Nghe thấy những lời này, Sở Duyên giật mình.
Hóa ra là trạng thái của Thế Như Lai kém, mới bị Diệp Lạc tru sát sao?
Hơn nữa lúc ấy còn có rất nhiều người trợ giúp.
Nếu là như vậy, hình như đã nói thông.
Dù sao Diệp Lạc cũng là kiếm tu, trong tình huống bùng nổ, kết thúc đúng công
kích, nói không chừng thực sự có thể làm thánh nhân bị thương.
Còn vì sao Diệp Lạc có chiến lực hạng tám ở Tiên giới.
Chuyện này cũng nói qua được.
Diệp Lạc là Đại La Kim Tiên, có thể vô địch ở trong bán thánh, hiện giờ thành
chuẩn thánh, bán thánh kia còn không phải một tay bóp chết?
Nếu Diệp Lạc có thực lực dưới thánh nhân, trên bán thánh, xếp hạng tám cũng
rất bình thường.
Nói như vậy, mọi chuyện đều đã được lý giải.
Sở Duyên khẽ gật đầu, hiểu ra mọi chuyện.
“Vậy Lạc Nhi, hiện giờ ngươi đã đột phá chuẩn thánh đúng không.”
Sở Duyên ngồi trên đệm hương bồ, nhìn đại đệ tử nhà mình, nhẹ giọng dò hỏi.
“Đúng vậy, sư tôn, nhưng mà hiện giờ đệ tử chỉ có đạo quả thành chuẩn thánh,
cảnh giới chỉ là Đại La Kim Tiên đỉnh phong, còn cần một khoảng thời gian nữa
mới có thể hoàn toàn trở thành chuẩn thánh.”
Diệp Lạc cung kính trả lời.
“Vậy được rồi, Lạc Nhi, ngươi tạm thời ở chỗ này đi, vi sư giảng đạo cho ngươi
một lát, thay ngươi đột phá chuẩn thánh.”
Sở Duyên nói như vậy.
Đối với chuyện này, đương nhiên là Diệp Lạc lại nói lời cảm ơn.
Sở Duyên không biết nói gì với hành động của Diệp Lạc, nhưng không thể làm
gì, chỉ có thể bảo hắn ta ngồi bên cạnh, bắt đầu giảng đạo.
Nghe đạo âm, Diệp Lạc nhanh chóng ngồi thiền, tiến vào trạng thái tu hành.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Sở Duyên khẽ gật đầu.
Hắn ta vẫn duy trì quý danh ở trạng thái tu hành, sau đó mở tiểu hiệu ra, mở
hiện trạng nhân vật xem xét.
[Đại đệ tử Diệp Lạc của ngươi nghe ngươi giảng đạo, tu vi đạt được tăng lên.]
[Nhị đệ tử Trương Hàn của ngươi quản lý tông môn, không tập trung tu luyện,
pháp lực hạ xuống…]
[Tam đệ tử Tô Càn Nguyên của ngươi luyện thành Đại Vu Chân Thân, trong mơ
hồ đạt được khí vận thần bí thêm vào, đạo hạnh phình to.]
[Tứ đệ tử của ngươi…]
…
Mỗi một đệ tử đều không khác mấy, tu vi đang nhanh chóng tăng lên.
Chỉ có lão nhị này.
Lúc trước tu vi giảm xuống, bây giờ vì quản lý tông môn, còn tu vi hạ xuống.
Điều này khiến hắn không biết nên nói gì mới tốt?
Thôi, có cơ hội lại nâng đỡ lão nhị vậy.
Dù sao lão nhị đang quản lý tông môn.
Sở Duyên bất đắc dĩ lắc đầu.
Sau đó hắn mở bảng chiến lực của tông môn ra xem.
[Bảng xếp hạng chiến lực của đệ tử Vô Đạo Tông.]
[Hạng nhất: Diệp Lạc (chuẩn thánh / á thánh).]
[Hạng hai: Tử Tô (Thái Ất Kim Tiên / Tiên Đế).]
[Hạng ba: Đạm Đài Lạc Tuyết (Thái Ất Kim Tiên / Tiên Đế).]
[Hạng tư: Ngải Tình (Kim Tiên / Tiên Vương).]
[Hạng năm: Tô Càn Nguyên (Kim Tiên / Tiên Vương).]
[Hạng sáu…]
…
[Hạng 10: Hoa Thần Y (Kim Tiên / Tiên Vương).]
[Hạng 11: Trương Hàn (Kim Tiên / Tiên Vương).]
[Hạng 12: Lâm Mạc (nửa bước Kim Tiên / nửa bước Tiên Vương).]
…
[Hạng 15: Xi Già (nửa bước Kim Tiên / nửa bước Tiên Vương).]
[Hạng 16: Trần Quân (Thiên Tiên / Thiên Địa Tiên Thiên chuyển).]
Hả?
Lão nhị từ hạng 10, rơi xuống hạng 11?
Cừ thật.
Không hổ là lão nhị nhà hắn.
Sở Duyên không nhịn được muốn châm chọc.
Nhưng khi hắn nhìn thấy lão tam Tô Càn Nguyên, có chút bất ngờ.
Lão tam bùng nổ kìa.
Từ hạng 15 lót đáy, một đường hát vang tiến mạnh, trở thành hạng 5?
Hung hãn như vậy?
Lão tam khá lắm.
Đôi mắt Sở Duyên sáng lên.
Sau này thực sự có thể bồi dưỡng lão tam.
Lão nhị không thể bồi dưỡng nổi, quyết định như vậy đi.
Bồi dưỡng lão tam này trước, hình như rất khả quan.
Trong lòng Sở Duyên dâng lên ý niệm này.
Nhưng hắn không có bất cứ hành động gì, tắt bảng xếp hạng đi, chuyên tâm
giảng đạo cho Diệp Lạc.
Hiện giờ việc cần phải làm, là bồi dưỡng Diệp Lạc thành thánh trước.
Toàn bộ mọi việc, đợi Diệp Lạc thành thánh xong lại tính.
Sở Duyên thu liễm rất nhiều ý nghĩ, chuyên tâm giảng đạo.
…
Cùng lúc đó, trong Vô Đạo Tông.
Trương Hàn đang ở trong một thiên điện, xử lý một số công việc của Vô Đạo
Tông gần đây.
Ở trong thiên điện còn có một số Đại La, đang giúp Trương Hàn xử lý mọi việc.
Không thể không nói, Trương Hàn quản lý rất tốt.
Ở trên tay hắn ta, Vô Đạo Tông dần dần bay lên, thực lực đang chậm rãi cường
đại.
So với giai đoạn Diệp Lạc quản lý, hoàn toàn không thể so sánh.
Đoạn thời gian Diệp Lạc quản lý, chỉ có thể nói chiến lực của Vô Đạo Tông tính
là nhỏ.
Mà trong khoảng thời gian Trương Hàn quản lý đã khác.
Quy mô của Vô Đạo Tông rất lớn, sức chiến đấu cực cao, hơn nữa lực ảnh
hưởng rất lớn.
Nghiễm nhiên trở thành thế lực bá chủ chân chính.
Nhưng mà ở trong miệng Trương Hàn, hắn ta vẫn không muốn thừa nhận Vô
Đạo Tông là thế lực bá chủ.