Nhưng trong mỗi nơi ở đại lục Cửu Châu, phân chia ra mỗi khu vực.
Khu vực cũng phân ra quan hệ thân thiết hoặc bất hòa.
Không hề nghi ngờ đại lục Thần Hành là khu vực thân thiết của hắn, dù sao
xuất thân của Sở Duyên cũng ở đây!
Đưa một nửa khí vận về đại lục Thần Hành.
Sở Duyên nhìn mỗi khu vực, lại phân chia khí vận đại khái.
Sau khi phân chia xong, ánh mắt hắn nhìn về phía chỗ sâu hải vực.
Chỗ sâu hải vực cũng có sinh linh tồn tại, còn không ít.
Sở Duyên luôn biết, nhưng hắn vô cảm đối với những sinh linh này.
Thiên Đạo tiền nhiệm cũng rất vô cảm đối với sinh linh ở chỗ sâu hải vực, cho
nên vẫn luôn không đối đãi thích đáng với sinh linh.
Bởi vì giúp sinh linh vẫn luôn không tôn trọng Thiên Địa, không theo Thiên Lý,
là giúp sinh linh mỗi ngày muốn nghịch thiên, đương nhiên là Thiên Đạo không
thích.
Sở Duyên nghĩ một lát, cảm thấy mình không thể nhỏ mọn như vậy, phân chút
khí vận còn sót lại cho sinh linh bên hải vực kia.
Làm xong những chuyện này, hắn mới quay đầu xử lý chuyện khác.
Đừng nhìn Thiên Đạo tràn ngập phong cách trang bức, nhưng mọi việc rất
nhiều, cho dù phần lớn mọi chuyện có thể dựa vào Thiên Địa tự mình vận hành.
Nhưng vẫn có rất nhiều chuyện, cần Thiên Đạo như hắn tự mình xử lý.
Kế tiếp, Sở Duyên muốn xử lý, là chuyện luân hồi.
Chuyện luân hồi cũng vô cùng kỳ diệu.
Luân hồi chính là ở thượng giới, ở hạ giới, chỉ có thể xem như là một tiểu luân
hồi.
Giống như dòng thời gian, dòng chính ở thượng giới, hạ giới chỉ là một nhánh
sông.
Nhưng cho dù là một tiểu luân hồi, vẫn đủ lăn qua lăn lại Sở Duyên.
Ở trong luân hồi, vẫn luôn không có địa phủ gì đó quản lý, toàn bộ dựa vào
Thiên Đạo quản lý.
Phàm nhân bình thường luân hồi còn đỡ, có thể dựa vào Thiên Địa tự vận
chuyển đi giải quyết, nhưng một số tu sĩ tu vi đạt tiêu chuẩn, đại nạn buông
xuống, muốn luân hồi chuyển thế cần Thiên Đạo như hắn tự mình xử lý.
Một số nghiệp lực quá mạnh, dám can đảm tiến vào luân hồi, đương nhiên sẽ bị
Thiên Đạo thanh toán, một số công đức cao, mới được cho phép luân hồi
chuyển thế.
“Haizz, làm Thiên Đạo đúng là không dễ dàng.”
Sở Duyên than thở.
Hắn vùi đầu vận dụng thần thức, muốn tiếp tục xử lý.
Đột nhiên trong lúc này, hắn như cảm nhận được gì đó, bất chợt ngẩng đầu nhìn
về một phía.
Phương hướng đó là,,,
Dòng thời gian!
“Lớn mật! Kẻ nào dám xông vào dòng thời gian!”
Sở Duyên quát to một tiếng, cơ thể trực tiếp xuyên qua mà ra, tiến vào trong
dòng thời gian, đồng thời Thiên Đạo Chi Lực được hắn điều động, theo hắn
cùng tiến vào.
Chỉ trong nháy mắt, hắn đã nhận ra có khí tức xa lạ xông vào dòng thời gian
vùng Thiên Địa này của hắn.
Khí tức xa lạ xâm nhập, vi phạm quy tắc.
Đương nhiên là Thiên Đạo phải ra tay.
…
Trong dòng thời gian, một người đàn ông xông vào bên trong.
Người đàn ông này mặc quần áo hoàng kim chiến khôi đầu sư tử, cầm một thần
thương tối đen trong tay, gương mặt oai hùng giống như Chiến Thần, tràn ngập
ý chí chiến đấu vờn quanh hắn ta.
Khí tức của hắn ta rất cường đại, cường đại hơn xa loại đạo quả Kim Tiên.
“Tên Diệp Lạc đáng chết kia ở vùng tiểu Thiên Địa này sao?”
“Ta không thể chính diện giết chết ngươi, vậy thì truy tố căn nguyên của ngươi,
hủy diệt từ thời kỳ ngươi còn nhỏ yếu! Ngươi phải chết!”
Trong đôi mắt người đàn ông này lộ ra điên cuồng.
Hắn ta nghịch dòng thời gian mà đi, muốn truy tố mà lên.
Nhưng hắn ta đi được mấy bước, thiên uy đáng sợ cuốn sạch mà đến, muốn trực
tiếp trấn áp người đàn ông này.
“Thiên Đạo? Chỉ là Thiên Đạo của tiểu Thiên Địa một phương mà thôi!”
Trên gương mặt người đàn ông như Chiến Thần này lộ ra khinh thường.
Hắn ta trở tay lấy một lệnh bài ra, trên lệnh bài kia cũng có khí tức thuộc về
Thiên Đạo ở bên trong.
Hơn nữa khí tức Thiên Đạo này càng nồng đậm hơn khí tức Thiên Đạo của Sở
Duyên, càng cao cấp hơn.
“Bây giờ ta ra sắc lệnh, Thiên Đạo giới này rút lui!”
Người đàn ông quát lớn một câu.
Trên tay hắn ta, chính là một kiện dị bảo ký gửi khí tức của Thiên Đạo.
Kiện dị bảo này ở thượng giới không có tác dụng gì, nhưng đặt ở hạ giới sẽ có
tác dụng lớn.
Bình thường Thiên Đạo của hạ giới đều tự mình vận chuyển, trời sinh gặp hiệu
lệnh của Thiên Đạo ở thượng giới, lấy lệnh bài ra, thông thường Thiên Đạo ở hạ
giới đều tự mình rút lui.
Điểm này, người đàn ông vô cùng quen thuộc.
Nhưng bây giờ, nằm ngoài dự kiến của người đàn ông.
Hắn ta lấy lệnh bài này ra, Thiên Đạo chẳng những không rút lui, trái lại khí tức
càng lúc càng đậm hơn, còn biểu hiện ra thế trấn áp hắn ta.
“Chuyện này không có đạo lý, xảy ra sai lầm ở đâu ư?”
“Chuyện này không có khả năng.”
Người đàn ông kia ngây ngẩn cả người, có chút không rõ chân tướng.
Tình cảnh hiện giờ khác với tình cảnh lúc trước hắn ta gặp phải.
Rõ ràng lúc trước không như vậy…