Trên màn ảnh, vẫn đơn thuần hiện lên đầy tin tức của Diệp Lạc.
Tin tức về chín đệ tử khác rất ít, thỉnh thoảng có mấy cái mà thôi, đa số đều là
nói tu sĩ bế quan, hoặc bị bắt gia nhập tiên môn.
Chỉ riêng Diệp Lạc này, hình như mỗi ngày đều chiến đấu.
Không mang theo dừng lại nghỉ, không phải hôm nay đụng tới tu sĩ Tiên Đế, thì
ngày mai chọc phải đại yêu Tiên Đế.
Thường còn bị quỷ vương Thượng Cổ gì đó tập kích, quả thực là thái quá tới
cực hạn.
“Lạc Nhi này, trở nên phóng túng như vậy từ khi nào thế?”
Gương mặt Sở Duyên kỳ lạ.
Hắn nhớ rõ, lúc trước Diệp Lạc không phải rất vững vàng sao?
Sao vừa đến thượng giới, đã như cho phép bản thân cất cánh?
Đủ loại sóng, không có ngày nào yên bình.
“Thôi, không xảy ra chuyện gì là được.”
Sở Duyên nghĩ một lát, vẫn không có tâm tư quản.
Hơn nữa, hiện giờ ba hóa thân của hắn đều ở hạ giới, muốn quản cũng không
quản được.
Hắn bắt đầu suy nghĩ, mình nên làm thế nào để phi thăng.
Dựa theo sự phát triển của vùng Thiên Địa này hiện giờ, có lẽ qua mấy chục
năm nữa, hắn có thể chuyển hết phần lớn tinh lực cho tiểu hiệu này, sau đó phi
thăng.
Ngay khi Sở Duyên nghĩ như vậy, dưới núi Thiên Vụ một giọng nói truyền từ
ngoài vào, xuyên qua trận pháp che âm thanh.
“Yêu tộc Đế Tuấn cầu kiến Thiên… Cầu kiến tông chủ của Vô Đạo Tông!”
Đương nhiên là hấp dẫn sự chú ý của Sở Duyên.
Đế Tuấn?
Người này tới làm gì?
Lúc trước vào thời khắc mấu chốt thời đại cũ lựa chọn gia nhập thời đại mới,
bức Thiên Đạo cũ nóng nảy ra tay, hắn mới có thể ra tay.
Xuất phát từ điểm này, cho nên Sở Duyên vẫn luôn không thanh toán thời đại cũ
như đám Đế Tuấn.
Mà để đám người thời đại cũ ở đại lục Cửu Châu.
Chỉ có điều không biết Đế Tuấn này tìm hắn làm gì.
Sở Duyên do dự một lát, vốn định mở quý danh thần quang ra, tránh cho dùng
hóa thân này ứng phó, xảy ra sai lầm thì không tốt.
Tâm niệm của hắn vừa động, đưa hóa thân này vào trong đại điện tông chủ.
Ngay sau đó, một bóng người thần quang giẫm chân tại chỗ lần nữa đi ra.
Đúng là quý danh thần quang của Sở Duyên.
Quý danh thần quang của Sở Duyên không uy phong như quý danh Thiên Đạo,
nhưng trong thần quang này, lại để lộ ra tôn quý của hắn.
Luận về uy phong, đương nhiên là quý danh Thiên Đạo tốt hơn.
Nhưng nếu bàn về tôn quý, thần bí, quý danh thần quang có thể nghiền áp quý
danh Thiên Đạo.
“Vào đi.”
Ánh mắt Sở Duyên nhìn phía dưới núi Thiên Vụ, liếc thấy Đế Tuấn đứng dưới
chân núi.
Hắn mới nói câu này xong, giọng nói vừa truyền tới, không đợi Đế Tuấn kịp
phản ứng, hắn trực tiếp lấy lực lượng vô thượng, di chuyển Đế Tuấn tới trước
mặt mình.
Bùm…
Đế Tuấn được di chuyển tới trước mặt Sở Duyên, bóng dáng đều có chút không
đứng vững, vẻ mặt mờ mịt.
Sau khi nhìn thấy Sở Duyên, mới lập tức kịp phản ứng, không khỏi chảy đầy
mồ hôi lạnh.
Lão ta biết Thiên Đạo kiêm tông chủ của Vô Đạo Tông rất mạnh, nhưng không
ngờ tới mạnh đến mức độ này.
Tiện tay di chuyển lão ta tới.
Lão ta ngay cả cảm nhận đều không cảm nhận được.
“Yêu tộc Đế Tuấn, bái kiến tông chủ Vô Đạo Tông!”
Đế Tuấn hành lễ vãn bối.
Đối với lão ta mà nói, lễ vãn bối đã là cực hạn.
Lão ta từng là Thiên Đế một phương, tuyệt đối không thể bỏ xuống mặt mũi đi
hành đại lễ.
“Đứng dậy đi, Đế Tuấn, dưới sự dẫn dắt của ngươi, mấy năm nay yêu tộc ngươi
coi như giữ bổn phận, còn tạo ra không ít cống hiến cho thời đại mới, không tệ,
lần này ngươi tới là có chuyện gì?”
Sở Duyên chắp hai tay sau lưng, đôi mắt lóe lên thần quang, thản nhiên nhìn Đế
Tuấn như vậy.
Cho dù hắn thản nhiên như vậy, nhưng khiến Đế Tuấn cảm thấy áp lực rất lớn.
Dưới ánh mắt của hắn, Đế Tuấn thậm chí ngay cả eo đều cong lại.
“Bẩm tiền bối, làm ra cống hiến vì thời đại mới, vốn là chuyện bọn ta nên làm,
không đáng khen ngợi.”
“Còn lần này tới, không dối gạt tiền bối, Đế Tuấn là tới mưu cầu một con đường
cho yêu tộc thời đại cũ!”
Đế Tuấn nghiến răng, mở miệng nói.
“Hả? Mưu cầu một con đường cho yêu tộc? Con đường gì?”
Sở Duyên có chút hứng thú, không khỏi hỏi một câu.
“Tiền bối có lẽ ngươi biết, bọn ta ở vùng Thiên Địa này, gần như không có bất
cứ tác dụng gì, bọn ta… Bọn ta muốn đến nơi này mưu cầu con đường sống!”
Đế Tuấn lại khom lưng cúi đầu.
“Các ngươi muốn phi thăng sao?”
Sở Duyên hơi nhíu mày.
Nhiều người thời đại cũ phi thăng như vậy, chuyện này không phải việc nhỏ.
“Không phải, tiền bối, phía dưới thượng giới có vô số hạ giới, bọn ta muốn đến
hạ giới khác, cho nên tiến đến cầu xin tiền bối, có thể mở một đường thông đạo
cho bọn ta rời đi.”
Đế Tuấn nói ra ý nghĩ của mình.
Lão ta biết, với thực lực của lão ta hiện giờ, đến thượng giới căn bản không
được.
Chẳng bằng đến hạ giới khác xưng bá.
“Hả?”
Sở Duyên hơi nhíu mày…