Cùng lúc đó, ở bên núi cao, trong động phủ của Trương Hàn.
Lúc này, Trần Quân đang miêu tả cho Trương Hàn về chuyện xưa Sở Duyên kể
cho hắn ta.
Ừm, Trần Quân vốn không quá nguyện ý nói ra, nhưng không chịu nổi Trương
Hàn vẫn luôn lượn lờ.
Cuối cùng Trần Quân vẫn lựa chọn nói ra, để nhị sư huynh này tham mưu cho
hắn ta một chút.
Dù sao chính hắn ta cũng không ngộ được gì, nói không chừng nói cho nhị sư
huynh này, vị nhị sư huynh này có thể hiểu được gì đó.
“Chuyện này… Chuyện này…”
Trương Hàn có chút mê mang, hắn ta cũng không nhìn ra được gì.
Trần Quân ở bên cạnh thấy thế, vội vàng lấy một thẻ tre ra viết lên.
“Nhị sư huynh, huynh có thể nhìn ra được gì?”
Đây là chữ Trần Quân viết lên thẻ tre.
Nhìn những chữ Trần Quân viết, Trương Hàn hơi xấu hổ, hắn ta thực sự không
nhìn ra được gì.
Chỉ có điều ở trước mặt sư đệ này, hắn ta xấu hổ nói mình không nhìn ra.
Nhị sư huynh như hắn ta vẫn cần uy nghiêm.
“Chuyện này nhìn ra được là đương nhiên, nhị sư huynh đệ là người thế nào?
Trong rất nhiều đồng môn chúng ta, ta là người ngộ tính mạnh nhất, sao có thể
không nhìn ra?”
Trương Hàn rất sĩ diện, vỗ ngực lớn tiếng nói.
“Mong nhị sư huynh chỉ giáo, sư đệ vô cùng cảm kích, chắc chắn nhớ kỹ ân tình
của nhị sư huynh!”
Trần Quân lại viết xuống những lời này, lập tức chắp tay cúi đầu.
“Đệ…”
Trương Hàn không xuống đài được.
Hắn ta nhìn chuyện xưa sư tôn cho, hắn ta do dự rất lâu, sau đó chỉ có thể kiên
trì giảng giải.
“Thập lục sư đệ, ừm… Chuyện này, Nho đạo ấy à, sư tôn nói với đệ Nho đạo là
tu thân, nhưng sư tôn lại kể cho đệ nghe chuyện đại thần Bàn Cổ khai thiên,
ngọn nguồn của Nho đạo ở chỗ chữ ‘Sất’ này…”
“A, ta đã hiểu!”
Sau khi Trương Hàn nói xong, trong đầu lóe sáng, giống như đột nhiên hiểu ra
gì đó, đôi mắt tỏa sáng.
Trần Quân ở một bên vội vàng tới gần, chắp tay lần nữa.
Ý là muốn Trương Hàn nói nghe xem.
“Chuyện này rất đơn giản, ý của sư tôn rõ ràng là muốn sư đệ lấy Nho đạo chi
khí, cũng là hạo nhiên chính khí uẩn dưỡng bản thân!”
Trương Hàn nói ra suy đoán của mình.
Hắn ta càng nói càng hưng phấn, cảm thấy mình giống như đoán được ý của sư
tôn.
“Nhị sư huynh, uẩn dưỡng bản thân là có ý gì?”
Trần Quân viết xuống một câu như vậy.
“Cái gọi là uẩn dưỡng bản thân, đương nhiên là đi dưỡng hạo nhiên chính khí,
làm suy luận cho đệ, lấy hạo nhiên chính khí đi dưỡng chữ ‘sất’ này, cho nên
đại thần Bàn Cổ nói chữ sất này ra, yêu ma quỷ quái đều tránh ra! Ngươi có thể
lý giải thế này, “thân” cũng là một chữ, “sất” cũng là một chữ, đều cần lấy hạo
nhiên chính khí đi uẩn dưỡng!”
Trương Hàn chậm rãi nói ra ý nghĩ của mình.
Mới đầu nghe, Trần Quân không có cảm giác gì.
Nhưng nghe một lát, hắn ta có chút hiểu ý nghĩ của Trương Hàn.
Đôi mắt sáng lên, hơi kinh ngạc vui mừng.
Không ngờ tới nhị sư huynh này đúng là có chút bản lĩnh, vừa nói như vậy hắn
ta giống như đã hiểu ra.
“Nhị sư huynh, hình như ta đã hiểu!”
“Đa tạ nhị sư huynh chỉ đạo, sư đệ chắc chắn nhớ kỹ ân tình lần này của nhị sư
huynh!”
Trần Quân liên tục viết hai câu.
“Hiểu rõ rồi hả? Hiểu rõ thì tốt.”
Trương Hàn nhẹ nhàng thở ra.
Hắn ta nhẹ nhàng vỗ ngực, tên tuổi của hắn ta xem như được bảo vệ.
“Nhị sư huynh, vậy sư đệ đi tu hành trước!”
Trần Quân viết xuống những lời này.
Đối với chuyện này đương nhiên là Trương Hàn không có ý kiến, hắn ta không
để Trần Quân tự mình đi xuống tu hành, mà bảo Trần Quân dọn ra một vùng đất
trống, sau đó hắn ta lùi xuống.
Sau khi ra khỏi động phủ.
Trương Hàn chắp hai tay sau lưng, ngẩng đầu nhìn bầu trời, trong đôi mắt mang
theo sung sướng.
“Sư tôn à sư tôn, chỉ có ta mới giúp được người, nếu không có ta, nói không
chừng thập lục sư đệ này sẽ không ngộ ra được gì.”
“Trong đám đệ tử của Vô Đạo Tông, cuối cùng vẫn là ta có trợ giúp lớn nhất đối
với sư tôn, haizz, các đệ tử khác không coi là gì, cho dù là đại sư huynh cũng
như vậy.
“Trong Vô Đạo Tông, người có đầu óc chân chính là ta.”
Trương Hàn thở dài một tiếng, giống như đang cảm khái mình “ở vị trí cao
không chịu nổi lạnh lẽo”.
Hắn ta cảm khái một lát, nhưng hắn ta không định khoe công tích của mình với
người khác, thân là người tao nhã, có thể tùy ý khoe khoang với người khác
sao?
Đừng nhìn trong Vô Đạo Tông, chiến lực của hắn ta là yếu nhất, nhưng luận về
công tích thực tế, hắn ta mới là người đứng đầu, ngay cả đại sư huynh Diệp Lạc
đều kém hắn ta!
Trương Hàn này, là đệ tử đứng đầu Vô Đạo Tông!
….
Chỉ trong nháy mắt, lại mấy tháng trôi qua.
Ngày này, Sở Duyên ở trong núi cao đang mở “hiện trạng nhân vật”, xem xét
tình hình của mỗi đệ tử.