Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1173

Bọn họ đều biết chuyện này không liên quan tới bọn họ, cho nên không muốn

chiếm công lao của Trương Hàn, nên chủ động lùi về sau một bước.

“Sư tôn sư tôn, việc này là đệ tử làm.”

Trương Hàn thấy thế, trong lòng cảm thấy hưng phấn cực hạn, nhưng ngoài mặt

vẫn giả bộ như không có gì, đi tới ôn hòa nói.

“Thực sự là ngươi làm sao? Không có công lao của những người khác, chỉ mình

ngươi làm?”

Sở Duyên nhíu mày, thản nhiên hỏi một câu.

Trương Hàn còn định nói gì đó, nhưng không đợi hắn ta mở miệng, Hoa Thần Y

đã mở miệng.

“Hồi bẩm sư tôn, việc này đúng là do mình nhị sư huynh làm, một mình nhị sư

huynh quản lý cả tông môn, khiến tông môn phát triển tươi tốt phồn thịnh. Ta và

đồng môn nói ra thật xấu hổ, vẫn luôn bế quan, trái lại không có cống hiến gì

cho tông môn.”

Hoa Thần Y chắp tay, mở miệng nói.

Những lời này nói ra, Trương Hàn mỉm cười, nhưng mà lắc đầu không mở

miệng, rõ ràng là im lặng lại.

Từ trước tới nay Trương mỗ vẫn luôn khinh thường kể công gì gì đó.

Cho nên không mở miệng.

“Hàn Nhi à, ngươi nói một chút xem, ngươi đã làm những gì?”

Biểu cảm của Sở Duyên chậm rãi trở nên cứng ngắc, mở miệng hỏi.

“Khụ khụ, sư tôn, thực ra cũng không có gì, chỉ tạo ra khu vực đệ tử ký danh cư

trú ở phía đông Ẩn Thiên Đảo, phía tây Ẩn Thiên Đảo thì tạo ra khu vực đệ tử

tu hành, phía nam Ẩn Thiên Đảo tạo ra…”

“Còn có lựa chọn nhiều Đại La, bổ sung chiến lực tầng cao của Vô Đạo Tông

ta, còn có tuyển chọn vạn đệ tử ký danh.”

“Mong sư tôn yên tâm, tuy nhân số của những đệ tử ký danh này nhiều, nhưng

đệ tử đều khiến những người này trở thành Tiên Cảnh, người người đều thành

tài, hiện giờ Vô Đạo Tông có trên vạn đệ tử ký danh Tiên Cảnh!”

Trương Hàn mở miệng nói không thèm để ý, nhắc tới công lao, chuyện sau lớn

hơn chuyện trước.

Sở Duyên nghe mà có chút không kịp phản ứng.

Sở Duyên đúng là không nghe hết hoàn toàn, nhưng hắn nghe rõ lời cuối cùng.

Vô Đạo Tông tuyển thêm trên vạn đệ tử ký danh, sau đó tất cả đều thành tài,

hơn nữa tất cả đều trở thành Tiên Cảnh?

Trương lão nhị à Trương lão nhị, đúng là trở ngại lớn nhất trên con đường tu

hành của hắn.

Sở Duyên đã tức giận tới mức có chút muốn cười.

Quy tắc của tiểu hiệu thần quang hắn cần dạy phế đệ tử mới có thể triệt tiêu, cho

tới nay, hắn vẫn luôn kiên trì với hình thức nhận nhiều đệ tử, trong đám này sẽ

có đệ tử phế vật.

Lần trước hơn một ngàn đệ tử ký danh không thành phế vật còn chưa tính.

Lần này Trương lão nhị tuyển thêm hơn vạn đệ tử, hơn nữa tất cả đều thành tài,

trở thành Tiên Cảnh.

Cừ thật đấy!

Hắn thực sự nói thẳng cừ thật!

Sở Duyên là gần đây bận rộn, qua một thời gian ngắn lại đi xử lý chuyện tiểu

hiệu thần quang.

Hiện giờ xem ra, có Trương lão nhị này ở đây, đừng nói là tiểu hiệu thần quang

có thể hoàn toàn triệt tiêu quy tắc hay không, chỉ riêng quý danh thần quang của

hắn có bị tức chết không, đều khó mà nói được.

Haizz, dựa theo tiến độ này, khi nào hắn mới có thể hoàn thành trạng thái ba

hợp một, đến lúc đó cảnh giới sẽ khác.

Không được, không được, tất phải thu phục Trương lão nhị này mới được, nếu

không thì hắn sẽ gặp khó khăn!

Biểu cảm của Sở Duyên cứng ngắc nhìn Trương Hàn.

“Hàn Nhi, chuyện này ngươi làm không tệ, vi sư định khen thưởng cho ngươi

một chút.”

Giọng nói của Sở Duyên hơi kỳ lạ.

Lúc này giọng nói của hắn rất âm dương quái khí.

Nhưng Trương Hàn hoàn toàn không nghe hiểu, hắn ta đã sắp không áp chế

được hưng phấn trong lòng.

Hắn ta cho rằng sư tôn thực sự muốn thưởng cho hắn ta, cho nên hắn ta hoàn

toàn không khống chế nổi tâm trạng.

“Sư, sư tôn, những chuyện này đều là chuyện đệ tử phải làm, không cần khen

thưởng gì.”

Trương Hàn uyển chuyển từ chối, có chút khiêm tốn.

“Không không không, ngươi vì tông môn làm ra cống hiến lớn như vậy, sao vi

sư không khen thưởng ngươi được? Lát nữa ngươi ở lại, vi sư có chuyện muốn

nói với ngươi.”

Sở Duyên cười mà như không cười nhìn Trương Hàn, chậm rãi mở miệng nói.

Lúc này bàn tay hắn nắm thật chặt, may mà có thần quang che đậy, người khác

không nhìn ra mà thôi.

“Đệ tử xin nghe theo lệnh sư tôn.”

Trương Hàn lại bày ra dáng vẻ ngoan ngoãn, vội vàng lĩnh mệnh.

“Ừm, ngươi lui xuống trước đi, lát nữa ngươi ở lại là được.”

Sở Duyên hít sâu một hơi, nói xong câu đó với Trương Hàn, thì không nói thêm

gì nữa.

Ánh mắt hắn nhanh chóng nhìn về phía đệ tử khác.

Vốn là nhìn Tô Càn Nguyên rất lâu.

Về chuyện Tô Càn Nguyên mở hack, hắn chú ý rất lâu.

Sau khi nhìn một lát, xác định cơ thể Tô Càn Nguyên không có bất cứ vấn đề gì,

hắn mới thả lỏng.

Tuy không biết vì sao Tô Càn Nguyên mở hack như vậy, nhưng không có vấn

đề là được.
Bình Luận (0)
Comment