Sau đó hắn ta tự mình đứng tại chỗ, trầm tư.
Những lời hắn ta mới nói với Trương Hàn, không có một chút ý nói đùa.
Hắn ta thực sự muốn đám đồng môn tiêu phí chút tâm tư, cướp đoạt vị trí môn
chủ của tiên môn.
Tiên môn thượng giới không thể sánh bằng Thánh Địa hạ giới.
Mỗi tiên môn đều cần vô số năm nội tình mới có thể thành lập, loại thế lực này,
muốn sáng tạo đều khó có khả năng.
Cho nên muốn nhanh chóng nhấc lên thế lực lớn ở thượng giới, chỉ có thể lựa
chọn đoạt quyền.
“Lão nhị này không đáng tin, loại chuyện lục đục với nhau đoạt quyền này, dựa
vào lão nhị không được, lão tam cũng không được, tên kia không có não, tứ sư
muội cũng không được, tứ sư muội thông minh, nhưng quá lười…”
“Trái lại ngũ sư muội có thể, ngũ sư muội có Linh Lung Tâm, có gan lớn, lục sư
đệ thì miễn cưỡng được…”
Diệp Lạc tính toán các đồng môn, người nào có thể đi “lục đục với nhau” tranh
đoạt địa vị tiên môn chi chủ.
Hắn ta tính toán một lúc lâu.
Trương Hàn bay trở về, nhưng hắn ta không dám chọc giận Diệp Lạc, chỉ có thể
vẻ mặt u oán đứng một bên, giống như nàng dâu nhỏ bị bắt nạt, lẳng lặng đợi
Diệp Lạc mở miệng trước.
Két…
Không đợi Diệp Lạc tính toán xong, cửa động phủ đột nhiên mở ra.
Đột nhiên có âm thanh, lập tức hấp dẫn ánh mắt Diệp Lạc và Trương Hàn.
Chỉ thấy Trần Quân từ trong động phủ đi ra.
“Trần… Ồ… Bây giờ nên gọi là thập lục sư đệ.”
Diệp Lạc khẽ cười một tiếng, chào hỏi.
“Thập lục sư đệ.”
Trương Hàn cũng ấm giọng nói một câu.
Hai người đều ôm ý tạo dựng quan hệ tốt với đồng môn mới này.
Nhưng nằm ngoài dự kiến của Diệp Lạc và Trương Hàn, Trần Quân không mở
miệng đáp lời, mà chắp tay cúi đầu với hai người, không nói câu nào.
Chuyện này khiến Diệp Lạc và Trương Hàn ngây ngẩn cả người.
Thập lục sư đệ này, lúc trước không kiêu như vậy mà?
Sao bái sư xong, lại trở nên kiêu như thế?
“Thập lục sư đệ, cơ thể đệ có mắc bệnh nhẹ gì sao?”
Diệp Lạc nhướng mày, mặt ngoài vẫn ôn hòa, hỏi một câu.
Trần Quân vẫn không nói một lời, chỉ lắc đầu, không chịu nói nửa chữ.
“Thập lục sư đệ, đệ đã bái sư, nên khinh thường bọn ta sao? Chẳng lẽ đệ cảm
thấy bọn ta từ hạ giới tới, cho nên khinh thường?”
Trương Hàn không nhịn được nói một câu.
Trần Quân vẫn lắc đầu, không nói một lời, câu nào cũng không chịu nói.
Lần này khiến Diệp Lạc và Trương Hàn có chút không vui.
Thập lục sư đệ này, cũng quá kiêu rồi?
Kiêu tới mức đáng ghét.
Khi Diệp Lạc còn định nói gì đó, trong động phủ, giọng nói của Sở Duyên
truyền ra.
“Lạc Nhi tiến vào, Hàn Nhi dẫn Quân Nhi đi tìm chỗ chăm chỉ tu hành đi.”
Một câu của Sở Duyên, đương nhiên khiến Diệp Lạc và Trương Hàn đều thu
hồi ý nghĩ trong lòng.
Diệp Lạc nhìn thoáng qua Trương Hàn, rồi xoay người đi vào trong động phủ.
Trương Hàn thì đứng tại chỗ, nhìn chằm chằm thập lục sư đệ kiêu này rất lâu,
mới dẫn theo Trần Quân rời đi.
…
Trong động phủ, Sở Duyên nâng mắt nhìn đại đệ tử khiến hắn cảm thấy hài
lòng.
“Lạc Nhi, ngươi và Hàn Nhi đứng ngoài động phủ, là có chuyện gì sao?”
Sở Duyên mở miệng dò hỏi.
“Sư tôn, lần này đệ tử tới, đúng là có nghi ngờ muốn hỏi sư tôn.”
Diệp Lạc vốn cung kính cúi người thi lễ, sau đó mới mở miệng nói chuyện.
Đối mặt với Sở Duyên, hắn ta vẫn quy củ trước sau như một, không có một chút
buông thả.
“Có nghi ngờ gì?”
Sở Duyên tò mò hỏi một câu.
“Xin hỏi sư tôn, trên cảnh giới Thái Ất Kim Tiên, là cảnh giới gì? Ngày đó
Bạch tiền bối vẫn chưa nói cho ta biết những chuyện này, hiện giờ đệ tử đã có
thể tiếp xúc với cảnh giới kế tiếp, cho nên đến hỏi sư tôn.”
Diệp Lạc hít sâu một hơi, hỏi như vậy.
Nghe thấy những lời này, Sở Duyên vốn sửng sốt một lát, sau đó nhìn thoáng
qua Diệp Lạc.
Đại đệ tử này…
Tốc độ tu luyện không khỏi quá khoa trương.
Đã muốn tiếp xúc với cảnh giới kế tiếp.
Sở Duyên cảm khái trong lòng, nhưng không nói gì, tu vi của đại đệ tử này càng
cao, trợ giúp hắn càng nhiều hơn, đương nhiên hắn sẽ không cảm thấy có gì.
Tâm niệm của hắn hơi động, câu thông với bên quý danh Thiên Đạo một lát.
Rất nhanh, hắn đã biết cảnh giới kế tiếp là cảnh giới gì.
Giống như suy nghĩ của Sở Duyên, cảnh giới kế tiếp là Đại La Kim Tiên!
“Cảnh giới kế tiếp, là cảnh giới Đại La Kim Tiên, dựa theo cảnh giới ở thượng
giới hiện giờ, hẳn là cảnh giới Thần Thoại, bởi vì hiện giờ thượng giới đã không
có nhiều Đại La Kim Tiên.”
Sở Duyên nhẹ giọng giải thích cho Diệp Lạc.
“Đại La Kim Tiên? Xin hỏi sư tôn, Đại La Kim Tiên là gì?”
Diệp Lạc nhíu mày cảm thấy khó hiểu.
Hắn ta có chút không sờ tới cảnh giới kế tiếp.
“Đại La Kim Tiên là gì sao? Trước khi nói, vi sư lại hỏi ngươi, ngươi có lý giải
gì đối với tiên chi cảnh giới?”
Sở Duyên lắc đầu cười, chậm rãi nói.