Chuyện quan trọng nhất trước mắt, chính là thu phục tiểu hiệu của hắn, ba cái
hợp nhất, đột phá cảnh giới rất cao.
“Thần đế, ngươi cần rời đi với trẫm đúng không?”
Hoàng đế đột nhiên nhìn về phía Lý Thành, dò hỏi.
“Đường đế không cần, ta còn phải ở lại trong đảo một thời gian, hai vị bên tiên
triều Đại Thần, mong đường đế đừng bảo bọn họ rời đi nhanh như vậy.”
Lý Thành cười nói.
Hắn ta không ngốc, hiện giờ trở về phải phân tán quá nhiều tinh lực đi quản lý
tiên triều Đại Thần.
Có tể tướng và đại tướng quân của Đại Đường tọa trấn, tiên triều Đại Thần của
hắn ta sẽ ổn thỏa.
“Được.”
Hoàng đế cươi, cũng biết đối phương nghĩ gì, nhưng hắn ta coi như không biết,
trực tiếp gật đầu đồng ý.
Tạm thời hắn ta không cần tể tướng và đại tướng quân, nể mặt của Sở Duyên,
để chỗ Lý Thành cũng được.
Lại sau đó, hoàng đế không nói gì thêm với Sở Duyên, chỉ đơn giản thảo luận
một lát, sau đó rời đi, đi ra bên ngoài.
Sở Duyên thấy hoàng đế rời đi, nhìn đám đệ tử xung quanh một lát, bảo bọn họ
đều ở lại trên đảo tu luyện, sau đó gọi riêng Diệp Lạc, cùng hắn đi tới đại điện
tông chủ.
…
Trong đại điện tông chủ.
Sở Duyên ngồi trên đệm hương bồ, hơi rủ mắt nhìn đại đệ tử của hắn.
Diệp Lạc không dám nói lời nào, cung kính đứng một bên, cúi đầu, không nói
một lời.
Ở trước mặt Sở Duyên, hắn ta không có một chút phong thái của Thái Nhất
Kiếm Tôn, càng không có một chút phong thái của đại sư huynh Vô Đạo Tông,
đại tông chủ, chỉ có dáng vẻ nhu thuận của một đệ tử khi đối mặt với sư tôn.
“Lạc Nhi, ngươi cách cảnh giới Đại La Kim Tiên còn xa lắm không?”
Sở Duyên trầm ngâm một lát, chậm rãi mở miệng nói.
“Hồi bẩm sư tôn, đệ tử cách cảnh giới Đại La Kim Tiên chỉ có một bước xa, chỉ
thiếu chút thời gian nữa.”
Diệp Lạc chắp tay, vô cùng nhu thuận đáp lời.
“Một bước xa? Vậy phải nhanh hơn một chút, biết không?”
Sở Duyên khẽ gật đầu, thuận miệng nói một câu.
“Vâng, sư tôn, đệ tử sẽ đột phá trong vòng một năm.”
Diệp Lạc vội vàng nói.
Hắn ta còn tưởng sư tôn cảm thấy bất mãn đối với tốc độ đột phá của hắn ta.
“Một năm sao? Hơi lâu, nửa năm đi.”
Sở Duyên khẽ nhíu mày, nói như vậy.
“Nửa năm? Vâng, sư tôn, đệ tử sẽ không phụ sự kỳ vọng của sư tôn.”
Diệp Lạc sửng sốt một lát, vội vàng gật đầu.
“Ừm.”
Sở Duyên nhẹ nhàng gật đầu.
Cuộc đối thoại của hai bọn họ, may mà nơi này không có người khác, nếu
những người khác nghe thấy thế, chắc chắn sẽ bị hù chết/
Một năm từ Thái Ất Kim Tiên đột phá Đại La Kim Tiên, như vậy còn chê chậm
sao? Phải biết rằng những người cân cước khủng bố trong truyền thuyết, đột phá
một đại cảnh giới đều cần mấy vạn vạn năm, thậm chí lấy nguyên để tính.
Nhưng ở đây, vậy mà một năm chê chậm, yêu cầu nửa năm.
Như vậy đâu chỉ có thể dùng khủng bố để hình dung.
Nhưng mà Sở Duyên không quản nhiều như vậy, hắn nhìn Diệp Lạc trước mặt,
rơi vào trầm tư.
Nói chuyện với hoàng đế một lát, khiến hắn sinh ra ý nghĩ mới.
Tiên triều Đại Đường có vạn vạn dân chúng, vậy vì sao hắn không thu nhận
1800 đệ tử?
Một đệ tử sẽ ngộ đến trùng hợp, có thể thành tài.
Nhưng không có khả năng thu 1000 đệ tử, có thể có 1000 người thành tài đúng
không?
Như vậy cũng thái quá mất.
Dù sao dạy đệ tử thành tài không có hiệu quả mặt trái, dạy phế thì quy tắc trong
thể tiểu hiệu có thể loại trừ.
Nếu là như vậy, vậy hắn có thể thu nhận đệ tử quy mô lớn, cùng lúc vì tiêu trừ
quy tắc trong cơ thể tiểu hiệu tiến hành dạy phế, cùng lúc cũng có thể một hơi
dạy một lượng lớn thành tài, làm phong phú Vô Đạo Tông hắn.
Mà làm thế nào nhận đồ đệ, chuyện này khiến hắn cảm thấy khó khăn.
Hắn không thể mở quý danh, từng bước đi nhận đồ đệ được.
Trái lo phải nghĩ, Sở Duyên chỉ có thể giao nhiệm vụ này cho Diệp Lạc.
Nhưng mà Diệp Lạc cần đột phá.
Vậy hắn dặn dò Diệp Lạc, lại bảo Diệp Lạc dặn dò các đệ tử khác.
Chỉ có thể bổ sung như vậy.
Sở Duyên nghĩ một lát, mở miệng giải thích với Diệp Lạc.
Đương nhiên là hắn không nói muốn dạy phế đệ tử, mà nói muốn Vô Đạo Tông
lớn mạnh.
Diệp Lạc vừa nghe thấy thế, mặt mày hớn hở. Loại chuyện tuyển đệ tử này, vậy
mà rơi vào đầu hắn ta, còn bảo hắn ta đi điều động đám sư đệ sư muội hoàn
thành.
Đây không phải là quyền lợi tông chủ nên có sao?
Chẳng lẽ sư tôn thực sự muốn giao vị trí tông chủ cho hắn? Lúc này làm đại
tông chủ trước, chậm rãi bồi dưỡng hắn.
Sau đó chính thức giao Vô Đạo Tông cho hắn.
Diệp Lạc càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.
Trong lòng không khỏi hơi kích động.
“Các đệ tử cố gắng tuyển nhiều, biết không? Phương diện tư chất không cần lo
lắng quá nhiều, trong lòng vô đạo giả, đều có thể gia nhập Vô Đạo Tông.”
Sở Duyên rủ mắt xuống, chậm rãi mở miệng nói.