Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1003

Thần quang vô cùng thần bí, có được mọi khả năng.

Cho dù tạo ra cái gì, đều là thứ kỳ lạ không biết.

Chỉ có điều không ngờ tới, lại có chức năng này mà thôi.

Hiện trạng nhân vật này, chỉ cần hoàn thành buộc định khí tức của người bị trói

định.

Sở Duyên cũng nghiêm túc, hắn muốn xem tác dụng của hiện trạng nhân vật,

chính là muốn lấy ra xem xét tình hình của Diệp Lạc.

Hắn hơi liên lạc với quý danh Thiên Đạo, trực tiếp từ trong Thiên Địa tìm kiếm

khí tức của Diệp Lạc.

Lại đưa những khí tức này tới trước mặt hắn, dùng khí tức hoàn thành buộc định

xong, ở trước mặt hắn, một màn ảnh lập tức dâng lên.

[Hiện trạng nhân vật: Diệp Lạc.]

[Thân phận: Đại đệ tử.]

[Đại đệ tử Diệp Lạc của ngươi đã phi thăng.]

[Đại đệ tử Diệp Lạc của ngơi tiến vào vùng cấm tử vong ở tiên giới, được Thiên

Đạo che chở, tránh gặp khó khăn.]



Chỉ có hai đoạn thoại này.

Có lẽ chỉ ghi lại chuyện tạm thời Diệp Lạc phi thăng và sau phi thăng.

Nhưng chỉ có hai đoạn này, cũng đủ khiến Sở Duyên yên tâm.

Hai đoạn thoại này nói cho Sở Duyên, Diệp Lạc không gặp chuyện không may.

Đạt được Thiên Đạo chi lực che chở này, có lẽ là bút tích của quý danh Thiên

Đạo vừa rồi.

“Không sao thì tốt, không sao thì tốt, vậy kế tiếp, ta cũng nên điều chỉnh bản

thân, tiểu hiệu này có thể để sang một bên.”

“Bên Thiên Đạo thực sự là phải quản lý vùng Thiên Địa này, bên một nửa thần

quang kia, thì có thể tu luyện bế quan, đồng thời trấn thủ Vô Đạo Tông là

được.”

Sở Duyên nhỏ giọng lẩm bẩm.

Trong lòng hắn có kế hoạch tường tận.

Tuy hắn đưa tiểu hiệu này đến thượng giới dạy phế đệ tử, nhưng không phải bây

giờ.

Chuyện quan trọng nhất trước mắt, vẫn là quản lý tốt vùng Thiên Địa này.

Vùng Thiên Địa này càng mạnh, quý danh Thiên Đạo của hắn sẽ càng mạnh.

Đến lúc đó nếu ở thượng giới gặp phải phiền phức gì, cũng có thể dễ dàng giải

quyết.

Không có gì một quý danh không thể giải quyết.

Nếu có, vậy thì hai quý danh!

Đối với chuyện này Sở Duyên vô cùng tự tin.

Quý danh Thiên Đạo cộng thêm quý danh thần quang dung hợp, như vậy không

phải là tu sĩ bình thường có thể chống đỡ.

Cho dù ở trên thế giới, cũng tuyệt đối không có bao nhiêu người có thể chống

đỡ.

Có quý danh, thì hung hãn!

Tâm niệm Sở Duyên vừa động, khống chế tiểu hiệu này của hắn đi tới bên đại

điện tông chủ, phần lớn thần thức tụ tập về phía quý danh Thiên Đạo…



Chỉ trong nháy mắt, lại gần mười năm trôi qua.

Trong mười năm này, đại lục Cửu Châu dưới Sở Duyên tận lực tổ chức lại, biến

hóa rất lớn.

Vô số nhân vật Thiên Kiêu xuất hiện.

Càng có vô số di tích, cơ duyên, hoặc là thiên tài địa bảo tuôn ra, khiến tu sĩ

tranh giành.

Đủ loại biến hóa, rất có dáng vẻ tranh thế gian hàng lâm.

Đồng thời, trong mười năm này, năm đệ tử của Sở Duyên là Trương Hàn, Tô

Càn Nguyên, Đạm Đài Lạc Tuyết, Tô Hề, Hoa Thần Y tổ chức thành đoàn thể

cùng phi thăng.

Trái lại đệ tử khác còn chưa phi thăng, vẫn ở trong đại lục Cửu Châu.



Một ngày này, trong không gian Thiên Đạo.

Sở Duyên hóa thân của Thiên Đạo chân giẫm lên kim liên Thiên Đạo, sau lưng

là hư ảnh nhật nguyệt, nghiễm nhiên là dáng vẻ thần vô thượng.

Thiên uy huy hoàng kia, cho dù là người nào tới gần một chút, đều cảm nhận

được cảm giác áp bách rất lớn.

Lúc này, ánh mắt Sở Duyên đang nhìn chằm chằm hư ảnh trước mặt mình.

Rõ ràng hư ảnh này là bản thu nhỏ của đại lục Cửu Châu.

“Nên phân chia thế nào đây?”

Sở Duyên cau mày, giống như hơi khó hiểu.

Trên tay hắn nắm một đám phù văn, trên phù văn nở rộ vô số hào quang ánh

sáng ngọc.

Dựa theo quy tắc của Thiên Đạo, cứ 100 năm cần phải phân chia khí vận ở đại

lục này một lần.

Trong quy tắc của Thiên Đạo, hiện giờ vừa tròn 100 năm, cho nên cần hắn tiến

hành phân chia khí vận.

Hắn phân chia xong, lại ở trong các loại quy tắc, tiến hành thay đổi khí vận của

mỗi người, đây chính là đổi vận.

Chẳng qua trước đây là Thiên Đạo vô ý thức phân chia một cách tùy ý.

Hiện giờ thì khác, có Sở Duyên ở đây, đương nhiên do hắn phân chia.

“Chuyện này thực sự giống như có hương vị Thượng Đế tạo người.”

Sở Duyên chậc chậc nói.

Trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện một hình ảnh.

Một Thượng Đế tạo người, lấy một chén nước, thêm nước cho đủ loại kiểu

người, sau đó tạo nên một người.

Hắn cũng không khác mấy, chẳng qua hắn tiến hành phân chia khí vận của vùng

Thiên Địa.

“Thôi, phân cho đại lục Thần Hành một nửa trước.”

Sở Duyên ngang nhiên thiên vị.

Tay vừa cử động, đánh một nửa khí vận trong phù văn vào trong vùng đất thuộc

về đại lục Thần Hành.

Hắn không phải thánh nhân tối cao gì, Thiên Đạo vô tình, là nói Thiên Đạo

không có ý thức, không liên quan tới Sở Duyên hắn.

Hắn cũng có ham muốn cá nhân.

Đối với Sở Duyên mà nói, cả đại lục Cửu Châu đều thuộc là thuộc hạ, tùy tùng

hoặc con dân của hắn.
Bình Luận (0)
Comment