Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1023

Phàm là người tư chất kém tới cực hạn, còn biết chữ, đọc sách, khí chất lịch sự,

đều có cơ hội trở thành tu tiên giả.

Lần này, khiến thành nhỏ Ninh An đều đã bùng nổ.

Vô số phàm nhân nghe nói tiên trưởng ở phủ thành chủ, đều nhao nhao xông

tới.

Chỉ trong thời gian ngắn, trong ngoài phủ thành chủ người ta tấp nập, tiếng thảo

luận liên tục.

“Muốn tư chất kém sao? Không phải tư chất tốt à? Đúng là kỳ lạ…”

“Ngươi quản nhiều như vậy làm gì? Không phải ngươi nhận đồ đệ, là tiên

trưởng người ta nhận đồ đệ, tiên trưởng người ta nói muốn tư chất kém, vậy thì

nhất định phải tư chất kém.”

“Ta biết! Ta biết rồi!”

“Tiểu tử nhà họ Thái, ngươi thì biết cái gì?”

“Ta biết, cha ta nhất định có tiền đồ, tư chất kém, còn biết chữ, biết đọc sách,

khí chất lịch sự, đây không phải nói cha ta sao? Từ nhỏ ta đã biết cha ta nhất

định có tiền đồ, cuối cùng ta cũng đợi được!”

“Ồ đại hiếu!”

“…”

Đám phàm nhân đều thảo luận với nhau.

Nếu tư chất cao mới có thể tu tiên, như vậy bọn họ sẽ không hưng phấn.

Nhưng tư chất kém, vậy thì bọn họ sẽ có hi vọng.

Nếu có thể tu tiên, người nào muốn làm phàm nhân?

Nếu không bận tâm bên trong có tiên trưởng, sợ đụng chạm tiên trưởng, đám

người này đã sớm xông vào, quỳ cầu xin tiên trưởng nhận đồ đệ.

Ngay khi đám phàm nhân khí thế ngất trời, trong một ngõ nhỏ, một người trẻ

tuổi lẳng lặng đứng ở đó, ở phía xa ngắm nhìn động tĩnh bên phủ thành chủ.

Người trẻ tuổi này mặc bố y đơn sơ, cầm một quyển thẻ tre trong tay, tóc dài

xõa vai, hạo nhiên chính khí lượn lờ giữa chân mày.

Cho dù là người nào nhìn thấy hắn ta, đều không nhịn được khen một câu quân

tử lịch sự.

Lúc này người trẻ tuổi nhìn bên phủ thành chủ, mãi mà không nói câu nào.

“Lúc này có chuyện tốt như thế ư?”

Người trẻ tuổi này xoa cằm, nhỏ giọng lẩm bẩm.

Trong mắt hắn ta tràn ngập nửa tin nửa ngờ.

Hắn ta rất không tin, lại có chuyện tốt như thế.

Có tiên trưởng muốn tới tìm đệ tử, còn tìm tư chất kém, lại lịch sự là người đọc

sách.

Mọi thứ, đều biểu lộ rõ ràng chuyện này không đơn giản.

Dù sao người trẻ tuổi này mơ mộng ra đủ loại tình tiết vở kịch.

Chuyện này có phải là một số yêu quái giả thành tiên trưởng tới nhận đồ đệ hay

không?

Nghe nói yêu quái thích ăn thịt nhân tộc đọc sách nhất.

Nhận định huyết nhục của nhân tộc đọc sách ngon nhất…

Trong mắt người trẻ tuổi lóe lên dị quang.

Hắn ta tên là Trần Quân, là người có tư chất kém nhất.

Chuyện này không thể tính là kém nhất, ít nhất hắn ta từng có tư chất không

kém, dựa theo người kiểm tra đo lường tư chất lúc ấy nói, hắn ta có hi vọng

thành tiên!

Nhưng mà sau này, có một vị tu sĩ cường đại có thể bói toán vận mệnh bói số

mệnh cho hắn ta.

Sau khi tu sĩ cường đại kia bói xong, chỉ để lại một câu, rồi chết bất đắc kỳ tử.

Chỉ để lại một câu cho hắn ta, nói trong tương lai hắn ta sẽ lật đổ thống trị của

Thiên Đạo, nghịch phạt Thiên Thổ!

Câu nói này, cũng khiến Trần Quân trở nên rất bị động.

Nhất là sau này ngôn luận càng truyền càng rộng, cuối cùng giống như bị Thiên

Đạo biết, Thiên Đạo tự mình đánh xuống thần lôi, hủy đi tất cả tư chất tu luyện

của Trần Quân, khiến hắn ta biến thành phế nhân.

Trần Quân mất đi tư chất, đối mặt với áp lực ngôn luận vô cùng vô tận, chỉ có

thể đi xa tha hương, đi tới thành nhỏ ở biên giới này.

Trải qua chuyện từ nhỏ, Trần Quân dần dần học được chỉ có thể cẩu thả mới

sống sót, mới có cơ hội lật bàn.

Cho nên Trần Quân hiện giờ, tính tình mới dè dặt như vậy.

Cho dù hắn ta biết chuyện tiên trưởng nhận đồ đệ có khả năng là thật, có khả

năng là cơ hội cho hắn ta xoay mình, nhưng hắn ta vẫn không muốn đi.

Bởi vì hắn ta cảm thấy, giới Tu Tiên không có chuyện tốt như vậy xảy ra!

Đôi mắt Trần Quân nheo lại, cầm thẻ tre trên tay, không nói một lời rời đi.

Chỉ là yêu quái, muốn lừa gạt hắn ta sao? Không có khả năng!

Trên đời này không có bữa cơm miễn phí!



Trong phủ thành chủ, Diệp Lạc và Trương Hàn ngồi bên trong, nhưng thần thức

của bọn họ đã sớm bao phủ trong ngoài phủ thành chủ.

Đương nhiên là bọn họ thấy được đám phàm nhân này, nhưng trong đám phàm

nhân này, không có người bọn họ cần.

Tư chất kém, người đọc sách.

Hai điều kiện này, điều kiện đầu tiên đám phàm nhân không đạt được, tư chất

phải tuyệt đối phế mới được.

Đám phàm nhân này thuộc loại tư chất không tốt, nhưng không tính là phế, nếu

tu hành suốt đời, vẫn có thể đạt tới cảnh giới Luyện Khí.

Đây không phải người bọn họ muốn tìm.

“Không phải, lão nhị, người mà đệ nói ở đâu?”

Diệp Lạc cau mày hỏi.

“Người nọ không xuất hiện, sao lại thế này? Rõ ràng người nọ ở trong thành, vì

sao không tới?”

Trương Hàn cũng cảm thấy hoang mang
Bình Luận (0)
Comment