịch Đế Tôn cổ xưa!”
Giọng nói của bọn họ rất lớn, lại lo không đủ, bọn họ không thừa nhận cũng không được, trí tuệ của vị tồn tại cổ đại này quá mức kinh người, lời nói kích động lòng người, ngay cả bọn họ cũng động tâm.
Nhưng mà, bọn họ càng cường đại, lại càng không có loại quyết tâm khủng bố này. Chấp nhận đánh cược tính mạng, đi thử nghiệm một phen, cái giá phải trả cho việc thất bại là quá lớn.
Nói thì dễ, làm thì khó.
Đây là một thực tế đẫm máu.
“Không, ta không phải đang khuyên các ngươi, ta đã sớm đoán được rằng các ngươi sẽ từ chối.”
Trương Thái Nguyên bỗng nhiên cười, ý vị thâm trường nhìn bọn họ, lại cúi đầu nỉ non,
“Đối với rất nhiều phàm nhân tầm thường mà nói, bọn họ cũng sẽ sáng tạo kỳ tích…Nhưng mà các ngươi có biết, bọn họ thường bị rơi vào tình huống như thế nào không?”
“Chỉ có một tình huống, chỉ có một, không có ngoại lệ!”
“Loạn thế.”
“Sẽ khiếp đảm, sẽ ngu muội, mọi người sẽ khóc, chỉ khi bị buộc vào tuyệt lộ, mới dám liều mạng, dùng máu và nước mắt để viết lên tán ca dũng khí của thời đại, sáng tạo kỳ tích.”
Hắn vừa dứt lời.
Bỗng nhiên từ xa xa truyền đến một thông báo.
“Không ổn, thần nguyên của Vân Trung Quân và Vân Đế bị đánh nát!”
Mọi người lập tức rét run.
Cảm thấy từ đầu tới chân đều bị rơi vào trong kế hoạch của hắn.
Bỗng nhiên, một Thiên Đế già nua nhìn Mạc Thiên Đế ở bên cạnh,
“Tiên Phượng Đế không phải có ngươi phụ trách trông giữ sao? Phụ trách phong nó trong điện ư?”
Cả người người đàn ông trung niên Tiên Phượng Đế run lên.
Hai Đế phải trả giá cực lớn mới ngủ say bị cưỡng chế thức tỉnh, chắc chắn sẽ bắt hắn khai đao, khoảng cách giữa hắn và cái chết không còn xa nữa!
Da đầu Tiên Phượng Đế tê rần,
“Ta nghe nói ở đây có Luân Hồi Phủ Quân…liền nhờ Tân Tây Chuẩn Đế ở gần đó trông coi, thay ta nhập quan, tự mình đến đây.”
Tân Tây Chuẩn Đế…và Thánh Tử Trương Thái Nguyên có quan hệ vô cùng tốt.
Đây rốt cuộc là mưu kế tỉ mỉ tới mức nào?
Lúc nãy nói rất nhiều, nhìn như đang thuyết phục mọi người, trên thực tế đã sớm biết rằng bọn họ chắc chắn sẽ không đồng ý, cho nên chỉ là đang âm thầm kéo dài thời gian thôi ư?
Lúc này, toàn bộ Thiên Nhân Đại Đế đều đến đây, Thiên Đế giữ các chức vị cao, không một sơ hở, bởi vì tất cả các Thiên Đế cũng không bằng lòng bỏ qua, đây là chuyện thường tình.
Mà bọn họ cũng trăm triệu lần không thể tưởng tượng được rằng có người dám động thủ với thần nguyên. Bởi vì, một khi thoát ra, hai người Vân Đế và Vân Trung Quân gần như chết già, khẳng định sẽ trách tội bọn họ, thế lực kia, có thể huyết tẩy toàn bộ Thiên Nhân Đạo.
Chuyện đối địch như vậy, Thiên Đế của Phàm Gian Đạo sẽ không đi làm chuyện ngu xuẩn như thế, hai tôn Thánh Nhân xuất thế, sống không nổi…Trước khi chết, chắc chắn sẽ giáng tội xuống thiên địa.
Người trước khi chết là khủng bố nhất.
Huống chi còn là kiêu hùng bị cắt đứt sinh cơ?
Không một Thiên Nhân nào sẽ làm chuyện tìm đường chết như vậy, chỉ có…
Mọi người yên lặng quay đầu nhìn về phía Trương Thái Nguyên.
“Đúng, là ta đang làm chuyện tìm đường chết đó.”
Trương Thái Nguyên nhìn những Thiên Đế xung quanh, cười vô cùng xán lạn,
“Ta đã nói rằng ta cũng trả một cái giá rất lớn.”
Mọi người triệt để rơi vào trầm mặc.
Bố cục như này, mưu kế như thế…
Vòng vòng đan xen, tiến quân đến mục tiêu không thể tin được!
Nếu như bây giờ hắn nói muốn mưu nghịch Luân Hồi Phủ Quân, sẽ không hề trở thành trò cười, bởi vì hiện tại…Nó đã được thực hiện!
“Đúng là lợi hại…”
Hứa Chỉ cũng giật mình, ngay cả hắn cũng không thể không bội phục, tính kế được tới mức này.
Giây tiếp theo, một hơi thở khủng bố chậm rãi giáng lâm, mặt đất nứt ra.
Rầm
Toàn bộ quán trà nhanh chóng sụp đổ, hóa thành một đống phế tích.
Phù phù.
Vô số người theo bản năng quỳ xuống, giống như đang cung nghênh một tồn tại kinh người nào đó.
Một tồn tại cả người tràn ngập uy thế của thánh nhân giáng lâm, thiên uy sáng rực như trải dài vô tận, trong tay nam tử cầm theo một cái đầu chảy máu đầm đìa, đúng là Tân Tây Chuẩn Đế.
Hắn cực kỳ giận dữ, ánh mắt quét một vòng, cuối cùng dừng lại trên người thanh niên đang uống trà, hạ quyết tâm,
“Người có ý, theo ta chinh chiến tiên lộ.”
-----
Dịch: MBMH Translate