Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1086

Sở Duyên ở trong Ẩn Thiên Đảo, vẫn luôn không biết những chuyện này.

Hắn nâng núi Thiên Vụ, đi tới đi lui trong Ẩn Thiên Đảo.

Ẩn Thiên Đảo thực sự quá rộng, rõ ràng chỉ là một hòn đảo, nhưng còn to hơn

cả Thái Huyền Giới.

Núi Thiên Vụ đặt ở trong đảo, thực sự có vẻ không để mắt tới.

Sở Duyên không kịp phản ứng những chuyện này, hắn đặt núi Thiên Vụ ở trung

tâm Ẩn Thiên Đảo, lấy núi Thiên Vụ trấn áp cả khí vận trong động thiên phúc

địa.

Núi Thiên Vụ không hiếm lạ.

Nhưng Vô Đạo Tông trong núi Thiên Vụ, là lấy căn nguyên của Thiên Đạo cũ

ngưng tụ mà thành.

Bản thân Vô Đạo Tông là một kiện bảo vật tuyệt vời.

Lấy Vô Đạo Tông, đủ để trấn áp khí vận của cả động thiên phúc địa.

Ngay khi Sở Duyên đặt núi Thiên Vụ xuống, cả Ẩn Thiên Đảo đều chấn động

một cái.

Gần như là tất cả mọi người trong Ẩn Thiên Đảo đều mở mắt ra, tỉnh lại từ

trong trạng thái tu luyện.

Bọn họ đều không hẹn mà cùng nhìn về phía trung tâm của Ẩn Thiên Đảo.

Chỉ trong nháy mắt, bọn họ cảm nhận được khí vận trong Ẩn Thiên Đảo đang

nhanh chóng tăng lên.

Rất rõ ràng, Ẩn Thiên Đảo hoàn toàn xem như ổn thỏa.

Khí vận đã bị trấn áp.

Đám Tiên Vương Tiên Đế, hay là Đại La đều không nhịn được cảm khái.

Không hổ là thánh nhân.

Đây vốn là động thiên phúc địa cao cấp, đổi thành Đại La muốn trấn áp khí vận

nơi này, đều cần thời gian rất dài.

Ít nhất đều cần trên vạn năm.

Nhưng đổi thành một vị thánh nhân, vậy thì sẽ khác.

E rằng một ý niệm trong đầu, đều có thể trấn áp khí vận ở nơi này.

Trái lại Diệp Lạc và đệ tử của Vô Đạo Tông nhanh chóng bay về bên núi Thiên

Vụ.

Một lát sau, bọn họ đã đi tới trước núi Thiên Vụ.

Đi tới dưới núi Thiên Vụ, bọn họ liếc thấy sư tôn đứng ở dưới chân núi.

“Các đệ tử tham kiến sư tôn!”

Đám Diệp Lạc thấy thế, vội vàng lạy với Sở Duyên, hành đại lễ.

“Đều đứng dậy cả đi, vi sư đã nói với các ngươi bao nhiêu lần? Trong tình

huống thông thường, không cần hành đại lễ, Vô Đạo Tông chúng ta không có

quy củ này.”

Sở Duyên bất đắc dĩ nhìn thoáng qua chín đệ tử.

Hắn nhẹ nhàng vung tay lên, đỡ chín người dậy.

“Vâng, sư tôn.”

Chín người vội vàng mở miệng.

“Rất tốt, các ngươi tới đây có chuyện gì?”

Sở Duyên chẳng muốn nói gì thêm, xua tay nói một câu.

“Sư tôn, đám đệ tử đều là đệ tử của sư tôn, sư tôn di chuyển tông môn tới

thượng giới, đương nhiên đám đệ tử phải tiến đến.”

Diệp Lạc chắp tay, tôn kính nói.

Ý của bọn họ rất rõ ràng, tới xem lễ, kéo dài nghi thức hơn.

“Không cần phải tới, nếu các ngươi rảnh rỗi, vậy thì đi gọi các đồng môn khác

của các ngươi về đây.”

Sở Duyên liếc một cái, lập tức mở miệng nói.

Lúc trước hắn còn chưa đứng vững ở thượng giới, đương nhiên không để những

đệ tử khác đang xông loạn ở tiên môn khác trở về.

Hiện giờ hắn đã đứng vững, còn lập ra đạo thống, đương nhiên phải gọi đám đệ

tử trở về.

Hắn tự mình dạy bảo, đám thế lực gọi là tiên môn có thể dạy bảo tốt hơn sao?

“Sư tôn, người là nói đám cửu sư muội, thập sư muội đang ở bên ngoài sao?”

Trương Hàn đi ra, ấm giọng hỏi một câu.

Biểu hiện đối ngoại của hắn ta khá tốt, hơn nữa ở trước mặt Sở Duyên, sẽ có

dáng vẻ một đệ tử ngoan ngoãn.

“Đúng vậy.”

Sở Duyên thản nhiên gật đầu.

“Sư tôn, một mình đệ tử là đủ, cứ để các sư đệ sư muội ở lại nơi này đi.”

Diệp Lạc chủ động xin đi giết giặc.

“Sư tôn, đại sư huynh, vẫn nên để ta đi thì hơn. Sư tôn, lần này đệ tử đến, cũng

vì thỉnh cầu rời đảo, chuyện đệ tử lập tiên triều còn chưa giải quyết, lần này đệ

tử muốn đi giải quyết hoàn toàn, thuận tiện liên lạc với các đồng môn.”

Lý Thành đi ra, hai đầu gối quỳ trên đất, nói như vậy.

Những lời này vang lên, Sở Duyên sửng sốt một lát.

Nếu không phải Lý Thành nói, hắn thiếu chút nữa đã quên.

Lý Thành này còn là tông chủ của tiên triều một phương.

Là sơ sót của hắn.

Hắn đúng thật là, có thể dạy bảo đệ tử càng tốt hơn, nhưng quên mất ý nguyện

của đệ tử.

“Ừm… Thành Nhi, ngươi đã muốn ra ngoài thành lập tiên triều, vậy đương

nhiên vi sư không có gì muốn nói, ra bên ngoài phải lớn mật một chút, xảy ra

chuyện gì, cứ việc tới Ẩn Thiên Đảo tìm vi sư.”

“Ngoài ra khi ngươi đi tìm những người khác, cũng cần phải hỏi kỹ ý nguyện,

nếu người tạm thời không muốn về Ẩn Thiên Đảo, không cần cưỡng cầu.”

Sở Duyên chắp hai tay sau lưng, nói như vậy.

Lý Thành vốn sửng sốt một lát, lập tức giật mình đồng ý.

Cuối cùng nói chuyện với Sở Duyên một lát xong, Lý Thành mới rời đi, thuận

thế dẫn theo đám Tiên Vương Tiên Đế, cùng với mấy vị Đại La.

Ngay lập tức, Ẩn Thiên Đảo hoàn toàn vắng vẻ lại.

Chỉ còn lại tám đệ tử của Vô Đạo Tông, cùng với Trần Quân, còn có ba bốn Đại

La trở thành hộ đạo giả của đệ tử Vô Đạo Tông
Bình Luận (0)
Comment