Cũng hiểu rõ hiện giờ đại lục Cửu Châu đã đến thời điểm sinh tử tồn vong.
Thịnh thế phồn hoa ban đầu sớm đã biến mất không còn, thay vào đó chỉ có
thiên tai nhân họa ùn ùn khắp nơi.
Ở trong vô số khó khăn, nhân số của chúng sinh giảm bội lần.
Sở Duyên nhìn thấy cảnh này, cũng không đành lòng.
Hắn do dự một lát, vẫn rót khí vận vào trong đại lục Cửu Châu lần nữa.
Đồng thời hắn truyền lệnh cho các đệ tử ở lại tông môn, hỗ trợ giảng đạo, giúp
cho đại lục Cửu Châu nhanh chóng khôi phục.
Làm xong những chuyện này, Sở Duyên mới quay trở về Vô Đạo Tông lần nữa.
Về tới Vô Đạo Tông, Sở Duyên bắt đầu chuẩn bị chuyện phi thăng.
Hắn muốn cho tiểu hiệu của mình tiến hành phi thăng.
Tiểu hiệu tất phải đến thượng giới, đến thượng giới dạy đệ tử thành phế vật.
Chỉ có dạy đệ tử thành phế vật ở thượng giới, quy tắc của Thiên Đạo cũ trong
cơ thể tiểu hiệu mới phai mờ được.
Đến lúc đó hắn mới có thể dung hợp tiểu hiệu này với quý danh thần quang.
“Nghỉ ngơi hồi phục một lát trước, lại bắt đầu chuẩn bị chuyện này.”
Sở Duyên im lặng làm ra quyết sách.
Hắn vừa nghĩ tới đây, thì tắt quý danh thần quang mở tiểu hiệu.
Khi mở tiểu hiệu, hắn cũng mở hiện trạng nhân vật ra, tiến hành xem xét.
Xem gần đây các đệ tử của hắn gặp phải cảnh ngộ gì.
[Đại đệ tử Diệp Lạc của ngươi gặp phải dị thú Thượng Cổ tập kích, may mắn
được đại năng tương trợ…]
[Đại đệ tử Diệp Lạc của ngươi bị đại yêu Tiên Đế tập kích…]
[Đại đệ tử Diệp Lạc của ngươi ngộ được Thái Ất Đạo Quả, đạt tới cảnh giới
Thái Ất Kim Tiên, pháp lực phình to.]
[Nhị đệ tử Trương Hàn của ngươi tu hành Âm Dương Nghịch Loạn Đại Trận,
khiến Thiên Đạo rung động mạnh…]
[Tam đệ tử Tô Càn Nguyên của ngươi đạt được truyền thừa của vu tộc Thượng
Cổ…]
[Tứ đệ tử Đạm Đài Lạc Tuyết của ngươi phá giải ván cờ của Lạn Kha…]
…
Vô số tin tức nhảy ra.
Trong đó tin tức đáng chú ý nhất, đương nhiên là Diệp Lạc.
Diệp Lạc một mình nửa tin tức, còn lại là các đệ tử khác.
Đáng nhắc tới chính là, lần này mỗi đệ tử đều có lĩnh ngộ, vậy mà đều đạt được
không ít cơ duyên.
Nói một cách tổng thể, các đệ tử của hắn ở thượng giới đều lăng lộn phong sinh
thủy khởi.
“Tốt lắm.”
“Các đệ tử không gặp nguy hiểm là được.”
“Vậy kế tiếp, nên đến lượt ta phi thăng thôi.”
Sở Duyên nhẹ giọng nói một câu.
Nhưng mà hắn không nóng vội, hắn còn cần chút thời gian mới được.
Sở Duyên im lặng tắt hiện trạng nhân vật đi, bắt đầu ổn định tinh thần, nghiên
cứu tác dụng của nửa thần quang này, đồng thời cũng đang đợi thời cơ tới lượt
hắn phi thăng.
…
Cứ thế lại qua thêm mấy chục năm.
Mấy chục năm sau, Sở Duyên cảm thấy đã tới thời cơ, hắn bắt đầu làm chuyện
phi thăng.
Trong mấy chục năm này, đại lục Cửu Châu đã khôi phục nguyên khí.
Rất nhiều Thiên Kiêu mới xuất thế.
Nhưng không thể sánh bằng tranh giành thế gian lúc trước, chỉ có điều vẫn tính
là tốt lắm.
Đồng thời trong mấy chục năm này, Sở Duyên cũng tiễn một lượng lớn tu sĩ
đứng đầu tới thượng giới, còn có Từ Ngự cũng đến thượng giới.
“Đã đến thời cơ, hôm nay phi thăng đi.”
Sở Duyên nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.
Hắn chuẩn bị phi thăng, nhưng hắn không lập tức phi thăng, mà đi tới quảng
trường đại điện tông chủ, hắn thông qua quý danh thần quang, gọi Lý Nhị
Cương và Ngao Dạ Ngao Ngự tới.
Hắn gọi ba người tới, đương nhiên là muốn dặn dò ba người, bảo ba người
chăm chỉ tu hành.
Hắn cũng nói rõ, nếu Vô Đạo Tông gặp nguy nan, thì đi tới đại điện.
Đại điện có quý danh thần quang của hắn tọa trấn, đương nhiên có thể giải
quyết toàn bộ nguy hiểm.
Sau khi dặn dò xong, Sở Duyên bắt đầu chuẩn bị phi thăng.
Hắn vốn mở ra quý danh Thiên Đạo và quý danh thần quang.
Hai người có thể nói là vô địch đứng sau lưng Sở Duyên, giống như hai vệ sĩ.
Theo ý niệm của Sở Duyên vừa động.
Quý danh Thiên Đạo và quý danh thần quang cùng bắt đầu chuyển động, mỗi
người nắm lấy một bên của hắn bay lên bầu trời.
Trên bầu trời, mây đen cuồn cuộn lại tràn ngập mà đến, một thông đạo phi
thăng hiện ra.
Vốn còn có lôi kiếp muốn xuất hiện, nhưng quý danh Thiên Đạo vung tay một
cái, lôi kiếp trực tiếp biến mất.
Quang minh chính đại đi cửa sau.
Sở Duyên không quản được nhiều như vậy, hắn khiến hai quý danh dẫn theo
hắn, trực tiếp tiến vào trong thông đạo phi thăng.
Trong thông đạo phi thăng vẫn nồng đậm tử vong chi khí, nhưng ở trước mặt
hai quý danh này, có vẻ không dùng được.
Hai quý danh chỉ trợn mắt một cái, tử vong chi khí cuồn cuộn tự động lùi đi,
nhường ra một con đường.
Sau khi làm xong những chuyện này, hai quý danh tiếp tục dẫn theo Sở Duyên
bay vào trong thông đạo phi thăng.
Ở trước mặt hai quý danh, mọi thứ đều có vẻ nhỏ bé không chịu nổi, dễ dàng
khiến Sở Duyên đi tới tận cùng thông đạo phi thăng.