Diệp Lạc vẫn luôn không đuổi theo đám Tiên Tôn Tiên Vương này, mí mắt hắn
ta đều không nâng lên một cái, tiếp tục đứng tại chỗ chờ đợi.
Lại qua một lúc lâu sau, mấy chục khí tức cường đại từ trong Ngọc Hư Cung
bay ra.
Mấy chục khí tức này đều là Tiên Đế.
Một lát sau, ở sâu trong Ngọc Hư Cung lại có mấy luồng khí tức cường đại hơn
bắt đầu sống lại.
Những người này đều là Đại La.
“Thái Nhất Kiếm Tôn, đây là ý gì?”
Một giọng nói vang tận mây xanh, bất chợt hạ xuống.
Hơn mười bóng người Tiên Đế đều hàng lâm.
Đứng hàng đầu, mấy vị Đại La cũng cùng hàng lâm.
Đại La cầm đầu thờ ơ quan sát Diệp Lạc, khí thế toàn thân bùng nổ, muốn áp
bách Diệp Lạc quỳ xuống.
Nhưng đối mặt với khí thế này, vẻ mặt Diệp Lạc căn bản không đổi, cứ tùy ý
nhìn đối phương như vậy.
“Thái Nhất Kiếm Tôn, ngươi xuất thân từ Ẩn Thiên Đảo, là đệ tử của thánh
nhân, thân phận tôn quý, điểm này Ngọc Hư Cung ta biết, nhưng Ngọc Hư
Cung ta cũng có thánh nhân tọa trấn, ngươi đừng có mà quá đáng.”
Đại La đứng đầu lạnh lùng nói.
“Lần này ta tới, chính vì muốn chấm dứt nhân quả với Ngọc Hư Cung, ngươi
còn không xứng nói chuyện với ta, cút xuống đi, bảo cung chủ của các ngươi ra
đây.”
Diệp Lạc tùy ý nói.
Hắn ta chắp hai tay sau lưng, thanh sam theo gió bay phấp phới.
Rõ ràng là vô cùng bình tĩnh.
“Thái Nhất Kiếm Tôn, ngươi hơi quá đáng đấy! Bọn ta có mấy Đại La ở đây,
còn không xứng nói chuyện với ngươi sao?”
Đại La kia bị chọc tức.
Nghe thấy những lời này, Diệp Lạc không nói hai lời, ngón tay nhẹ giơ lên,
kiếm khí sáng như ngọc trực tiếp tập kích mà đến.
Kiếm khí cắt qua chân trời, chiếu sáng nửa bầu trời.
Ở trong mắt mấy Đại La kia, sau lưng kiếm khí mang theo hư ảnh thần kiếm.
Hư ảnh vô hạn thay phiên, cuối cùng giống như cuốn theo trường hà kiếm đạo
đánh tới.
Đám Đại La trợn to mắt, muốn tránh đi nhưng căn bản không thể nhúc nhích.
Kiếm khí này giống như từ thời không chém tới, muốn chém chết quá khứ, hiện
tại, tương lai của bọn họ.
Bùm!
Đại La bị kiếm khí va chạm, toàn thân lóe sáng, hóa thành vô số quang hạt tiêu
tán.
Dưới một kích này, bọn họ căn bản không có lực ứng phó.
Hai bên căn bản không cùng một cấp bậc.
“Thái Nhất Kiếm Tôn!”
Ngay khi Diệp Lạc tùy ý đánh một kích diệt đám Đại La, một giọng nói truyền
từ sâu Ngọc Hư Cung tới.
Cùng với giọng nói này vang lên, khí thế hơn xa Đại La phóng lên trời, khuếch
tán bốn phương tám hướng, xuyên thủng tầng mây.
Bán thánh!
Đối mặt với khí thế này, cuối cùng Diệp Lạc cũng hơi nghiêm túc một chút, mở
khí thế toàn thân ra chống đỡ.
Khí thế của hắn ta phóng thích mà ra, thực sự sánh ngang được với khí thế bán
thánh này.
Đại La Kim Tiên, sánh vai được với bán thánh Tiên giới hiện giờ!
Ở trong tầm mắt của Diệp Lạc, một bóng người chậm rãi đi từ sâu Ngọc Hư
Cung ra.
Đó là một người đàn ông trung niên mặc đạo bào, gương mặt uy nghiêm.
Người trung niên này đúng là cung chủ tiền nhiệm của Ngọc Hư Cung.
“Thái Nhất Kiếm Tôn, ngươi có ý gì? Diệt mấy vị Đại La của Ngọc Hư Cung ta
sao?”
Lão cung chủ của Ngọc Hư Cung vô cùng tức giận.
Ngọc Hư Cung không có nhiều Đại La, mỗi một vị đều là nội tình, lần này trực
tiếp bị diệt hơn nửa, Ngọc Hư Cung không nguyên khí đại thương mới lạ.
Lão ta tức thì tức, nhưng cũng ngầm kinh hãi.
Thái Nhất Kiếm Tôn này, tốc độ phát triển không khỏi quá nhanh?
Giống y như bay.
Lúc trước không phải vô địch trong cảnh giới Tiên Đế sao? Đảo mắt đã vô địch
trong cảnh giới Đại La? Trong lúc vung tay, vậy mà đám Đại La đều chết,
không có bất cứ sức phản kháng nào.
Đồng thời, lão cung chủ của Ngọc Hư Cung cũng vô cùng ảo não.
Đối mặt với Diệp Lạc, lão ta xử lý thế nào cũng không được.
Sau lưng Diệp Lạc cũng có một thánh nhân.
“Ta đã sớm nói, tới Ngọc Hư Cung ngươi chấm dứt nhân quả, mấy Đại La kia
không xứng nói chuyện với ta, bọn họ cố ý ở lại, chuyện này có thể trách người
nào?”
Diệp Lạc thản nhiên đáp một câu.
“Bọn họ đường đường là Đại La, sao không xứng nói chuyện với ngươi?”
“Ta là đại tông chủ của Vô Đạo Tông, trên lý luận địa vị ngang với ngươi, ý của
ngươi là, mấy Đại La vừa rồi có thân phận ngang với ngươi?”
“Thái Nhất Kiếm Tôn, cho dù như vậy cũng không đến mức ra tay.”
“Thì sao, ngươi định làm gì? Ta đến đây kết nhân quả, còn có thể nói chuyện ôn
hòa với ngươi sao?”
Ẩn Thiên Đảo, núi Thiên Vụ, Vô Đạo Tông, trong đại điện tông chủ.
Sở Duyên dùng quý danh thần quang ở chủ điện giảng đạo cho Đạm Đài Lạc
Tuyết.
Mà phần lớn tinh thần của hắn tập trung vào tiểu hiệu.
Tiểu hiệu thì đang đợi ở thiên điện.
Lúc này, Sở Duyên mở tiểu hiệu, đang xem hiện trạng nhân vật.
[Đại đệ tử Diệp Lạc của ngươi bị Tiên Đế tập kích] x563.
[Đại đệ tử Diệp Lạc của ngươi bị Đại La tập kích] x4.
[Đại đệ tử Diệp Lạc của ngươi bị bán thánh tập kích] x2