“Hả? Cái gì mà tu vi của ta lót đáy trong cả tông?”
Tô Càn Nguyên nghe nửa câu đầu vốn còn tốt, vì tông môn làm ra cống hiến
cũng là chuyện tốt.
Nhưng vừa nghe nửa câu sau, hắn ta lập tức xù lông.
Cái gì mà tu vi của hắn ta lót đáy trong tông?
Hiện giờ hắn ta mạnh như thế, còn nói hắn ta lót đáy trong cả tông.
“Chẳng lẽ không đúng sao?”
Trương Hàn sửng sốt một lát, những lời hắn ta nói không phải là thật sao?
“Huynh ta so tài đi?”
Tô Càn Nguyên lập tức nổi giận.
“Tới đây.”
Trương Hàn cười mỉa.
Hắn ta là cảnh giới Kim Tiên, lần trước hắn ta còn xem bảng xếp hạng từ chỗ sư
tôn, Tô Càn Nguyên chính là lót đáy.
“Đi, đi ra ngoài!”
“Đi thôi, coi đệ sốt ruột kìa.”
“…”
Hai người nói đi là đi.
Lúc này ra bên ngoài điện.
…
Bên kia, lúc này ba vị thánh nhân đang đi tới trung tâm của Tiên giới.
Nơi này là chỗ giao giới của bốn châu.
Ở nơi này có một cột sáng lóe lên, giống như thiên trụ chống đỡ cả Tiên giới.
Sinh linh bình thường không dám tới nơi này, xung quanh cột sáng này đều có
cấm chế, sinh linh bình thường sẽ bị cấm chế tiêu diệt.
Chỉ có thánh nhân mới có thể đến nơi này.
Ba thánh nhân tới trước cột sáng, bỗng nhiên dừng lại.
Ba người liếc nhau một cái, cùng bắt đầu hành động, lao vào bên trong cột sáng.
Sau khi nhảy vào cột sáng, ba người chỉ cảm thấy trước mắt nhoáng lên, ngay
sau đó bọn họ đi tới một vùng dị không gian.
Vùng không gian này vô cùng tối đen, khắp nơi đều là hắc vụ, giơ tay không
thấy được năm ngón.
Những hắc vụ này lại càng đặc biệt, giống như do toàn bộ mặt trái cảm xúc biến
thành.
Cho dù là thánh nhân không cẩn thận đụng tới hắc vụ, cũng sẽ bị động tới dục
vọng đáng sợ nhất ở sâu trong lòng.
Nơi này giống như là nơi do toàn bộ hắc ám trên thế gian biến thành.
“Ba người các ngươi tới đây có chuyện gì?”
Một giọng nói vang vọng trong hắc vụ.
“Bái kiến Thanh Thiên thánh nhân!”
Ba vị thánh nhân nghe thấy giọng nói này, cơ thể run lên, vội vàng nói.
“Chuyện gì?”
Giọng nói vang lên trong hắc vụ lần nữa.
“Tiên giới gặp nguy, hiện giờ Bắc Tiên Châu đã bị hủy, cầu mong Thanh Thiên
thánh nhân ra tay, củng cố Tiên giới!”
Thái Thanh thánh nhân đứng ra, nghiến răng mở miệng nói.
“Hả?”
Vị nào đó ở trong hắc vụ giống như hơi kinh ngạc, trầm mặc một lát.
Bất chợt hắc vụ cuồn cuộn nhanh chóng rút đi, một bóng người từ chỗ sâu đi ra.
Một bóng người mặc thanh bào rộng thùng thình, mái tóc trắng xanh buông xõa,
gương mặt gã ta hơi tuấn tú, khí chất rất tinh thuần, không có một chút cảm giác
áp bách.
Gã ta không hợp với cảnh tượng chí tà chí ác ở xung quanh.
Nhưng gã ta tồn tại ở nơi này, khiến người ta không thể đoán ra.
Người này là cường giả đứng đầu Tiên giới, người đại diện của Thiên Đạo,
Thanh Thiên!
…
Nam Thiên Châu, Thái Thanh Cung.
Trên chủ điện.
Thanh Thiên thánh nhân dẫn theo tam thánh đến nơi này.
Thanh Thiên thánh nhân quả quyết ngồi ở vị trí tối thượng, không bận tâm nơi
này là sân nhà của Thái Thanh thánh nhân.
Mà đối với chuyện này, Thái Thanh thánh nhân không dám có ý kiến, thành thật
ngồi ở phía sau.
Còn hai thánh khác lại càng không dám nói gì, cứ theo sau Thái Thanh thánh
nhân như vậy.
“Theo như lời các ngươi, bần đạo biết đại khái một chút, Tiên giới đúng là rối
loạn, nhưng chuyện này không phải do các ngươi, cho nên Thiên Đạo sẽ không
giáng tội các ngươi.”
Thanh Thiên thánh nhân ngồi trên đệm hương bồ, đôi mắt mở to, nhìn ba vị
thánh nhân phía dưới chậm rãi nói.
Nghe thấy những lời này, ba vị thánh nhân đều nhẹ nhàng thở ra.
Thanh Thiên thánh nhân đúng là đại biểu cho Thiên Đạo.
Nếu vị Thanh Thiên thánh nhân này nói sẽ không giáng tội bọn họ, vậy thì
Thiên Đạo chắc chắn không trách tội bọn họ.
“Vậy xin hỏi Thanh Thiên thánh nhân, lần này Tiên giới có “kiếp” đến hay
không?”
Thái Thanh thánh nhân chắp tay hỏi.
“Hả? Kiếp khí đầy trời này còn thiếu chút nữa rót vào trong đầu ngươi, ngươi
còn chưa nhìn ra ư?”
Thanh Thiên thánh nhân giống như rất kinh ngạc, đôi mắt đều mở to không ít.
Nhưng nghĩ một lát, bỗng nhiên giật mình.
“Ồ… Cũng đúng, với cảnh giới của các ngươi, nếu có thể nhìn thấy được kiếp
khí mới kỳ lạ.”
Thanh Thiên thánh nhân lẩm bẩm nói một câu.
Thái Thanh thánh nhân: “…”
Ngọc Thanh thánh nhân: “…”
Thượng Thanh thánh nhân: “…”
Cảm ơn, có cảm giác bị mạo phạm tới.
Tốt xấu gì bọn họ cũng là thánh nhân.
Bọn họ luôn cảm thấy ở trong mắt Thanh Thiên thánh nhân, bọn họ giống như
cùi bắp.
Nhưng đối phương là người đại diện của Thiên Đạo, bọn họ nhịn.
“Vậy Thanh Thiên thánh nhân thánh nhân, kiếp nạn này có thể giải quyết được
hay không?”
Thái Thanh thánh nhân hít sâu một hơi, hỏi.
“Không thể giải quyết, kiếp nạn này chính là Tiên giới chi kiếp.”
Vẻ mặt Thanh Thiên thánh nhân không đổi lắc đầu.
“Nhưng mà Thanh Thiên thánh nhân, ảnh hưởng của kiếp này không khỏi quá
lớn rồi? Ngay cả Bắc Tiên Châu đều không còn.”
Gương mặt Thái Thanh thánh nhân cứng ngắc nói.