Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1015

Sở Duyên vừa mới ổn định trong đài phi thăng, nâng mắt lên nhìn thì cảm thấy

vô số ánh mắt nhìn chằm chằm mình, cơ thể hắn lập tức cứng ngắc.

Sau khi phi thăng, còn có nhiều người ở đây như vậy ư?

Sao không có ai nói với hắn?

Lúc ấy Sở Duyên rất muốn chửi người.

Lúc này hắn gọi hai quý danh tới, không biết còn kịp hay không.

Chỉ có điều người ở đây, không khỏi nhiều quá.

Sở Duyên đánh giá lực lượng của hai quý danh trên người mình, không chắc

chắn lắm có thể chạy khỏi đây hay không.

“Vị tiểu hữu này, không biết có hứng thú gia nhập Tu Di Sơn ta không?”

Khi Sở Duyên cảm thấy không chắc chắn, một lão giả tiên phong đạo cốt không

biết tới bên cạnh hắn từ khi nào, cười tít mắt nói chuyện với hắn.

Thứ đồ chơi gì thế?

Gia nhập cái gì? Tu Di Sơn? Là một thế lực ư?

Trong lòng Sở Duyên lóe lên mấy ý nghĩ.

Không đợi hắn kịp phản ứng, lại có vài giọng nói cùng vang lên.

“Tiểu hữu đừng nghe lão quỷ này nói, Tu Di Sơn lão ta là cái thá gì?”

“Không bằng tiểu hữu gia nhập Thượng Ngu Cung ta đi!”

“Tiểu hữu nên gia nhập Ngọc Hư Cung ta thì hơn…”

“…”

Từng giọng nói vang lên, khiến Sở Duyên càng mơ hồ.

Sau khi im lặng một lát, Sở Duyên mới làm rõ được tình hình.

Những người này, hình như ngồi xổm ở chỗ này chỉ vì đợi người phi thăng,

nhận làm đồ đệ?

Tuy không biết vì sao sẽ cấp bách như vậy, nhưng nói tóm lại, không khác ý

nghĩ của hắn là được, những người này là muốn nhận hắn làm đồ đệ.

Biết được điểm này xong, Sở Duyên hơi do dự một lát.

Gia nhập một thế lực sao?

Theo ý hắn, rất không cần thiết.

Nhưng hiện giờ cơ thể của hắn chỉ là cảnh giới Phàm Nhân, nếu không gia nhập

chỉ sợ sẽ khó hòa hợp với nơi này.

Sở Duyên cau mày, hắn không biết nên lựa chọn như thế nào.

Sớm biết thế đã không để quý danh nhanh trở về, để một quý danh ở lại bảo hộ

hắn an toàn cũng được.

Tính nhầm, tính nhầm rồi.

Sở Duyên nghĩ một lát, vẫn không định gia nhập bất cứ thế lực nào.

Hắn bắt đầu suy nghĩ nên dùng lời kịch gì từ chối.

Không đợi hắn nghĩ ra, một giọng nói mang theo ý lạnh truyền vào trong vùng

cấm tử vong.

“Đám người các ngươi, không nghe ra sư tôn ta không muốn gia nhập bất cứ thế

lực nào sao?”

Cùng với giọng nói này truyền đến, kiếm ý vô cùng cường đại sắc bén tràn ngập

trong hư không mà đến.

Tầm mắt mọi người nhanh chóng nhìn về một phương hướng.

Chỉ thấy bên ngoài vùng cấm tử vong, tận cùng đường chân trời, bỗng nhiên

xuất hiện một kiếm khí hồng quang.

Kiếm khí hồng quang này xuất hiện, biển mây đầy trời bị cắt ra, tử vong chi khí

vô tận đều tránh đi.

Rất nhanh, hồng quang rơi xuống gần đài phi thăng, biểu lộ ra bóng dáng bên

trong.

Bóng dáng kia mặc thanh sam, đầu cài ngọc trâm, sau lưng là một thanh tiên

kiếm, toàn thân tràn ngập đạo ý, có hương vị của đại đạo chí giản.

Người này vừa xuất hiện, khiến rất nhiều tu sĩ ở đây cảm thấy áp bức.

Một số tu sĩ Tiên Vương thậm chí lùi về sau một khoảng, không dám tới gần

người này.

“Lạc Nhi!”

Sở Duyên nhìn thấy người tới, sửng sốt một lát.

Người này không phải là đại đệ tử Diệp Lạc của mình sao?

Nhưng sao Diệp Lạc lại ở đây?

Là nhận ra hắn phi thăng ư?

Chẳng lẽ tu vi của Diệp Lạc hiện giờ, đã mạnh tới mức này?



Vùng cấm tử vong, bên cạnh đài phi thăng.

Khí tức của Diệp Lạc nội liễm hơn trước nhiều, hoàn toàn không còn cảm giác

ngoại phóng kiếm ý, sắc bén bá đạo nữa.

Trên người hắn ta tràn ngập cảm giác tự nhiên, mơ hồ có hương vị tương dung

với Thiên Địa, đồng hành cùng vạn vật.

Đây là đạo ý chân chính.

Diệp Lạc liếc mắt nhìn đám tu sĩ Tiên Đế, tu sĩ Tiên Vương xung quanh, sau đó

coi như không có.

Hắn ta im lặng đi tới trước mặt Sở Duyên trên đài phi thăng.

Rầm rầm…

Hai đầu gối của Diệp Lạc quỳ trên đất, hành đại lễ, trong đôi mắt nhìn về phía

Sở Duyên tràn ngập kích động và tôn kính.

“Đệ tử Diệp Lạc tham kiến sư tôn!”

Giọng nói của Diệp Lạc hơi run run, có thể nghe ra được hắn ta kích động tới cỡ

nào.

Những lời này nói ra, các tu sĩ cường đại xung quanh đều trầm mặc.

Người phi thăng…

Không phải là Thiên Kiêu nào đó?

Mà là một đại nhân vật sao?

Là sư tôn của vị Diệp Lạc này?

Rất nhiều tu sĩ đều từng nghe nói tới tên Diệp Lạc.

Dù sao một nhân vật cả ngày nhảy nhót ở thượng giới, sao bọn họ có thể không

biết.

Nếu chỉ nhảy nhót lung tung, đương nhiên bọn họ sẽ không để ý, nhưng sau khi

nhảy nhót lung tung còn có thể sống sót, hơn nữa càng ngày càng mạnh, chuyện

này khiến bọn họ nhớ kỹ.

Thái Nhất Kiếm Tôn!

Đây là tôn xưng của người thượng giới đối với Diệp Lạc.

Một tiểu bối có thể đạt tới danh hiệu này, có thể thấy năng lực lớn cỡ nào.

Hơn nữa có thể nuôi dưỡng ra người như Diệp Lạc, năng lực sẽ nhỏ được ư?

Không có khả năng năng lực sẽ nhỏ.

Trái lại Sở Duyên…
Bình Luận (0)
Comment