Trở lại Ẩn Thiên Đảo.
Lúc này Sở Duyên chuẩn bị triệu tập tất cả đệ tử thân truyền, bảo bọn họ sau
này có thể tự do ra ngoài.
Dù sao có Thiên Đạo làm bảo mẫu, ra ngoài không có nguy hiểm, các đệ tử
thích ra ngoài thì ra.
Nhưng mà Sở Duyên còn chưa triệu tập, khi hắn trở lại Ẩn Thiên Đảo, nhìn
thấy Ẩn Thiên Đảo thay đổi rất lớn xong, hắn trầm mặc.
Cho tới nay hắn vẫn luôn ở đại điện tông chủ, căn bản không liếc mắt nhìn Ẩn
Thiên Đảo một cái.
Lúc này vừa mới nhìn qua, hắn cảm thấy mình đi nhầm nơi…
…
Thái Thanh Cung.
Thanh Thiên thánh nhân mượn Thiên Đạo chi lực, chỉ trong thời gian ngắn đến
nơi này.
Chuyện đầu tiên gã ta làm khi tới đây, là triệu tập ba vị thánh nhân.
Còn Cổ Thần, gã ta căn bản chẳng muốn quản.
Lúc trước Tiên giới tính cả gã ta, có cửu thánh.
Nhưng cấp bậc chiến lực trong cửu thánh, hoàn toàn không giống nhau.
Thanh Thiên thánh nhân là một cấp.
Thái Thanh thánh nhân, Ngọc Thanh thánh nhân, Thượng Thanh thánh nhân là
một cấp.
Còn lại là một cấp.
Loại như Cổ Thần, ở trong mắt gã ta xem như thánh nhân yếu nhất, đương
nhiên không lọt vào mắt gã ta.
Cho nên Thanh Thiên thánh nhân chẳng muốn gọi Cổ Thần.
“Tham kiến Thanh Thiên thánh nhân.”
Tam thánh đối mặt với Thanh Thiên thánh nhân, lập tức cúi người thi lễ.
Bọn họ không dám bất kính với Thanh Thiên thánh nhân.
“Các ngươi nói một chút xem, về vị thánh nhân ở Ẩn Thiên Đảo các ngươi biết
bao nhiêu.”
Thanh Thiên thánh nhân không nói nhiều, mở miệng lập tức hỏi chuyện về Sở
Duyên.
Ba thánh nhân nghe thấy thế, sửng sốt một lát, có chút không kịp phản ứng.
Nhưng bị Thanh Thiên thánh nhân nhìn chằm chằm, bọn họ không dám quá
phận.
Bọn họ nhanh chóng hoàn hồn, nhao nhao mở miệng, trả lời Thanh Thiên thánh
nhân.
Thực ra bọn họ không biết nhiều về Sở Duyên, cho nên không thể cung cấp
nhiều tin tức.
Sau khi Thanh Thiên thánh nhân nghe xong, chỉ khẽ gật đầu, không để ý. Gã ta
ngồi trên đệm hương bồ trầm ngâm một lát, mới chậm rãi mở miệng.
“Từ hôm nay trở đi, phàm là người của Ẩn Thiên Đảo sẽ được Thiên Đạo che
chở, chúng sinh của Tiên giới không thể mạo phạm. Phàm là sinh linh của Tiên
giới, phải kính sợ người của Ẩn Thiên Đảo, đây là lệnh của Thiên Đạo, người vi
phạm sẽ bị thiên khiển, bị Thiên Đạo vứt bỏ!”
Lời nói của Thanh Thiên thánh nhân không làm người ta kinh ngạc thì chết
cũng không ngừng.
Mở miệng nói ra những lời như vậy.
Tam thánh nghe thấy thế, trong lòng giật mình.
Rất không rõ ràng.
Vì sao Thanh Thiên thánh nhân có thể nói ra những lời như vậy.
Còn lấy danh nghĩa Thiên Đạo nói.
Chuyện này đại biểu, những lời này là lệnh của Thiên Đạo.
Hơn nữa nội dung của những lời này, hoàn toàn là thỏa hiệp với bên Ẩn Thiên
Đảo.
Chẳng lẽ…
Chẳng lẽ Thanh Thiên thánh nhân đã giao đấu với vị kia ở Ẩn Thiên Đảo, còn
chịu thiệt, cho nên mới thỏa hiệp như vậy?
Tam thánh mơ mộng ra một vở kịch.
“Ba người các ngươi là ba thánh nhân mạnh nhất Tiên giới hiện giờ, đây là pháp
lệnh, giao cho các ngươi ban bố. Nếu chúng sinh Tiên giới vi phạm pháp lệnh,
Thiên Đạo sẽ xử phạt.”
Thanh Thiên thánh nhân nâng mắt, nói như vậy.
“Vâng!”
Ba vị thánh nhân gật đầu đồng ý, bọn họ đâu dám từ chối Thanh Thiên thánh
nhân.
“Còn nữa, kế tiếp bần đạo đến Bắc Tiên Châu, khôi phục linh khí ở Bắc Tiên
Châu lần nữa, nhưng cần thời gian nhất định. Nếu như các ngươi có việc gì, có
thể tới Bắc Tiên Châu tìm bần đạo.”
Thanh Thiên thánh nhân mở miệng bổ sung lần nữa.
Tam thánh nghe thấy thế, liên tục xưng vâng, không dám nhiều lời nữa, sợ mạo
phạm vị Thanh Thiên thánh nhân này…
…
Đông Thần Châu, Ẩn Thiên Đảo.
Vô Đạo Tông, trên đại điện tông chủ.
Sở Duyên triệu tập tất cả đệ tử thân truyền.
Hắn vốn định nói chuyện Thiên Đạo Tiên giới sẽ che chở bọn họ.
Đương nhiên là rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông biết chuyện này xong, vô cùng
ngạc nhiên, nhưng theo như lời sư tôn nhà mình nói, bọn họ có thể lý giải.
Sư tôn bất thường.
Có thể làm ra chuyện gì đó, đều là chuyện rất bình thường, bọn họ có thể lý
giải.
Đối với chuyện này, bọn họ cũng im lặng tiếp nhận, còn sinh ra ý nghĩ ra ngoài
rèn luyện.
Nhưng không đợi bọn họ đề xuất ý nghĩ này, thì nghe sư tôn nhà mình hỏi một
câu.
“Ngoài ra vi sư muốn hỏi một chút, về chuyện biến hóa rất lớn trong Ẩn Thiên
Đảo.”
“Chuyện này hẳn là các ngươi đều biết? Lúc trước vi sư không chú ý Ẩn Thiên
Đảo, lúc này chú ý tới thì Ẩn Thiên Đảo đã biến hóa rất lớn, thực sự khiến vi sư
sợ hãi. Vi sư rất muốn biết, đây là kiệt tác của người nào?”
Sở Duyên ngồi khoanh chân trên đệm hương bồ, nhìn hơn mười đệ tử ở phía
dưới, lộ ra tươi cười vô cùng “thân mật”.
Hắn thực sự rất muốn biết, lần này là ai làm ra nhiều chuyện như vậy.
Mà nghe những lời này đám đệ tử của Vô Đạo Tông đều liếc nhau một cái,
ngoại trừ Trương Hàn, tất cả đều lùi về sau một bước.