Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại (Bản Dịch)

Chương 959 - Chương 959 - Khuất Phục Và Bái Kiến Cổ Thần

Chương 959 - Khuất phục và bái kiến Cổ Thần
Chương 959 - Khuất phục và bái kiến Cổ Thần

Nguyên tố nước...

Bọn họ nhìn vào vũng nước sống kia.

Cảm nhận được linh trí trong đó đang sống lại, sinh ra ý thức mông lung.

Bọn họ không phải là chưa từng gặp qua yêu.

Cỏ cây con thú thành tinh sẽ mở ra linh trí, nhưng mà những vật chết như cục đá, kim loại này, gần như là không thể thành yêu, mà trước mắt lại là nước...

Nước mới là khó nhất.

“Sao có thể!?”

Rất nhiều vị thần đều đồng thời thay đổi sắc mặt.

Tất cả đều trừng mắt không thể tin nổi mà nhìn về phía Thiên Đế đang đứng bên bờ cát, chỉ là một Thiên Đế nhỏ yếu thế mà lại vượt qua phạm vi nhận biết của bọn họ. Bọn họ chưa từng nghe nói qua loại năng lực này.

Sinh mệnh luyện thành, biến cát thành vàng!

Thuật sư luyện kim cổ đại sao!?

“Đây là lĩnh vực thần bí khó có thể tưởng tượng được, là vương triều luyện kim cổ xưa, là đế quốc ngàn năm thần bí?” Bách Hiểu Sinh chỉ cảm thấy trong lòng khô nóng.

Lúc ấy, vương triều kia gặp phải kịch biến, thậm chí thần còn chưa xuất hiện, như phù dung sớm nở tối tàn, rất nhanh liền ngã xuống.

Nếu lúc ấy vương triều luyện kim thần thánh kia không gặp phải tai nạn, hôm nay không biết sẽ là một vương triều thịnh thế như nào nữa?

“Vu sư...? Đây là thuật sư luyện kim?”

“Hắn thật sự nắm giữ cánh cửa luyện kim Truyền Tống Trận sao?”

Đám người Đạo Trường Sinh, Hồ Nhân Nông đều cảm thấy kinh ngạc.

Thậm chí, còn có một số vị thần mưu tính sâu xa đã nghĩ tới rất nhiều chuyện, nhớ tới vật chất kỳ lạ kia.

“Biến thành tất cả, thuận theo tất cả.... Có thể khiến vật chết sinh ra linh trí, làm cho gỗ mục khai thông trí tuệ, đá cứng thành tinh, núi cao có trí, nước sống lại. Vậy tức là thi thể đã chết cũng có thể ra đời linh trí một lần nữa....”

Vừa nói đến việc thi thể sinh ra linh trí.

Bọn họ nhớ tới Quang Minh Giáo Hội Hermes!

Hermes hiện tại không phải là bản tôn, mà hài cốt của thần tử vong sinh ra linh trí, sống lại nhờ hương hỏa vô tận.

Hermes truyền lại luyện kim tri thức, đương nhiên hiểu được “Chất” là gì, chuyện thi hài còn sót lại của hắn xuất hiện linh trí, là chuyện cực kỳ bình thường.

Nói như thế thì bọn họ đã biết chân tướng thật sự của hài cốt Hermes.

“Nhưng mà thời đại đã thay đổi!!”

Một vị thần với gương mặt lạnh nhạt, hắn đã nghĩ tới sự phát triển của thời đại sau này.

Elmin đã sắp chết.

Nhưng sau khi nàng tử vong có thể dùng “Chất” để tạo ra linh hồn mới từ trên thi hài của nàng, trở thành Minh Thổ Đại Đế mới.

Cho dù đây không phải là Elmin ban đầu, chỉ có vẻ bề ngoài là tương tự, nhưng vậy cũng đủ để bảo hộ cho vị Luyện Kim Đại Đế vừa trở về này trưởng thành một lần nữa.

Lúc này, Luyện Kim Đại Đế đã sống lại một đời, lúc này còn quá trẻ!

Có người phù hộ, chỉ sợ sớm muộn gì hắn cũng sẽ bước vào cảnh giới thần linh, không đến mấy trăm năm sau, bọn họ đều sẽ phải phụ thuộc vào vị thần Luyện Kim Đại Đế mới lần thứ hai!

“Vốn tưởng rằng, Elmin, Medusa, Đạo Quân và những đại thần cổ xưa rời đi thì thời đại thuộc về chúng ta đã đến, nhưng mà vị thần cũ của thời đại xưa lại chưa rời đi sao?” Có người sắc mặt đã tái xanh.

“Chúng ta vẫn bị thống trị như trước?”

Vẻ mặt của Tiên Huyết Đế và các vị thần khác đều trầm ngâm như nước.

Bọn họ có thể chờ.

Bọn họ cũng có đủ kiên nhẫn.

Bọn họ đã chờ tới ngày Đạo Quân suy vong, không có bất kỳ tâm tư gì, cung kính đưa vị tồn tại cổ xưa này ly thế!

Sau đó mới tiến hành tranh đoạt.

Đây là sự tôn trọng nên có.

Cũng đáng để tôn trọng, cũng đáng để kính nể.

Trong khoảng thời gian tương lai, bọn họ cũng sẽ đối đãi với Elmin giống như Đạo Quân, cung kính đưa tiễn vị thần vĩ đại này, viên mãn rời đi, sau đó bọn họ còn có cả đời để tranh đoạt.

Nhưng lúc này, thời đại đã thay đổi!

Vị Thần cũ Elmin... muốn đem quyền hành giao lại cho Luyện Kim Đại Đế sống lại, thế nhưng lại không tới phiên bọn họ!

Không có tương lai để mà chờ mong. Nhưng trước mắt bọn họ lại không thấy rõ tiền đồ của bản thân trong tương lai, cả đời đều không đến lượt mình. Điều này khiến cho bọn họ ngũ vị tạp trần, thậm chí trong lòng nổi lên một tia tàn nhẫn.

“Chúng ta có nên động thủ hay không?”

“Rất khó! Chiến lực của Minh Thổ Đại Đế quá mạnh!”

“Cho dù nàng đang kề bên chết già, thể lực suy kiệt, nhưng có liên hợp mười vị thần hiện có cũng sẽ thắng thảm, sợ rằng nếu như có nhiều thần chết như vậy thì toàn bộ Lục giới sẽ suy yếu mấy mất ngàn năm.”

“Không bằng cứ chờ một lát.”

“Lúc Elmin tử vong, linh hồn mới sống lại trên thi thể sẽ rất nhỏ yếu, phỏng chừng còn không kịp khống chế thần lực, chiến lực không bằng một phần mười.... Đến lúc đó, chính là thời khắc suy yếu nhất, có lẽ, có thể động thủ.”

...

Một số tâm tư đặc thù bắt đầu nảy mầm.

Bọn họ dùng thần thức đặc thù để giao lưu, hình thành một vòng kín, trừ khi bị mạnh mẽ đột phá, nếu không thì ngay cả Elmin cũng không phát hiện ra rốt cuộc bọn họ đang âm thầm giao lưu cái gì.

Nhưng mà, bỗng nhiên.

Soạt.

Luyện Kim Thiên Đế đứng trên bờ cát trắng đối diện, chậm rãi ngẩng đầu, đôi mắt nhìn phía các vị thần trên bầu trời, không có ác ý mà vô cùng bình tĩnh.

“Vì sao là loại ánh mắt này?”

Nhưng chính là ánh mắt bình tĩnh như vậy lại khiến cho các vị thần cảm thấy nao nao, phảng phất như bị một phàm nhân nho nhỏ nhìn thấu vậy.

Luyện Kim Đại Đế lại cúi đầu, kiên nhẫn dặn dò về nguyên tố nước, “Tuy rằng nó nhỏ yếu, nhưng tiềm lực trong tương lai lại vô cùng lớn.”

Một dòng nước quay cuồng trong lòng bàn tay Elmin, nàng chỉ cảm thấy thú vị, “Lão sư, thứ này có thể làm cho người chết sống lại sao?”

Nàng hiển nhiên cũng đã nghĩ đến.

Tạm dừng trong chốc lát, Elmin không khỏi hỏi thật cẩn thận, “Vậy thì tại sao lão sư không cho bảy thê tử của mình...”

“Linh hồn ban đầu đã chết, linh hồn mới ra đời trên thi thể đã còn là các nàng.” Lý Sinh Khương thở dài một hơi, “Nó chỉ là một đóa hoa của đời sau xa xôi lớn lên giống với Hoa nhi mà thôi. Cho nên, ta sẽ không để ngươi chết, mà để ngươi sống thêm lần nữa.”

Trong lúc hắn nói chuyện, đồng hồ cát trong tay lại ngã xuống trên người Elmin.

Vô thanh vô tức dung nhập vào thân thể.

“Lại tới??” Sắc mặt của tất cả mọi người đều hoàn toàn kinh hãi.

Loại chất này không chỉ có thể ban sinh mệnh cho vật chết mà còn hữu dụng đối với người sống sao?

Đối với vật còn sống, rốt cuộc là có tác dụng gì đây?

Tiếp theo, bọn họ thấy được một cảnh tượng khủng bố và khiến bọn họ tuyệt vọng nhất.

Bọn họ cảm nhận được, hơi thở già nua của Elmin phảng phất như được rót sự sống vào một lần nữa, và được kéo dài.

“Ngay cả thọ mệnh của thần cũng vậy sao?!”

“Ngay cả Đạo Quân cũng không làm được, chỉ có thể chết già, mà vị Thiên Đế trước mắt thế nhưng lại...”

Tất cả thần chỉ đều sợ ngây người, vô cùng khiếp sợ! Kích thích giống như là tàu lượn siêu tốc vậy, vừa rồi còn đang đang âm thầm thảo luận, hiện tại lại.... Bọn họ bỗng nhiên nhớ tới ánh mắt bình tĩnh của Thiên Đế này.

“Thọ mệnh của ta đang kéo dài?”

Elmin cũng giật mình, lại bỗng nhiên thiếu chút nữa đã cười ra.

Nàng nhìn về phía lão sư, phảng phất là đang nhìn hắn đùa giỡn mọi người trong tay.

Lão sư thật là xấu!

Bình Luận (0)
Comment