Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1006

Sở Duyên đều cảm thấy, có phải Diệp Lạc là nhân vật cấp nhân vật chính hay

không.

Vậy mà có thể đặc sắc tới mức độ này.

“Lạc Nhi này, năng lực gây sự hơi mạnh.”

Sở Duyên im lặng tắt đi “hiện trạng nhân vật”.

Đại khái là hắn biết, người vừa rồi, có lẽ là kẻ địch của Diệp Lạc ở thượng giới.

Có lẽ là không đánh lại được Diệp Lạc, chạy tới đây giở trò, muốn loại bỏ Diệp

Lạc khi còn nhỏ yếu.

“Con người bây giờ, sao thích chơi ngầm như vậy, haizz, thói đời bạc bẽo.”

Sở Duyên lắc đầu.

Hắn đứng dậy, giơ tay đánh một cái.

Một cái nhẫn bình thường từ bầu trời rơi xuống, bay tới tay Sở Duyên.

Đây là nhẫn trữ vật của người đàn ông vừa rồi, sau khi bị hắn giết, hắn thuận tay

cướp luôn.

Bên trong có không ít bảo vật, thiên tài địa bảo gì đó.

Chẳng qua những thứ này không có tác dụng gì với Sở Duyên.

Cho nên Sở Duyên không để vào mắt.

Chỉ có điều vô dụng thì vô dụng, mấy thứ này đặt ở trong Vô Đạo Tông, vẫn có

thể tăng linh khí trong Vô Đạo Tông.

“Không biết Lý Nhị Cương ở nơi nào, giao cho Lý Nhị Cương hẳn là ổn thỏa

nhất?”

Sở Duyên hơi suy tư một lát, dự định giao chiếc nhẫn cho Lý Nhị Cương đi xử

lý.

Lý Nhị Cương ở Vô Đạo Tông, gần như xem như là hắn ta im hơi lặng tiếng

quản lý hậu cần.

Việc này giao cho Lý Nhị Cương có thể dễ dàng xử lý.

Sở Duyên đi ra khỏi đại điện tông chủ.

Hắn vốn định đi tìm Lý Nhị Cương, nhưng không ngờ tới, hắn mới ra khỏi cửa,

thì thấy Lý Nhị Cương đang đuổi theo một gà bay.

Sở Duyên: “…”

Bỗng nhiên hắn cảm thấy Lý Nhị Cương có chút không đáng tin lắm.

“Tông, tông chủ!”

Lý Nhị Cương nhìn thấy Sở Duyên, vội vàng từ bỏ truy đuổi, hành lễ vấn an Sở

Duyên.

“Ngươi… Ngươi đang làm gì thế?”

Sở Duyên hít sâu một hơi.

“Không, không có gì, bắt con gà mà thôi, có phải ta… Quấy rầy đến ngài hay

không?”

Lý Nhị Cương thật cẩn thận hỏi.

“Không sao, ngươi cầm lấy chiếc nhẫn trữ vật này, đặt đồ bên trong vào trong

Vô Đạo Tông một cái hợp lý.”

Sở Duyên thản nhiên ném chiếc nhẫn trữ vật cho Lý Nhị Cương.

Sau đó hắn xoay người rời đi, chỉ để lại Lý Nhị Cương đứng ngây ra tại chỗ,

ngơ ngác nhìn nhẫn trữ vật trên tay mình.

Sau khi dùng thần thức nhìn bên trong nhẫn trữ vật, cả người hắn ta ngây ngốc.

“Mẹ kiếp!”

Trên không cả quảng trường đại điện tông chủ, vang vọng giọng nói của Lý Nhị

Cương…



Từ khi Sở Duyên chia ra làm ba, làm theo ý mình, thời gian đã có vẻ không

quan trọng.

Ngày này, Sở Duyên vẫn mở ra tiểu hiệu, ở trong Vô Đạo Tông.

Nhưng cách lúc trước có người xâm nhập dòng thời gian, đã lại qua 10 năm.

Trong 10 năm này, đương nhiên đại lục Cửu Châu phát triển với tốc độ rất

nhanh, đủ loại Thiên Kiêu xuất hiện, đã chân chính tiến vào tranh đoạt thế gian.

Đương nhiên, tranh đoạt thế gian này chỉ là đối với những tu sĩ tầm thường này.

Đối với tu sĩ ở tầng cao mà nói, như các đệ tử của Vô Đạo Tông, như là đại yêu

thời đại cũ mà nói, tranh giành thế gian gì đó hoàn toàn không tồn tại.

Bọn họ vẫn ai đi đường nấy.

Nhưng mà trong 10 năm này, Vô Đạo Tông có đệ tử phi thăng.

Đệ tử phi thăng là thất đệ tử Đồ Tuyết Hi, bát đệ tử Đồ Dạ Lân, cùng với cửu đệ

tử Tư Nhạc, thập đệ tử Tử Tô.

Đối với thất đệ tử, bát đệ tử còn đỡ, hai người này thành lập Đế Đình ở yêu tộc

thời đại mới, tự xưng yêu đế, coi như để lại truyền thừa.

Nhưng cửu đệ tử Tư Nhạc và thập đệ tử Tử Tô thì khác, ngay cả rắm cũng

không để lại trực tiếp phi thăng.

Đối với chuyện này, Sở Duyên cũng rất bất đắc dĩ, chỉ có thể mặc kệ, để bốn đệ

tử này phi thăng.

Nhưng khiến Sở Duyên cảm thấy bất đắc dĩ là có một chuyện, các đệ tử phía

sau thất bát đệ tử, vậy mà không có ai nguyện ý để lại truyền thừa.

Cả đám đều chỉ lo tự mình chơi, vẫn luôn không muốn để lại truyền thừa.

Tư Nhạc, Tử Tô, Xi Già, Lý Thành, Lâm Mạc, Thao Thế.

Không có một ai để lại truyền thừa.

Dựa theo lời những đệ tử này, không cần thiết để lại.

Nhưng Sở Duyên cũng không có biện pháp, cuối cùng không giải quyết được

gì.

Lúc này Sở Duyên lại mở “hiện trạng nhân vật” ra, quan sát động tĩnh của đám

đệ tử.

[Đại đệ tử Diệp Lạc của ngươi gặp phải tu sĩ Tiên Đế tập kích…]

[Đại đệ tử Diệp Lạc của ngươi gặp phải đại yêu Tiên Đế tập kích…]

[Đại đệ tử Diệp Lạc của ngươi gặp phải quỷ vương Thượng Cổ tập kích, được

đại năng che chở, tránh gặp khó khăn.]

[Đại đệ tử Diệp Lạc của ngươi nhìn Thiên Đạo thượng giới, tình cờ có lĩnh ngộ,

pháp lực phình to.]

[Thất đệ tử Đồ Tuyết Hi của ngươi được tu sĩ Tiên Đế nhìn trúng, bị bắt gia

nhập Thái Ất Cửu Tiên môn…]

[Bát đệ tử Đồ Dạ Lân của ngươi được tu sĩ Tiên Đế nhìn trúng, bắt gia nhập

Thái Ất…]

[Cửu đệ tử Tư Nhạc của ngươi được tu sĩ Tiên Đế nhìn trúng…]

[Thập đệ tử Tử Tô của ngươi được…]
Bình Luận (0)
Comment