Trong lòng bọn họ cảm thấy hoàn toàn không thể tin được, nhưng lại càng tò mò. Nếu như lúc trước, tất nhiên họ sẽ cười lạnh và châm chọc, nhưng cho đến kia vị tồn tại sáng thế thần bí kia buông xuống. Lúc đó, bọn họ mới biết rằng thế giới này chỉ là một phần nhỏ trong chư thiên vạn giới. Bọn họ chẳng qua cũng chỉ là một góc, giống như ếch ngồi đáy giếng, ve chôn ở trong đất.
Lúc này, bọn họ lại càng tò mò hơn đối với toàn bộ thế giới, hận không thể dùng các loại con đường để tìm hiểu!
Nhưng mà, ngay khi sắc mặt tất cả vị thần chỉ trở nên gấp rút, Luyện Kim Đại Đế lai im lặng không nói chuyện, “Đúng rồi, mấy năm nay, ngươi và Medusa sáng lập Minh Giới ở chỗ sâu trong biển cả? Bờ đối diện và nơi bóng tối của đại dương Oceanus là vùng biển mà năm đó ta trấn áp Medusa sao? Minh Giới thật đúng là đẹp đến kinh tâm động phách.”
Elmin cũng đứng bên bờ biển, đưa mắt nhìn qua, nhìn về phía lối vào Minh Giới, thu toàn bộ cánh cửa Minh Giới vào đáy mắt.
“Đúng vậy, đáng tiếc là Medusa không còn nữa.”
Tuy rằng, phàm nhân không thể thấy được, nhưng đối với bọn họ thì vẫn có thể nhìn thấy những ngôi sao phía biển xa, phát ra ánh sáng năm màu, sau đó bị hút vào trong cánh cửa.
Giống như bầu trời đầy sao của ngày hè, cùng hướng về phía trăng tròn.
“Tồn tại của Minh Giới ban đầu là nơi trở về của người chết, giúp cho bọn không phải chịu nỗi khổ du hồn.”
Elmin nghiêm túc trả lời, “Vạn vật trên thế gian đều có linh hồn, mà linh hồn thì đều có vật dẫn, cho nên cái chết của sinh linh là sự phân tách giữa linh hồn và thể xác. Nếu như thân chết mà hồn còn bất diệt, thì vong hồn sẽ đi vào Minh Giới, sống hết quãng đời nhỏ bé còn lại trong thế giới linh hồn. Vong hồn của toàn bộ Lục giới đều sẽ đi vào Minh Giới, vượt qua tuổi thọ linh hồn. Đây đã là quy tắc của mảnh thế giới này.”
Lý Sinh Khương gật đầu, lại cười nói, “Đúng vậy, vạn vật đều có quy luật, ngươi biết không? Người chết đi vào Minh Giới, nhưng ta chết thì lại đi đến một nơi kỳ lạ, liên quan đến khởi nguyên. Nơi đó quá mức thần bí, cũng khiến cho thuật luyện kim của ta có một bước nhảy vọt, hiểu rõ toàn bộ khả năng, rốt cuộc đã đọc hiểu được thuật luyện kim trong lời Hermes là gì.”
Sắc mặt của chúng thần hòa hoãn lại, cuối cùng lại nói về nơi thần bí kia.
Nhưng ai biết được câu tiếp theo của Luyện Kim Đại Đế lại là, “Đúng vậy, ta đọc đã hiểu được thuật luyện kim, bây giờ ta muốn hỏi ngươi một câu, luyện kim là gì?”
Luyện kim là gì? Elmin cũng cười rộ lên.
Giờ phút này, nàng dường như trở về thời khắc ban đầu, về tới thời đại như mộng ảo kia, lúc đó mình đang xin lão sư chỉ giáo thêm về thuật luyện kim.
Tất cả chúng thần đều nghẹn họng nhìn trân trối. Nàng là vị thần mạnh nhất, thế mà lại xin một Thiên Đế thỉnh giáo, giống như đang đối mặt với ân sư mà mình kính trọng nhất, trong lòng cảm khái ngàn vạn, “Luyện kim là gì? Đây là vấn đề mà năm đó ta đã từng hỏi qua lão sư, trên thực tế, khi đó lão sư, cũng không có đáp án chính xác, tự bản thân ngài cũng cảm thấy khó hiểu.
Cho nên lúc ấy lão sư đã trực tiếp trích dẫn một câu của Hermes đối với phàm nhân trên mặt đất: Luyện kim là thuật sáng tạo nên sinh mệnh thần bí, mở ra con đường chân lý. Nếu có thể nắm giữ tri thức này thì có thể đạt được vinh quang khắp thế giới, tất cả những tối tăm không rõ trên thế gian cũng đều sẽ biến mất.”
Chính xác là như thế.
Lúc ấy, lời của các vị thần quá thâm ảo đối với người trên mặt đất.
Mà chúng thần bên cạnh cũng yên lặng nhíu mày, suy ngẫm ý nghĩa sâu xa trong câu nói này, cho dù đến ngày nay, bọn họ vẫn cảm thấy nó rất thần bí, cơ hồ khó có thể hiểu được.
Ngay lúc đó Hermes chỉ truyền lại hai câu về “Luyện kim”.
Một câu trước mắt này chính là khái quát về bản chất của “Luyện kim” , một câu còn lại chính là con đường đi thông đến cánh cửa luyện kim. Bọn họ đương nhiên biết rõ, “Vạn vật trong thiên hạ đều khắc chế lẫn nhau, tạo thành một loại chất thuận theo một một loại chất khác, một loại chất khắc một loại chất khác.” Trong đó, công thức tam một, là chìa khóa hướng đến cánh cửa luyện kim.
“Mà hôm nay, ta đã hiểu được ý nghĩa thực sự của câu nói này.” Hắn nói.
“Quả nhiên, lão sư ngài cuối cùng cũng…?” Elmin vô cùng mừng rỡ.
“Mấy năm nay, ta cuối cùng cũng đã tìm được cánh cửa luyện kim mà mình khổ sở tìm kiếm năm đó? Dùng thuật luyện kim để trích ra loại chất kia?”
Ầm vang!
Cảm xúc của Elmin thay đổi, lại một đạo sấm sét xẹt qua không trung, dường như muốn đâm thủng trời cao.
Vô số sinh linh Ma giới bên kia đại dương, thậm chí là Thiên Đế đều ngẩng đầu nhìn về phía không trung, lại là sấm sét, lại là mưa rơi, hôm nay sắc trời sao lại khác thường như vậy?
Ngay cả Thiên Đế cũng không nhìn ra dấu vết sử dụng pháp thuật của con người.
Bọn họ chỉ nghĩ đó là hiện tượng tự nhiên đặc thù. Đây đã là hiện tượng tự nhiên, cảm ứng thiên địa, can thiệp vào thiên địa một cách vô hình, cho nên hiện tượng này cũng vô cùng hợp lý.
“Đúng vậy, luyện kim là sáng tạo nên sinh mệnh thần bí không biết.”
Hắn vươn tay, lấy một chiếc đồng hồ cát thủy tinh ra.
Bên trong là những hạt châu nhỏ, tạo thành từng đợt xoắn ốc rực rỡ nhè nhẹ, mang đến cho người ta cảm giác đẹp đến cực hạn, kinh tâm động phách, bên trong ẩn chứa hơi thở khiến cho hô hấp người khác trở nên nặng nề.
Hắn vươn tay, bắt được hạt mưa trong không trung, từng giọt nước trong suốt rơi tí tách, sau đó xoay chuyển trong lòng bàn tay của hắn, “Ngươi xem.”
Giờ phút này, tất cả chúng thần đều nhìn thấy một màn suốt đời khó quên!
Chỉ thấy hắn nhẹ nhàng nghiêng đồng hồ cát.
Từng hạt châu trong suốt trong đồng hồ cát lặng lẽ dung nhập vào trong bọt nước.
Tí tách.
Tí tách.
Vậy chất thần bí kia vậy mà lại dung nhập hoàn mỹ trong nháy mắt, như thể sẽ tan ra khi tiếp xúc với bất kỳ vật nào trên thế gian. Đây là một vật chất kỳ lạ không thể bảo tồn trong tự nhiên.
Mà giọt nước này dường như bắt đầu có sinh mệnh.
Giọt nước, tựa hồ có một tia linh trí ít ỏi, dường như có một mầm sinh mệnh đang nảy sinh từ mảnh đất tĩnh mịch, linh hồn ra đời trong nháy mắt!
Ục ục.
Giọt nước kia phảng phất như con kiến nhỏ yếu nhất có chút ý thức ít ỏi, vậy mà lại đang phát ra cả, xúc hưng phấn vui vẻ, thoải mái khóc lóc lăn lộn ở trong tay.
Vô số vị thần đều trợn mắt há hốc mồm, trong mắt tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Đây là lực lượng của Thiên Đế sao?
Trao tặng sinh mệnh, đây là năng lực của con người sao?
Bỗng nhiên, Bách Hiểu Sinh mở miệng: “Không sai, nghiên cứu trong lĩnh vực luyện kim có thể vượt qua cảnh giới để nắm giữ, phát hiện quy tắc của thế giới. Ứng dụng của luyện kim này đã vượt qua cực hạn của cảnh giới.”
Tất cả mọi người đều trầm mặc, trong lúc nhất thời, không ai phản bác lại cả.
Luyện Kim thuật sĩ cổ là một chức nghiệp thần bí mà khủng bố, đã từng có vương triều thần thoại cường thịnh tới cực điểm.
“Sống? Đây là luyện kim thuật chân chính sao?” Elmin cũng lộ ra vẻ vui mừng, “Lão sư, ngài đã thật sự bước đi đến bước cuối cùng kia, tìm được nguyên chất sinh mệnh trong truyền thuyết?”
“Đây là ý nghĩa chân chính của thuật sư luyện kim.” Hắn mở bàn tay ra, để giọt nước đang động đậy kia vào trong tay Elmin, cười nói, “Có thể gọi nó là nguyên tố nước, trong tương lai nó sẽ trưởng thành người nước khổng lồ chân chính. Khi đó, nó có thể thay thế vị trí của Medusa, bảo hộ cánh cửa Minh Thổ này.”