Uy áp trên người hắn giống như biển rộng mênh mông, mãnh liệt đè ép về phía
đám Đại La lâu năm.
Ở dưới uy áp của hắn, đám Đại La lâu năm đều cảm thấy vô cùng áp lực, không
thở nổi, thậm chí ngay cả pháp lực đều vận chuyển khó khăn.
Cơ thể cả đám run lẩy bẩy, miễn cưỡng ngẩng đầu nhìn về phía Sở Duyên trên
bầu trời.
Trong lòng bọn họ rung động.
Đây…
Đây là tồn tại cỡ nào.
Dựa vào uy áp, trực tiếp trấn áp bọn họ.
Đại La bình thường căn bản không có khả năng có chiến lực như vậy.
Trừ phi liên quan tới vị “thánh” kia, mới có khả năng làm được.
Hơn nữa, loại chuẩn thánh tuyệt đối không thể làm được đến mức này.
Chỉ có một khả năng!
Đối phương là một vị “thánh” chân chính!
“Thánh tôn bớt giận!”
Đám Đại La lâu năm này vội vàng mở miệng, sợ nói chậm một chút, sẽ bị nhất
niệm của Sở Duyên giết chết.
Bùm…
Bên Ẩn Thiên Đảo, đám Diệp Lạc và mấy vị Đại La nhận thấy được tình hình,
đều bay ra ngoài.
Khi bọn họ thấy Sở Duyên đứng trên bầu trời, đột nhiên sửng sốt một lát.
Đây là…
Sư tôn?
Thánh nhân?
Diệp Lạc và vô số đệ tử của Vô Đạo Tông, đám Đại La đều mơ hồ.
Bọn họ không hiểu rõ lắm, nhất là Diệp Lạc.
Hắn ta nhớ rõ…
Nhớ rõ sư tôn nhà mình không phải tinh thần rời đi sao? Vì sao đột nhiên xuất
hiện bên ngoài Ẩn Thiên Đảo.
Hơn nữa, trong tay sư tôn còn giơ… Núi Thiên Vụ?
Diệp Lạc không rõ lắm.
Nhưng cuối cùng hắn ta chỉ có thể quy về, là sư tôn nhà mình quá cường đại,
cường đại tới mức hắn ta không thể lý giải.
“Tham kiến sư tôn.”
“Tham kiến thánh tôn.”
Diệp Lạc và đệ tử của Vô Đạo Tông hành lễ.
Mấy vị Đại La thấy thế, cũng vội vàng hành lễ theo, sợ chậm một chút sẽ bị Sở
Duyên ghi nhớ.
“Đều miễn lễ cả đi, Lạc Nhi, đi đặt núi Thiên Vụ vào trong đảo đi.”
Ánh mắt Sở Duyên nhìn về phía đám Diệp Lạc, hắn xua tay một cái, lập tức
ném núi Thiên Vụ cho Diệp Lạc.
Diệp Lạc vội vàng vận khí pháp lực, thật cẩn thận đỡ lấy núi Thiên Vụ.
Hắn ta nhìn núi Thiên Vụ trên tay mình, rơi vào trầm tư.
Hắn ta, hắn ta còn tưởng sư tôn nhà mình chỉ mang Vô Đạo Tông tới mà thôi.
Không ngờ tới sư tôn nhà mình còn di chuyển cả ngọn núi tới.
…
Trên bầu trời, Sở Duyên không nhìn đám Diệp Lạc nữa, mà nhìn về phía đám
Đại La lâu năm.
Đám người này, vừa rồi người nào mắng hắn, hắn không bắt giữ được.
Chỉ có thể hỏi.
“Vừa rồi người nào mắng, đứng ra, nếu không các ngươi cùng chết đi.”
Đôi mắt sắc bén của Sở Duyên đảo qua đám Đại La lâu năm trong hư vô chi
hải.
Chỉ trong nháy mắt, tất cả Đại La lâu năm đều luống cuống.
Một vị thánh nhân, thực sự có thể khiến bọn họ đều chết đi, người này cũng
không có ý nói đùa.
“Là, là, là Trần Tử Phong!”
Một Đại La lâu năm không nhịn được, chỉ vào một Đại La lâu năm mở miệng
nói ra.
Sở Duyên lập tức nhìn theo ngón tay đối phương, ánh mắt mang theo sát khí
khủng bố.
Chỗ hắn liếc nhìn, là một Đại La có dáng vẻ trung niên.
Lúc này gương mặt Đại La kia trắng bệch như tờ giấy, vẻ mặt tuyệt vọng, cơ thể
đang run rẩy dữ dội.
Một vị Đại La, bị một ánh mắt dọa sợ thành như vậy.
Sở Duyên căn bản không quan tâm nhiều như thế, hắn cất bước đi về phía Đại
La này.
Chuyện này hắn tuyệt đối không thể tha thứ!
Người này, vậy mà mắng hắn!
Còn mắng hắn khó nghe như thế.
Sở cẩu sao?
Vậy hôm nay hắn sẽ cho đối phương biết, một câu này phải trả giá thế nào.
Có một số lời, không thể nói lung tung.
Nói, vậy thì đại biểu kết nhân quả của lão ta, từ trước đến nay nhân quả luôn vô
cùng huyền diệu.
Lời nói là nhân, đạt được là quả, chính là đạo hạnh toàn thân của Đại La này sẽ
bị hủy diệt…
…
Mấy ngày sau, trong Ẩn Thiên Đảo.
Sở Duyên mở ra quý danh thần quang đang khiêng núi Thiên Vụ, di chuyển bên
trong đảo, tìm kiếm nơi thích hợp đặt núi Thiên Vụ.
Cách chuyện đám Đại La lâu năm mạo phạm Sở Duyên, đã qua mấy chục ngày.
Đám Đại La lâu năm chỉ có một vị nhục mạ Sở Duyên phải trả giá, còn lại đều
không bị gì, bị Sở Duyên cảnh cáo một chút rồi đuổi đi.
Nhưng không hề nghi ngờ, lần này Sở Duyên ra tay, chân chính đánh ra uy
danh.
Khiến cho khu vực trung tâm ở Đông Thần Châu đều biết, hư vô chi hải, vùng
Ẩn Thiên Đảo này đã có chủ.
Còn là một thế lực siêu cấp do thánh nhân tọa trấn.
Tất cả những lời đồn liên quan tới Ẩn Thiên Đảo có thánh nhân tọa trấn, tất cả
đều là thật.
Đồng thời, trong Ẩn Thiên Đảo sắp sửa thành lập đạo thống “Vô Đạo Tông”,
cũng nhanh chóng lan truyền khắp Đông Thần Châu.
Cả Đông Thần Châu đều đã sôi trào lên.
Đây chính là thế lực của thánh nhân bày ra trên mặt bàn!
Thế lực siêu nhiên giống như Thượng Thanh Cung, Ngọc Hư Cung, đều chỉ mơ
hồ có lời đồn, sau lưng có thánh nhân mà thôi.
Loại lời đồn này, kém xa lực hấp dẫn của thánh nhân bày trên mặt bàn.
Chỉ trong thời gian ngắn, vô số người đều đi về phía Ẩn Thiên Đảo, giống như
muốn nhìn xem, có biện pháp nào để gia nhập đạo thống của thánh nhân hay
không.