Năm đại lưu manh Tiên giới nói chuyện với nhau, cuối cùng tan rã trong không
vui, không cho ra được một kết quả, rơi vào trong giằng co.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Rất nhanh, lại mấy tháng trôi qua.
Tiên giới, Đông Thần Châu, trong Ẩn Thiên Đảo.
Diệp Lạc đạt được một ít bồi thường của Ngọc Thanh thánh nhân xong, sớm đã
trở về.
Hắn ta đạt thành nhận thức chung với Ngọc Hư Cung xong, cho nên buông
xuống ân oán.
Còn làm thế nào đạt thành nhận thức chung, chuyện này nói ra rất dài.
Tóm lại, chính là người ta cho quá nhiều, nhiều tới mức Diệp Lạc không thể từ
chối, Diệp Lạc đành phải đồng ý.
Diệp Lạc trở về, tiếp tục bắt đầu xử lý chuyện của Ẩn Thiên Đảo.
Dưới quản lý của hắn ta, Ẩn Thiên Đảo xem như chậm rãi phồn vinh, đủ loại
tiên cầm trân thú, thiên tài địa bảo càng ngày càng nhiều, linh khí trong đảo
cũng đang chậm rãi tăng lên.
Tu vi của hơn ngàn đệ tử ký danh cũng đang bắt đầu tăng lên.
Hơn một ngàn đệ tử ký danh này, không đi tự mình ngộ đạo biện pháp tu hành,
mà do đám Diệp Lạc cho công pháp, tiến hành tu luyện.
Cũng coi như là tu tiên truyền thống.
Chuyện này cũng không có biện pháp, dưới cái nhìn của đám Diệp Lạc, muốn
tự mình ngộ đạo biện pháp tu hành, cần là thân truyền của sư tôn.
Rõ ràng là sư tôn không muốn tự mình truyền thụ, cho nên bọn họ chỉ có thể
cho những đệ tử ký danh này công pháp cao nhất Tiên giới để tu hành.
Không thể không nói, tư chất của đám đệ tử ký danh này thực sự khủng bố.
Dưới tình huống có tư chất, cộng thêm linh khí ở Ẩn Thiên Đảo dư thừa, hơn
một ngàn đệ tử đã có hơn mười người đến gần Tiên Cảnh vô hạn.
Phần lớn mọi người đang ở cảnh giới Phàm Nhân hậu kỳ.
Chỉ sợ không lâu sau, đám đệ tử ký danh này đều trở thành Tiên Cảnh.
Những người này tu hành rất nhanh, nhưng mà đợi tới Tiên Cảnh xong, sẽ chậm
lại.
Đối với thượng giới mà nói, tu hành Phàm Cảnh là chuyện vô cùng đơn giản,
người thượng giới từ nhỏ được linh khí nồng đậm bao phủ, tư chất cường đại.
Đối với thượng giới mà nói, tu hành Phàm Cảnh là chuyện quá đơn giản.
Mà bên Vô Đạo Tông cũng không tệ, đám đệ tử thân truyền tu vi cũng có phát
triển.
Đạm Đài Lạc Tuyết đột phá tới Thái Ất Kim Tiên, đang chuẩn bị bước đột phá
tiếp theo.
Đệ tử khác cũng không kém lắm đạt tới Kim Tiên.
Tốc độ Vô Đạo Tông trở nên mạnh rất nhanh.
Nhanh tới mức khiến người ta giận sôi.
Dù sao mấy vị Đại La đều nhìn tới ngây ngốc.
Bọn họ chưa bao giờ gặp phải thế lực có thế lực biến mạnh nhanh như Vô Đạo
Tông.
Mấy tháng này, ở Tiên giới không phải là thời gian nhắm mắt một cái sao?
Nhưng ở trong Vô Đạo Tông, mấy tháng này có thể nhanh chóng mạnh hơn.
Mấy Đại La gần như nhận định, không lâu sau, Vô Đạo Tông sẽ trở thành thế
lực cấp bá chủ.
Mà Sở Duyên không biết tiến độ phát triển của Vô Đạo Tông.
…
Trong đại điện tông chủ, Sở Duyên đang mở hiện trạng nhân vật theo thường
ngày, nhìn tình hình đại khái của đám đệ tử.
[Đại đệ tử Diệp Lạc của ngươi quản lý tông môn, hiểu được tâm đắc, tâm cảnh
đạt được tăng lên…]
[Nhị đệ tử Trương Hàn của ngươi tu hành quá mức vội vàng xao động, đạo tâm
chấn động, tu vi hạ xuống…]
[Tam đệ tử Tô Càn Nguyên của ngươi lĩnh ngộ chân ý chiến đấu, tu vi tăng
cao…]
[Tứ đệ tử của ngươi dốc lòng bế quan tu hành, tu vi phình to…]
[Ngũ đệ tử Tô Hề của ngươi…]
…
Gần như hiện trạng của mỗi đệ tử, Sở Duyên đều nhìn đại khái một lần.
Sau khi xem qua xong, Sở Duyên mới đóng hiện trạng nhân vật.
Nhưng mà trước khi đóng lại, hắn nhìn thoáng qua tin tức về lão nhị.
Các đệ tử của hắn đều trở nên mạnh hơn, chỉ có lão nhị này, sao hắn có cảm
giác như sắp thụt lùi vậy nhỉ?
Sở Duyên khẽ nhíu mày.
Hắn mở bảng xếp hạng chiến lực của Vô Đạo Tông ra, tiến hành quan sát.
[Bảng xếp hạng chiến lực của đệ tử Vô Đạo Tông.]
[Hạng nhất: Diệp Lạc (Đại La Kim Tiên / Bán thánh).]
[Hạng hai: Tử Tô (Thái Ất Kim Tiên / Tiên Đế).]
[Hạng ba: Đạm Đài Lạc Tuyết (Thái Ất Kim Tiên / Tiên Đế).]
[Hạng tư: Ngải Tình (Kim Tiên / Tiên Vương).]
[Hạng năm: Đồ Tuyết Hi (Kim Tiên / Tiên Vương).]
[Hạng sáu…]
…
[Hạng 14: Tô Càn Nguyên (nửa bước Kim Tiên / nửa bước Tiên Vương).]
[Hạng 15: Trương Hàn (Chân Tiên / Tiên Tôn).]
[Hạng 16: Trần Quân (Địa Tiên / Thiên Địa Tiên Địa chuyển).]
Cừ thật.
Lão nhị còn lót đáy.
Nếu qua một thời gian nữa, có phải đệ tử thứ 16 đều vượt qua lão nhị hay
không?
Sở Duyên không hiểu sao lại cảm thấy lo lắng thay lão nhị này.
Thôi.
Hiện giờ hắn đang rảnh rỗi, không bằng nâng đỡ lão nhị một chút?
Nếu nhị sư huynh này quá cùi bắp, vậy mặt mũi của hắn cũng sẽ mất sạch.
Nhưng mà lão nhị này có chút không nâng đỡ được, lần trước hắn đã dẫn đối
phương đi gặp tương lai.
Không ngờ tốc độ tu hành vẫn chậm như thế.
Sở Duyên hơi suy nghĩ một lát, im lặng chuyển tinh thần tới quý danh, truyền
âm cho Trương Hàn, bảo Trương Hàn tới một chuyến.