Nếu bảy vị bán thánh này đột nhiên bùng nổ lên, phá hủy khí tức này, vậy hắn ta
thực sự là khó cũng không có chỗ để khóc.
Nhiệm vụ sư tôn giao, đúng là không thể hoàn thành.
Diệp Lạc đang phòng bị.
Bảy vị bán thánh kia hoàn toàn không thèm để ý, bọn họ đều vây quanh một
chỗ, cảm nhận khí tức ở bên trong.
“Khí tức này, có chút thần bí, cảm giác cổ xưa, trong Chí Đức Phật Môn chúng
ta, còn có loại khí tức này ư?”
“Ta không nhận ra đây là khí tức của ai, nhưng ta có thể chắc chắn, trong Đại
La của Chí Đức Phật Môn chúng ta, không có khí tức phù hợp.”
“Trong Tiên Đế, hình như cũng không có khí tức phù hợp…”
Bảy vị bán thánh bàn tán, bọn họ nhíu mày thật chặt.
Bọn họ đều cảm thấy, khí tức này không giống đám Đại La, Tiên Đế của Chí
Đức Phật Môn.
“Không đúng, trái lại ta cảm thấy, hình như ta từng cảm nhận được loại khí tức
này ở đâu đó.”
Môn chủ của Chí Đức Phật Môn cau mày, nói.
“Hả?”
Sáu vị bán thánh khác đều nhìn về phía môn chủ của Chí Đức Phật Môn.
Ngay cả Diệp Lạc đều nhìn về phía môn chủ của Chí Đức Phật Môn, muốn
nghe xem kế tiếp đối phương sẽ nói gì.
“Ta đã quên, nhưng ta cảm thấy, hình như từng cảm nhận được khí tức này ở
đâu đó, có chút quen thuộc, nhưng nhớ mãi không ra.”
Môn chủ của Chí Đức Phật Môn sờ đầu, có chút mê mang. Lão ta đúng là từng
cảm nhận được khí tức này, nhưng lão ta không nhớ rõ chủ nhân của khí tức này
là ai.
“Môn chủ, ngươi nói như vậy ta cảm thấy, hình như ta cũng từng cảm nhận
được khí tức này ở đâu đó…”
“Các ngươi đều nói như vậy, ta cũng cảm thấy hình như từng cảm nhận được ở
đâu đó.”
“Hình như ta cũng từng cảm nhận được ở chỗ nào đấy…”
Sáu vị bán thánh khác cũng nhao nhao mở miệng.
Cả đám bọn họ cau mày, cố gắng suy tư, muốn nghĩ xem từng cảm nhận khí tức
này ở đâu.
Chuyện này khiến Diệp Lạc sốt ruột, ước gì có thể chém mỗi người một phát,
giúp bọn họ hồi tưởng lại.
Bảy vị bán thánh suy nghĩ rất lâu.
Một lúc lâu sau, đây đó đối diện, đôi mắt đều trợn to.
“Thánh nhân Thế Như Lai!”
Bọn họ đều mở miệng nói ra một câu như vậy.
“Có ý gì?”
Diệp Lạc đứng một bên nhíu mày, có chút không rõ.
Bảy vị bán thánh ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, lại nhìn Diệp Lạc một lát. Chỉ
trong khoảng thời gian ngắn, bọn họ không biết nên nói thế nào mới tốt.
“Các ngươi nói đi.”
Diệp Lạc hơi nổi giận.
Rõ ràng là bảy người này biết chủ nhân của khí tức là ai, nhưng không muốn
nói.
Đây là định bao che sao?
Một Đại La có gì phải bao che, đúng thật là.
“Đạo, đạo hữu, chủ nhân của khí tức này là thánh nhân của bọn ta, Thế Như
Lai…”
Môn chủ của Chí Đức Phật Môn gian nan mở miệng nói một câu như vậy.
Lúc này lão ta muốn khóc rồi.
Lúc trước lão ta còn mở miệng thề với Thiên Đạo, nói tìm được người nọ, sẽ
tiến hành thanh lý môn hộ.
Lần này hay lắm, thanh lý kiểu gì?
Dốc toàn bộ lực lượng của tông môn, thanh lý thánh nhân chỗ dựa vững chắc
của nhà mình sao?
Trong lòng lão ta phức tạp thì tạm không nói tới.
Diệp Lạc đứng đối diện, trong lòng lại càng như sấm sét giữa trời quang.
Chuyện này, chuyện này…
Mấy người này không nói đùa với hắn ta đấy chứ?
Chủ nhân của khí tức kia, là thánh nhân sao?
Một thánh nhân?
Sư tôn nhà hắn ta bảo hắn ta tới xử lý một thánh nhân?
Không lầm đấy chứ.
Hiện giờ hắn ta chỉ là Đại La Kim Tiên mà thôi.
Diệp Lạc cố gắng suy nghĩ, hắn ta đâu mạo phạm sư tôn? Vì sao sư tôn lại vui
đùa với hắn ta lớn như thế.
Hắn ta suy nghĩ rất lâu, cũng không nghĩ ra vì nguyên nhân gì.
Bỗng nhiên, một ý niệm xuất hiện trong đầu hắn ta.
Có phải hay không…
Có phải hắn ta đánh thắng được thánh nhân hay không?
Ý niệm này dâng lên, Diệp Lạc đều bị ý nghĩ của mình dọa sợ.
Quan niệm của hắn ta đối với thánh nhân, hoàn toàn dựa vào lực lượng huyền
diệu trên người sư tôn nhà mình, cùng với dáng vẻ chí cao vô thượng trong
tương lai của hắn ta.
Cho nên hắn ta không thấy rằng, mình có thể đánh thắng được thánh nhân.
Nhưng mà, nhưng mà thánh nhân Thế Như Lai này, hình như không phải loại
thánh nhân ở trong lý giải của hắn ta.
Vị thánh nhân này là thánh nhân của Tiên giới hiện giờ, mà không phải thánh
nhân cảnh giới cổ.
Cảnh giới hiện giờ, hắn ta lấy Đại La Kim Tiên có thể chiến với bán thánh, hiện
giờ hắn ta gần với Đại La Kim Tiên đỉnh phong, nói không chừng thực sự có thể
đối phó thánh nhân?
Tim Diệp Lạc đập nhanh hơn.
“Môn chủ, ngươi vừa mới nói muốn dốc toàn bộ lực lượng trợ giúp ta đúng
không? Đây là lời thề với Thiên Đạo, ngươi sẽ không bội ước đúng không?”
Diệp Lạc thản nhiên nhìn về phía môn chủ của Chí Đức Phật Môn, mở miệng
nói một câu như vậy.
Môn chủ của Chí Đức Phật Môn: “…”
Ta, ta, ta có thể nói cái gì?
Dốc toàn bộ thực lực, giết chết thánh nhân nhà mình sao?