Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1164

“Thái Thanh, vậy chúng ta nên đi đâu? Hiện giờ thánh nhân chết nhiều như thế,

ngoại trừ tên thần kinh Cổ Thần ra, chỉ còn lại ba chúng ta mà thôi.”

Ngọc Thanh thánh nhân hơi sốt ruột hỏi.

Chuyện này ai biết người nào chết tiếp.

Nhưng Ngọc Thanh thánh nhân biết, nếu bọn họ tiếp tục không đạt được gì,

sớm muộn gì bọn họ cũng sẽ chết.

Tuyệt đối ở trước mặt kiếp, bọn họ không ngăn được.

“Ai nói thánh nhân chỉ còn lại ba chúng ta?”

Thái Thanh thánh nhân trầm giọng nói một câu.

“Không phải chỉ có ba chúng ta sao? Tiên giới ngoại trừ Cổ Thần, thì là thánh

nhân chư thiên tối cao vô lượng, còn nữa chính là vị đang bế quan ở Thiên Thổ,

ngươi là chỉ?”

Ngọc Thanh thánh nhân nhíu mày hỏi.

“Vị đó ở Thiên Thổ!”

Thái Thanh thánh nhân nói thẳng ra.

“Vị đó ở Thiên Thổ!”

Ngọc Thanh thánh nhân và Thượng Thanh thánh nhân nghe thấy thế, đồng tử co

rút mạnh.

Thiên Thổ là Tiên giới chi địa chân chính.

Chẳng qua chúng sinh Tiên giới vẫn luôn không biết, nhưng thánh nhân bọn họ

đều biết rõ.

Cửu thánh Tiên giới, mạnh nhất vẫn là vị nào đó ở Thiên Thổ, tên là “Thanh

Thiên”.

Thánh nhân kia có thực lực rất mạnh, mạnh tới mức tám vị thánh nhân khác liên

thủ, đều có khả năng không phải đối thủ.

Hơn nữa vị thánh nhân kia đại biểu cũng là ý của Thiên Đạo, có thể nói là người

đại diện của Thiên Đạo.

Chẳng qua vị kia vẫn luôn bế quan, cũng dẫn đến ở trong chúng sinh, danh tiếng

luôn rất thấp.

Nhưng đám thánh nhân bọn họ đều biết, vị kia mới là bá chủ chân chính của

Tiên giới.

“Chắc chắn phải đi tìm vị đó ư?”

Ngọc Thanh thánh nhân im lặng một lát, hỏi.

“Vị kia ở Thiên Thổ từng nói, tác dụng của Thiên Thổ là ngăn Tiên giới sụp đổ.

Hiện giờ Tiên giới còn chưa gặp phải nguy cơ sụp đổ sao? Kiếp nạn này không

phải là nhỏ, nói không chừng Tiên giới thực sự sẽ sụp đổ, nên tìm vị đó ở Thiên

Thổ ra thôi.”

Thái Thanh thánh nhân trầm giọng nói.

Hai vị thánh nhân khác trầm mặc một lát, sau đó vội vàng gật đầu, cảm thấy

Thái Thanh thánh nhân nói có lý.

Đương nhiên, bọn họ càng có nhiều tâm tư hơn.

Nếu không tìm vị đó ở Thiên Thổ tới cứu trận, sớm muộn gì bọn họ cũng chết

dưới “kiếp”.

Hơn nữa thánh nhân thường trú ở Tiên giới hiện giờ chỉ còn bốn vị, kế tiếp

“kiếp” đó có ảnh hưởng, vậy ảnh hưởng chính là bọn họ.

Nếu có thể khiến vị kia tới cứu trận, vậy thì khác.

Như vậy bọn họ sẽ có cơ hội sống.

Ba vị thánh nhân hiểu trong lòng mà không nói, liếc mắt nhìn nhau một cái, sau

đó cùng bay về bên Tiên giới.



Cùng lúc đó, chỗ biên giới Bắc Tiên Châu.

Từ Ngự đang đứng ở chỗ này.

Ở bên cạnh hắn ta, Cổ Thần trở thành hộ đạo giả của hắn ta cũng đi theo.

Đối với việc thánh nhân làm hộ đạo giả, Từ Ngự vẫn luôn không tin được.

Nhưng không chịu nổi Cổ Thần thực lòng muốn làm hộ đạo giả, đương nhiên

cuối cùng Từ Ngự nhận Cổ Thần làm hộ đạo giả.

Người nào có thể từ chối một thánh nhân làm hộ đạo giả?

Có một nói một, Từ Ngự có một thánh nhân làm hộ đạo giả, dã tâm bành

trướng, hắn ta còn chưa rời khỏi Bắc Tiên Châu, nhưng hắn ta đã có rất nhiều ý

nghĩ.

Hắn ta muốn ăn rất nhiều thứ.

Ăn đại bằng, ăn chân long, ăn kỳ lân!

Ồ ồ, tất cả đều muốn ăn!

Trong lòng Từ Ngự xuất hiện rất nhiều ý nghĩ.

Cho nên lúc này hắn ta đang đi tới nơi khác.

Từ Ngự chuẩn bị đi tới Nam Thiên Châu.

Bốn châu của Tiên giới, Đông Thần Châu, Tây Hành Châu, Bắc Tiên Châu,

Nam Thiên Châu.

Trong Nam Thiên Châu có chủng tộc đặc biệt, nghe nói có hai loại mùi vị rất

tuyệt.

Từ Ngự định đi xem.

Nếu đổi lại là trước đây, hắn ta nhất định không dám đi, chủng tộc đặc biệt đó,

bởi vì trong chủng tộc đó có rất nhiều bán thánh.

Nhưng hiện giờ có một thánh nhân làm hộ đạo giả, vậy thì đã khác.

Chủng tộc nào dám ngăn cản đường của hắn ta?

Hừ.

Thần ngăn giết thần, Phật chắn giết Phật!

Từ Ngự đều đã chuẩn bị nghênh ngang đi vào Nam Thiên Châu.

“Từ tiểu hữu, vì sao ngươi không muốn về Đông Thần Châu?”

Cổ Thần cảm thấy khó hiểu.

Nếu trở về Đông Thần Châu, có Cổ Thần che chở, vậy Từ Ngự có thể nghênh

ngang ở đó.

“Không nên không nên, không thể trở về Đông Thần Châu.”

Từ Ngự vội vàng lắc đầu.

Hắn ta luôn cảm thấy trên người mình mang theo vận rủi.

Trở về Đông Thần Châu, hắn ta sợ liên lụy tới Vô Đạo Tông.

Nhưng mà hắn ta không chắc chắn, mình có phải thực sự mang theo vận rủi gì

đó hay không.

Cho nên hắn ta định đến Nam Thiên Châu thử xem.

Bên Nam Thiên Châu cũng có hai thánh nhân, hắn ta định đi xem.

Nếu hắn ta thực sự thân mang vận rủi, hai thánh nhân ở Nam Thiên Châu chắc

chắn sẽ xảy ra chuyện.

Nếu hai thánh nhân bên Nam Thiên Châu không xảy ra chuyện gì mà nói, vậy

thì chứng minh mọi chuyện lúc trước đều là trùng hợp, vậy hắn ta có thể về

Đông Thần Châu
Bình Luận (0)
Comment