Quý danh Thiên Đạo và quý danh thần quang đứng ở cuối thông đạo, liếc nhau
một cái sau đó cùng ra tay, truyền lực lượng lên người Sở Duyên.
Một vòng sáng kim sắc rơi vào sau lưng Sở Duyên, tỏa ra thiên uy mênh mông
cuồn cuộn, chấn nhiếp quỷ thần.
Ở quanh người Sở Duyên, thần quang màu bạc hóa thành du long, vờn quanh
người hắn, che chở quanh người hắn.
Sau khi lưu lại hai thứ này xong, quý danh Thiên Đạo và quý danh thần quang
lập tức bay trở về.
Có hai thứ này, đủ bảo vệ Sở Duyên không gặp nguy hiểm.
Lòng bàn chân Sở Duyên bị một lực lượng kéo đi, khiến tiểu hiệu cảnh giới
Phàm Nhân này của hắn sẽ không ngã xuống.
“Không ngờ tới còn có cơ hội trải nghiệm lại Phàm Nhân.”
Sở Duyên chậc chậc hai cái nói.
Hắn không nghĩ nhiều, nhìn tận cùng trước mặt, thì chui vào bên trong luôn.
Hắn, Sở mỗ, chinh chiến thượng giới!
Thượng giới chắc chắn sẽ vì hắn đến, mà nhấc lên phong ba!
…
Hồng Hoang thời cổ tứ phân ngũ liệt, hóa thành vô số mảnh nhỏ, vô số mảnh
vụn hóa thành từng vùng hạ giới, thai nghén chúng sinh.
Trong đó có mảnh nhỏ to nhất hóa thành thượng giới.
Giữa các mảnh nhỏ có liên hệ, cho nên có cách nói thượng giới thống nhất cai
quản vô số hạ giới.
Bởi vì thượng giới thống nhất cai quản vô số hạ giới, cho nên tổng thể được
xưng là chư thiên, mà thượng giới đứng đầu chư thiên.
Người hạ giới muốn phi thăng thượng giới, thì cần thông qua liên hệ trong hai
giới tiến hành phi thăng, liên hệ giữa hai giới, cũng được đám tu sĩ xưng là
thông đạo phi thăng.
Thượng giới kết nối với vô số hạ giới, trong đó từng thông đạo, đương nhiên
không có khả năng chồng cùng một chỗ, mỗi một hạ giới sau khi phi thăng vị trí
đều khác biệt.
Mà hạ giới chỗ Sở Duyên, vì đắc tội người trên thượng giới, cho nên bị khiên
dẫn tới vùng cấm tử vong…
…
Thượng giới, vùng cấm tử vong.
Sở dĩ nơi này được xưng là vùng cấm tử vong, đương nhiên là vì nơi này tràn
ngập tử vong chi khí.
Dưới tử vong chi khí, sinh linh bình thường căn bản không thể tới gần, một khi
tới gần sẽ bị tử vong chi khí ăn mòn, sau đó tổn thất tuổi thọ.
Có thể tới nơi này, đa số đều là tu sĩ cường đại.
Chẳng qua tu sĩ cường đại không muốn tới nơi này.
Đến nơi này, tu sĩ cường đại nhất định phải vận chuyển pháp lực chống đỡ tử
vong chi khí, chống cự lâu, cho dù là tu sĩ cường đại cũng có chút ăn không
tiêu.
Cho nên đương nhiên, nơi này không có sinh linh ở đây, dần dần trở thành vùng
cấm sinh mệnh.
Chỉ có điều bắt đầu từ mấy chục năm trước, vùng cấm tử vong chậm rãi náo
nhiệt hơn.
Mỗi ngày đều có không ít tu sĩ Tiên Vương hoặc tu sĩ Tiên Đế đến đây ngồi
xổm canh giữ.
Chuyện này nói ra thì dài lắm.
Gần mấy chục năm nay, trong thượng giới xuất hiện rất nhiều nhân vật cấp bậc
Thiên Kiêu, như là Thái Nhất Kiếm Tôn danh chấn thiên hạ, như trong mỗi đại
tiên mỗi, Thiện Trận Trương Hàn, Thiện Thể Tô Càn Nguyên…
Thượng giới xuất hiện thêm nhiều Thiên Kiêu như vậy, đương nhiên hấp dẫn sự
chú ý của không ít người.
Sau khi thông qua một loạt điều tra, bọn họ phát hiện, những Thiên Kiêu mới
này đều đến từ hạ giới, còn đi lên từ thông đạo phi thăng chỗ vùng cấm tử vong.
Biết được điểm này, không ít người bắt đầu cắm rễ ở đây, muốn ngồi xổm canh
giữ, nhìn xem có Thiên Kiêu có thể nhận làm môn hạ hay không.
Những người khác vốn cảm thấy khinh thường hành động của những người này,
cảm thấy sao Thiên Kiêu có thể nhiều như vậy.
Một hạ giới có thể sinh ra đám Trương Hàn, đã là cực hạn, sao có thể còn.
Nhưng sau này, mấy chục năm trước đám Từ Ngự phi thăng, bị đám người ngồi
xổm canh giữ nhận làm môn hạ.
Ngay sau đó Từ Ngự bùng nổ ra thực lực nghiền áp Thiên Kiêu tầm thường,
khiến vô số người ở thượng giới nghẹn họng nhìn trân trối…
Lại sau này cũng rất hợp lý.
Vô số tu sĩ cường đại ngồi xổm ở đây, trong đó cao nhất là tu sĩ Tiên Vương,
phần lớn là tu sĩ Tiên Đế.
Ngày này, đột nhiên đài phi thăng ở vùng cấm tử vong chấn động, chấn động
này khiến vô số tu sĩ cường đại chú ý.
“Đây là lại có người phi thăng sao?”
“Người lần này Đạo Huyền Môn bọn ta muốn, mọi người nể mặt ta một chút,
đừng cướp người với bọn ta!”
“Ngươi nói các ngươi muốn, thì là người của các ngươi sao?”
Các tu sĩ cường đại đều tranh cãi nhau, cả đám bọn họ đều có ý tranh cướp.
Ánh mắt đều nhìn chằm chằm phía trước, muốn nhìn xem trong đài phi thăng, là
Thiên Kiêu cỡ nào đến.
Theo đài phi thăng chấn động, một tia bạch quang lóe qua.
Ngay sau đó, bóng dáng màu trắng xuất hiện trên đài phi thăng, khí tức này
không giống người phàm, nhưng sau lưng xoay tròn vòng sáng khí tức của
Thiên Đạo, quanh người càng thần quang vờn quanh, khiến hắn nhìn như tiên
giáng trần.
Người này đúng là Sở Duyên.