Sở Duyên giận dữ, cũng không khách sáo, hoàn toàn nở rộ thần quang, phát huy
toàn bộ lực lượng của quý danh thần quang.
Dưới thần quang chiếu xuống, muôn vàn kiếm khí đều bị san bằng.
Đôi mắt người thanh niên nheo lại, muốn chiến đấu ở khoảng cách gần với Sở
Duyên.
Sở Duyên cũng hoàn toàn không sợ, quay người xông tới.
Hai người va chạm, biểu lộ ra đại chiến không gì sánh kịp.
Đây là một trận chiến giữa “thánh”.
Chiến lực hai người bùng nổ ra đều vô cùng mạnh, chỉ trong khoảng thời gian
ngắn, người nào cũng không bắt được người nào, rơi vào khổ chiến.
Đáng tiếc dòng thời gian gặp tao ương.
Dưới chiến đấu kịch liệt của hai người, rung chuyển bất ổn, giống như có khả
năng sụp đổ bất cứ lúc nào.
…
Phía cuối dòng thời gian, tám bóng người xuất hiện ở đây.
Tám người này đều là thánh nhân, cũng là thánh nhân tồn tại bên ngoài thượng
giới.
Lúc này, tám người không dám tới gần bên chiến đấu kịch liệt, chỉ có thể ở phía
xa nhìn, cơ thể cả đám đang run rẩy, vô cùng sợ hãi.
“Bên kia là ai thế? Vì sao khủng bố như thế?”
“Uy áp này, hơn xa thánh nhân!”
“Cửu thánh Tiên giới ta, ngoại trừ vị Thiên Thổ đang bế quan, đều ở đây cả, cho
nên hai vị hơn xa thánh nhân ở đó đâu ra vậy?”
“Theo lời đồn Ẩn Thiên Đảo có một vị thánh nhân, lúc trước Thượng Thanh
Cung ta có tiếp xúc, còn nói là một vị thánh may mắn còn tồn tại, uy áp trước
mắt này, chỉ sợ chỉ có thánh may mắn còn tồn tại mới có thể phát huy ra được.”
“Một người là vị kia ở Ẩn Thiên Đảo, vậy người còn lại là ai?”
Tám thánh ở Tiên giới mơ hồ.
Bọn họ đều ở đây, bên kia có hai người đang giao chiến, trong đó có một người
là thánh may mắn còn tồn tại, vậy một vị khác là ai?
Lấy đâu ra nhiều thánh như thế?
Chuyện này quá mơ hồ.
Lần đầu tiên tám thánh ở Tiên giới cảm nhận được, ở Tiên giới cũng không an
toàn.
Lúc này bọn họ đối diện nhau, đều nhìn nhau không nói gì, không biết nên nói
gì cho phải.
“Chúng ta, chúng ta đi lên khuyên nhủ đi? Không thể để hai người cứ đánh như
vậy được, nếu tiếp tục đánh, chỉ sợ dòng thời gian sẽ sập mất.”
Có một thánh nhân nghiến răng, mở miệng.
“Ngươi đi lên khuyên đi? Hai người này người sau hung hãn hơn người trước,
chúng ta khuyên kiểu gì? E rằng một dư âm cũng có thể đánh bại chúng ta.”
Có thánh nhân hỏi ngược một câu.
Đám thánh nhân khác đều im lặng.
Sự thực đúng là như vậy.
Bọn họ đừng nói là nhúng tay, cho dù khuyên can cũng không được.
Hai bên căn bản không cùng cấp bậc.
Chuyện bọn họ có thể làm duy nhất, chính là cố gắng ổn định dòng thời gian,
tránh cho dòng thời gian sụp đổ.
…
Cùng lúc đó, bên Tiên giới.
Đông Thần Châu, trên một đường phố ở đại thành nhân tộc.
Trương Hàn và Tô Càn Nguyên đang đi dạo trong này.
Đám đệ tử của Vô Đạo Tông tách ra, hai người một tổ, đi khắp nơi lựa chọn đệ
tử.
Trương Hàn và Tô Càn Nguyên được chia một tổ.
Bọn họ dẫn đầu đi tới đại thành của nhân tộc.
Dựa theo cách nói của Trương Hàn, số lượng nhiều, luôn có thể tìm được một
số đệ tử, cho nên bọn họ tiến vào đại thành nhân tộc, tuyển chọn đệ tử có thể
thu làm môn hạ.
Hai người vừa đi, vừa nói chuyện với nhau.
“Đám đồng môn chúng ta, hai người một tổ, lão tam, đệ nói xem tổ chúng ta, ở
trong đồng môn có thể xếp thứ mấy?”
Trương Hàn quay đầu nhìn về phía Tô Càn Nguyên, mở miệng hỏi.
“Có lẽ tổ Tử Tô sư muội và Lạc Tuyết sư muội chúng ta không đánh lại được,
những tổ khác thì đều được, dù sao đại sư huynh không ở đây.”
Tô Càn Nguyên nghe thấy thế, nghiêm túc suy nghĩ một lát, sau đó trả lời một
câu.
Nghe thấy những lời này, Trương Hàn cũng nghiêm túc suy tư một lần, cảm
thấy Tô Càn Nguyên nói có lý.
Tử Tô sư muội là Thái Ất Kim Tiên, Lạc Tuyết sư muội là Kim Tiên.
Chiến lực của hai người này có thể nghiền áp bọn họ, trừ chuyện đó ra, hắn ta
và Tô lão tam có lẽ xem như mạnh nhất.
Chỉ sợ không phải mạnh nhất, cũng đứng đầu danh sách.
Dựa theo hiểu ngầm của hai bọn họ, phối hợp lại, luận song nhân tranh tài, lực
đè ép mọi người hoàn toàn không xảy ra sự cố gì?
Đúng vậy, hoàn toàn không có chuyện gì.
Trương Hàn nghĩ như vậy.
Hơn nữa hắn ta cảm thấy ý nghĩ của mình hoàn toàn chính xác…
…
Trong đại thành nhân tộc.
Trương Hàn và Tô Càn Nguyên tuyên truyền chuyện Vô Đạo Tông tuyển chọn
môn đồ khắp nơi.
Mới đầu đám gia tộc trong đại thành nhân tộc đều không quan tâm lắm, bởi vì
bọn họ chưa từng nghe nói tới tông môn tên “Vô Đạo Tông”.
Cuối cùng vẫn là Trương Hàn và Tô Càn Nguyên nói ra Ẩn Thiên Đảo, mới
khiến mọi người hiểu rõ bọn họ là thế lực đó.
Không thể không nói, danh tiếng của Ẩn Thiên Đảo có thể sánh bằng Vô Đạo
Tông.
Phần lớn mọi người chỉ biết trong Ẩn Thiên Đảo có thánh nhân, mà không biết
đạo thống của thánh nhân là Vô Đạo Tông