Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1008

Đối với thỉnh cầu của Đế Tuấn, Sở Duyên do dự một lúc lâu, vẫn đồng ý.

Hắn điều động quý danh Thiên Đạo, mở thông đạo thế giới ra, để cho yêu tộc

thời đại cũ đều rời đi.

Nhưng mà chỉ có một phần yêu tộc thời đại cũ nguyện ý theo Đế Tuấn rời đi, có

một phần muốn an bình, ở lại đại lục Cửu Châu.

Một phần yêu tộc thời đại cũ này vì nhân số không nhiều, không tiếp tục chiếm

cứ một châu nữa.

Mà phân tán tới mỗi khu ở Cửu Châu, hoàn thành dung hợp với thời đại mới.

Trong đó có người hiểu chuyện, hoàn thành công tác thống kê yêu tộc thời đại

cũ ở mỗi khu, còn lấy ra một quyển sách, ghi lại yêu tộc thời đại cũ ở mỗi khu.

Người hiểu chuyện như vậy rõ ràng là Từ Ngự.

Đối với những động tác này, Sở Duyên cũng lười phản ứng lại, kệ Từ Ngự lăn

qua lăn lại.

Theo phần lớn yêu tộc thời đại cũ rời đi, tài nguyên trong đại lục Cửu Châu lại

xuất hiện một phần, cũng dẫn tới “tranh giành thế gian” trong đại lục Cửu Châu

càng hưng thịnh hơn.



Thời gian vội vàng, chỉ trong nháy mắt, cách Đế Tuấn dẫn dắt thời đại cũ rời

khỏi thế giới, lại qua mười năm.

Trong mười năm này, Sở Duyên đưa một đợt đệ tử cuối cùng tới thượng giới.

Ngải Tình, Xi Già, Lý Thành, Lâm Mạc, Thao Thế, năm đệ tử này cũng phi

thăng đến thượng giới.

Trong đó Thao Thế không muốn đi, nhưng Sở Duyên ghét bỏ Thao Thế ở hạ

giới, mỗi ngày ngoại trừ ăn thì ngủ, cho nên đuổi Thao Thế tới thượng giới.

Đưa các đệ tử tới thượng giới xong, Sở Duyên bắt đầu chuẩn bị chuyện đưa tiểu

hiệu của mình lên thượng giới.

Nhưng mà ngày này, chuyện nằm ngoài dự kiến của Sở Duyên xuất hiện.

Hắn bất chợt phát hiện khí vận ở đại lục Cửu Châu có chấn động, rất có xu thế

giảm xuống.

Điều này khiến Sở Duyên nhanh chóng kịp phản ứng, điều động quý danh

Thiên Đạo tiến hành xem xét.

Trong không gian Thiên Đạo, quý danh Thiên Đạo Sở Duyên bắt đầu xem xét,

hắn muốn tìm rõ nguyên nhân.

Sau khi tìm kiếm một lát, cuối cùng hắn cũng tìm được nguyên nhân.

Nguyên nhân khí vận của đại lục Cửu Châu bắt đầu giảm xuống, là vì đại lục

Cửu Châu phát triển quá nhanh.

Nhanh đến tình hình vô cùng đáng sợ.

Chỉ trong mấy năm chục năm, đã biến hóa long trời lở đất.

Khí vận của đại lục Cửu Châu cũng bắt đầu từ “tranh giành thế gian”, số mệnh

đi tới đỉnh phong.

Thịnh cực tất suy, vật cực tất phản!

Đây là quy tắc của Thiên Đạo.

Cho nên khí vận của đại lục Cửu Châu đã có dấu hiệu suy sụp.

“Quy tắc của Thiên Đạo định cho ta, loại quy tắc này có thể sửa đúng không?”

Sở Duyên khẽ nhíu mày.

Hắn vươn tay đánh ra từng kim quang, ổn định khí vận của đại lục Cửu Châu

sắp giảm xuống.

Sau khi xác định ổn định, Sở Duyên yên tâm hơn.

Nhưng mà Sở Duyên không điều thần thức đến nơi khác, mà ở bên quý danh

Thiên Đạo, tiếp tục quan sát tình hình ở giữa Thiên Địa.

Sở Duyên đánh giá như vậy, thì quan sát hơn ba năm.

Vào ba năm sau, Sở Duyên thấy khí vận không có dấu hiệu giảm xuống, dự

định điều thần thức tới tiểu hiệu.

Đột nhiên trong lúc này, bên tai hắn vang lên từng âm thanh.

“Thiên Đạo bất nhân coi vạn vật là cỏ lông chó! Hôm nay đạo tàn bạo! Tước

đoạt quyền lợi phi thăng của chúng ta, chúng ta nên nghịch thiên mà đi! Đòi lại

quyền lợi phi thăng với Thiên Đạo!”

“Các vị hãy cùng nhau nghịch thiên!”

“Thuận là phàm, nghịch là tiên!”

“Ngày hôm nay, liên minh nghịch thiên giả chúng ta cùng nhau nghịch thiên!”

Những giọng nói này truyền vào, khiến Sở Duyên ngây ngẩn cả người.

Thứ gì thế này?

Sở Duyên nâng mắt, rủ mắt nhìn phía dưới.

Hắn liếc thấy ở phía đông đại lục Cửu Châu, cả đám tu sĩ tụ tập lại với nhau,

tiến hành đại điển tế thiên.

Ở trên đại điển tế thiên, tuyên bố trước mặt mọi người muốn nghịch phạt Thiên

Đạo.

Vừa mới nhìn qua, lập tức khiến Sở Duyên tức điên lên.

Hắn hao hết tâm tư ổn định khí vận đại lục Cửu Châu, muốn giúp đám tu sĩ này

mạnh hơn một chút.

Vậy mà đám tu sĩ này muốn phản hắn?

Còn nói cái gì mà hắn tước đoạt quyền lợi phi thăng?

Đây là những lời con người nên nói sao?

Nếu không hắn phong ấn thông đạo phi thăng, vậy tử vong chi khí đều tràn

ngập cả thế giới.

Sở Duyên thực sự tức giận.

Hắn có ý tốt trợ giúp chúng sinh, muốn chúng sinh mạnh hơn.

Vậy mà chúng sinh muốn làm phản hắn?

Còn thuận là phàm, nghịch là tiên.

Đây là những lời sinh linh có thể nói ra miệng sao?

Sở Duyên hít sâu một hơi, cuối cùng hắn cũng hiểu rõ, vì sao quy tắc của Thiên

Đạo, sẽ định ra thịnh cực tất suy.

Đây là thực sự hữu dụng.

Những sinh linh này, khi hưng thịnh vậy mà muốn nghịch thiên.

Ánh mắt Sở Duyên đảo qua đại lục Cửu Châu một lần.

Lửa giận ngập trời thiêu đốt trong lồng ngực hắn.

Hắn rất muốn trực tiếp ra tay, khiến cả đại lục Cửu Châu biến mất.

Nhưng suy nghĩ rất lâu, cuối cùng vẫn từ bỏ ý nghĩ này.
Bình Luận (0)
Comment