Ngay sau đó, Sở Duyên lại mở hiện trạng nhân vật, mở Tô Càn Nguyên, đặc
biệt lật xem.
[Tam đệ tử Tô Càn Nguyên của ngươi luyện thành Đại Vu Chân Thân, trong mơ
hồ đạt được khí vận thần bí thêm vào, đạo vận phình to.]
[Tam đệ tử Tô Càn Nguyên của ngươi hiểu ra vu chi ý chí, trong mơ hồ đạt
được khí vận thần bí thêm vào, đạo hạnh phình to.]
[Tam đệ tử Tô Càn Nguyên của ngươi trong mơ hồ đạt được ý chí thần bí trợ
giúp, lĩnh ngộ không gian chi đạo.]
[Tam đệ tử Tô Càn Nguyên của ngươi trong mơ hồ đạt được ý chí thần bí trợ
giúp, lĩnh ngộ thời gian chi đạo.]
[Tam đệ tử Tô Càn Nguyên của ngươi trong mơ hồ đạt được ý chí thần bí trợ
giúp, lĩnh ngộ phong chi nhất đạo.]
…
[Tam đệ tử Tô Càn Nguyên của ngươi trong mơ hồ đạt được ý chí thần bí trợ
giúp, lĩnh ngộ hỏa chi nhất đạo.]
…
Loại tin tức này, đều tràn ngập.
Tất cả đều là các loại lĩnh ngộ gì đó, luyện gì đó.
Lão tam này, thực sự là hack tới bùng nổ.
Thiếu chút nữa mắt Sở Duyên lòi ra.
Làn sóng này hắn tuyệt đối không ngờ tới.
Vậy mà lão tam thực sự hoàn thành xoay người.
Hơn nữa, còn lấy tốc độ vô cùng khoa trương hoàn thành xoay người.
Thực sự lại là một nhân vật chính.
“Nhưng mà lão tam này trở nên mạnh hơn, là chuyện gì xảy ra, khí vận thần bí,
ý chí thần bí?”
Sở Duyên cảm thấy hơi khó hiểu.
Tuy quý danh thần quang của hắn không theo dõi Ẩn Thiên Đảo, nhưng cho dù
thế nào thực sự có lực lượng kỳ lạ gì đó tới gần Ẩn Thiên Đảo mà nói, hắn
không có khả năng không phát hiện ra.
Lão tam này trở nên mạnh hơn, rất quỷ dị.
Còn nữa, lão tam cùng lĩnh ngộ 12 loại đạo, còn có Đại Vu Chân Thân, vu chi ý
chí gì đó.
Không phải là lão tam thực sự đổi sang vu tộc đấy chứ?
Sở Duyên nhớ mang máng, nắm đó khi hắn lừa gạt Tô Càn Nguyên, chính là
dựa theo vu tộc.
Lúc này thực sự bị Tô Càn Nguyên chơi ra, sắp biến thành vu tộc rồi ư?
Nhưng mà năm đó hắn hoàn toàn nói linh tinh mà thôi.
Hắn phụ trách tưởng tượng, Tô Càn Nguyên phụ trách tạo ra thứ hắn tưởng
tượng, cho nên biến thành sự thật?
Biểu cảm của Sở Duyên chậm rãi kỳ lạ.
May mà Diệp Lạc ở trong điện đang nghe đạo, cộng thêm có thần quang bao
phủ, không biết biểu cảm của Sở Duyên.
Thôi, mặc kệ nhiều như vậy.
Việc cấp bách chính là nâng đỡ Diệp Lạc thành thánh.
Cho dù là chuyện gì, đều phải nhường chỗ cho chuyện này.
Sở Duyên hít sâu một hơi, ổn định tinh thần…
…
Trong hư vô hỗn độn ở ngoài Tiên giới.
Ba vị thánh nhân tụ tập ở nơi này lần nữa.
Nói tới loại tụ tập nhỏ này, mỗi lần gặp lại khác biệt.
Không lâu trước lần đầu tiên bọn họ gặp mặt ở hư vô hỗn độn, đó là tám vị
thánh nhân.
Tám vị thánh nhân này cũng là tám vị thánh nhân thường trú ở Tiên giới.
Lại sau đó gặp mặt lần hai, biến thành bảy vị thánh nhân.
Lại sau đó là sáu vị.
Hiện giờ thì hay rồi, còn ba vị.
Còn có một tên Cổ Thần, không biết đi đâu, căn bản không tìm thấy người.
Ba vị thánh nhân đó là Tam Thanh.
Lúc này, ba vị thánh nhân đối diện nhau, trong mắt đều có mê mang.
Kiếp của Tiên giới, thực sự đã đến sao?
Nhưng mà kiếp này, không khỏi quá mức khủng bố.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi như vậy, vậy mà chết nhiều thánh nhân như thế.
Môi hở răng lạnh, sao bọn họ có thể không lo lắng.
Chuyện này dẫn tới ba vị thánh nhân chạm mặt, trước tiên không nói chuyện,
mà đối diện nhau, rơi vào trầm mặc.
Bầu không khí vô cùng quỷ dị.
Ba bọn họ đều không biết nên nói gì mới tốt.
Khoảng một lúc lâu sau, cuối cùng vẫn là Thái Thanh thánh nhân dẫn đầu mở
miệng trước, phá vỡ yên tĩnh.
“Thượng Thanh, lúc trước Vạn Pháp thần quân và Kim Ô thiên thánh đánh
nhau, hai bọn ta vẫn luôn bế quan cho nên không nhận thấy được, ngươi đã ở đó
vì sao không ngăn cản?”
Thái Thanh thánh nhân hỏi như vậy.
Những lời này vang lên, Ngọc Thanh thánh nhân cũng nhìn về phía Thượng
Thanh thánh nhân.
Muốn vị Thượng Thanh thánh nhân này cho một đáp án.
“Chuyện này… Chuyện này ta cũng không biết. Lúc ấy ta thực sự đã đến,
nhưng không biết vì sao khi ta nói chuyện với bọn họ, bực bội nóng nảy, sau đó
liều lĩnh rời đi, lúc ấy tinh thần giống như bị che mắt.”
Vẻ mặt Thượng Thanh thánh nhân bất đắc dĩ.
Lão ta thực sự không biết đã xảy ra chuyện gì.
Lão ta vốn ôm tâm tư khuyên can đến Bắc Tiên Châu.
Nhưng sau khi tới Bắc Tiên Châu thì rất kỳ lạ, tinh thần của lão ta giống như bị
che đi, làm việc cũng rất kỳ lạ.
Vậy mà bởi vì buồn bực, sau đó trực tiếp rời đi.
Chuyện này căn bản không phải cách làm thông thường của lão ta.
“Chuyện này thực sự là kiếp sắp tới.”
Thái Thanh thánh nhân trầm giọng nói.
Thánh nhân đều bị che đi tinh thần, chuyện này đã đủ chứng minh toàn bộ.