Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1144

Đối với chuyện này, Diệp Lạc không giấu diếm, nói với Từ Ngự.

Đều là đồng môn, hắn ta không cố ý giấu diếm chuyện gì.

Con người Diệp Lạc là như vậy, đối đãi với đồng môn và đối đãi với người

ngoài, hoàn toàn là hai dáng vẻ.

Đối đãi với đồng môn, cho dù ầm ĩ thế nào, nói đùa kiểu nào cũng được.

Đối đãi với người ngoài, hắn ta là kiếm tu, là Thái Nhất Kiếm Tôn!

Mà Từ Ngự ở đối diện nghe nói Diệp Lạc chuẩn bị thành thánh xong, đều bị

dọa sợ.

Hắn ta ngay cả biên giới Tiên Đế còn chưa chạm tới, vậy mà vị đại sư huynh

này đang chuẩn bị thành thánh.

Chênh lệch này không phải lớn bình thường.

Nhưng mà hắn ta sẽ không nghĩ lung tung cái gì, mà suy nghĩ, mình có thể cung

cấp trợ giúp có ích gì hay không.

“Đại sư huynh, huynh nói là tông chủ cho huynh một đoạn khí tức, bảo huynh

đi tìm người tương ứng với khí tức đó rồi xử lý, đoạn khí tức đó có thể cho ta

xem hay không?”

“Ta hành tẩu ở Tây Hành Châu rất lâu, nơi lớn nhỏ ta đều đã đi qua, những khí

tức này ta đều nhớ được, nếu có người phù hợp, ta sẽ nhận ra ngay!”

Từ Ngự mở miệng nói.

Diệp Lạc nghe thấy thế, lập tức đưa đoạn khí tức kia cho Từ Ngự cảm nhận.

Từ Ngự cảm nhận một lát, nhắm mắt trầm tư.

Khí tức này…

Có chút quen thuộc, hình như từng cảm nhận được ở đâu đó.

Ở nơi nào nhỉ.

Hắn ta có chút không nhớ rõ.

Nhưng hắn ta lại cảm nhận lại.

Từ Ngự cố gắng suy nghĩ, tìm sâu trong trí nhớ.

Suy nghĩ rất lâu, cuối cùng hắn ta cũng nghĩ ra được.

“Chí Đức Phật Môn!”

Từ Ngự mở miệng nói một từ.

“Cái gì?”

Diệp Lạc nhíu mày, cảm thấy khó hiểu.

“Đại sư huynh, ta từng đi ngang qua Chí Đức Phật Môn, ở trong thế lực này

từng cảm nhận được khí tức đó! Đoạn khí tức của đại sư huynh, chính là ở Chí

Đức Phật Môn!”

Từ Ngự vội vàng nói.

Nghe thấy những lời này, Diệp Lạc nhíu mày chặt hơn.

Chí Đức Phật Môn? Đương nhiên là hắn ta biết thế lực này.

Một trong năm đại lưu manh của Tiên giới, một thế lực được người ta tặng

ngoại hiệu Tiếu Lý Tàng Đao.

Thế lực này lại càng là bá chủ ở Tây Hành Châu.

Hắn ta không ngờ tới, đoạn khí tức này đến từ Chí Đức Phật Môn.

Chẳng lẽ là người nào đấy của Chí Đức Phật Môn?

Sư tôn bảo hắn ta xử lý người nào đấy của Chí Đức Phật Môn, như vậy có phải

đại biểu trở mặt với Chí Đức Phật Môn hay không?

Chỉ có điều không cần lo lắng, Vô Đạo Tông bọn họ không sợ Chí Đức Phật

Môn.

Nếu biết rõ, vậy hắn ta sẽ không thất thần, tới Chí Đức Phật Môn một lần tìm

ngọn nguồn khí tức, xử lý đối phương, sau đó quay về Vô Đạo Tông.

“Nhóc Từ, khí tức này là ở Chí Đức Phật Môn, vậy ta sẽ đến Chí Đức Phật

Môn, ngươi đi theo ta hay là ở lại chỗ này?”

Diệp Lạc nhìn về phía Từ Ngự, mở miệng dò hỏi.

“Đại sư huynh, ta còn phải ở lại đây khôi phục pháp lực, qua đó cũng làm trở

ngại chứ không giúp được gì, nhưng mà ta biết rất nhiều chuyện của Chí Đức

Phật Môn, đại sư huynh có muốn biết một chút hãy đi hay không?”

“Cũng được, ngươi nói một chút xem, Chí Đức Phật Môn có bao nhiêu bán

thánh là được, ta chỉ cần tin về bán thánh.”

“Chuyện này ta biết rõ, Chí Đức Phật Môn có bảy vị bán thánh, bọn họ theo thứ

tự là…”

Từ Ngự bắt đầu nói về bảy vị bán thánh của Chí Đức Phật Môn.

Tin tức đại khái của mỗi vị bán thánh, đều được hắn ta nói một lần.

Diệp Lạc cũng rất nghiêm túc ghi nhớ.

Theo ý hắn ta, chỉ có tin tức bán thánh mới có tác dụng.

Tin tức khác không có tác dụng gì.

Sư tôn nhà mình, không có khả năng bảo hắn ta đi bắt nạt một số Đại La đúng

không?

Chuyện đó không cần thiết.

Loại cấp bậc như Đại La, một ánh mắt có thể diệt cả một đống, sư tôn bảo hắn

ta vượt qua một đại châu, tới diệt Đại La sao?

Chuyện đó hoàn toàn không tồn tại.

Còn thánh nhân?

Chuyện đó cũng không cần phải suy xét, đùa gì thế?

Sư tôn bảo hắn ta đi đánh thánh nhân ư? Không có khả năng.

Sư tôn yêu thương hắn ta như vậy, sao có thể để hắn ta đi chịu chết.

Hắn ta và sư tôn tình như phụ tử, sao sư tôn sẽ hố hắn ta như thế? Chuyện này

không hiện thực…



Tây Hành Châu, trong khu vực gần Chí Đức Phật Môn.

Diệp Lạc đến nơi này, trên tay hắn ta là một thứ giống như bản đồ.

Hắn ta dựa vào bản đồ này tìm tới đây.

Nếu không dựa vào bản đồ, hắn ta khó mà tìm tới được, còn tốn càng nhiều thời

gian hơn một chút.

Có bản đồ, hắn ta có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.

Nói ra, bản đồ này là tự tay Từ Ngự vẽ ra cho hắn ta, bên trong còn viết tin tức

lớn nhỏ về Chí Đức Phật Môn, viết rất tường tận.

Hắn ta có thể hoàn thành nhiệm vụ sư tôn giao cho lần này, không thể bỏ qua

công lao của Từ Ngự.
Bình Luận (0)
Comment