Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1183

Hắn không dấu vết dùng lực lượng thần quang hoàn thành tra xét trên người Tô

Càn Nguyên, xác định trên người Tô Càn Nguyên không có ai lưu lại bút tích gì

đó xong, hắn mới hơi yên tâm.

“Sư tôn, gần đây đệ tử tu hành không biết làm sao, đạt được một số kỳ ngộ, đệ

tử vốn định nói với người, nhưng vẫn luôn không có cơ hội.”

Tô Càn Nguyên thành thật mở miệng nói.

“Hả? Đi thôi, đi vào trong tẩm điện của ngươi lại chậm rãi nói.”

Sở Duyên hơi nhíu mày, mở miệng nói một câu như vậy.

Hắn lập tức dẫn theo Tô Càn Nguyên, quay trở về trong tẩm điện, lại bảo hắn ta

tiếp tục nói.

Tô Càn Nguyên hoàn toàn không có tâm tư giấu diếm, nói hết mọi chuyện ra.

Trong mơ hồ hắn ta đạt được một số ý chí thần bí của vu tộc trợ giúp, chậm rãi

chuyển hóa làm vu tộc, còn nắm giữ khí vận của vu tộc.

Trước mắt hắn ta có thể nói là vu tộc chi chủ.

Nhưng chuyện này không phải không có cái giá của nó.

Cái giá của nó là Tô Càn Nguyên cần thành lập vu tộc, lấy chuyện này triệt tiêu

nhân quả.

Nhưng thành lập vu tộc cũng có ưu đãi đối với Tô Càn Nguyên.

Tô Càn Nguyên có khí vận của vu tộc, nếu có thể lại lập vu tộc, như vậy ích lợi

lớn nhất đương nhiên cũng là bản thân Tô Càn Nguyên.

Chỉ có điều Tô Càn Nguyên vẫn không biết cái gọi là vu tộc, cho nên muốn hỏi

ý kiến Sở Duyên một chút, cũng muốn hỏi Sở Duyên ý chí thần bí kia có hại đối

với hắn ta hay không.

Đối với chuyện này, Sở Duyên trầm mặc rất lâu sau đó mới hoàn hồn.

“Vu tộc từng có Bàn Khổ khai Thiên Địa, thân hóa vạn vật, nguyên thần hóa

tam thanh, 12 giọt tinh huyết hóa thành thập nhị tổ vu, mới có điểm bắt đầu của

vu tộc…”

“Càn Nguyên, chuyện về vu tộc lát nữa lại nói, ý chí của vu tộc này, chỉ sợ chỉ

muốn ngươi lập vu tộc, kéo dài đạo thống của vu tộc mà thôi. Đối với ngươi mà

nói chuyện này không có hại, đương nhiên là vi sư sẽ ủng hộ ngươi.”

“Nhưng nếu ngươi lập vu tộc, phải tố ngạo tố cường, nhất định phải thoát khỏi

tầng quan hệ đệ tử của Vô Đạo Tông này, nếu không sẽ bị người khác quy thành

là thế lực phụ chúc của Vô Đạo Tông, ngươi có thể tưởng tượng ra không?”

Đôi mắt Sở Duyên hòa ái nhìn Tô Càn Nguyên, dò hỏi.

Hắn không có bất cứ áp bách gì, giọng điệu đều vô cùng ôn hòa.

Cho dù thế nào, hắn đều tôn trọng ý nghĩ của Tô Càn Nguyên.

Tô Càn Nguyên nhìn Sở Duyên, môi run rẩy một lát, chậm rãi mở miệng…



Trong tẩm điện, Sở Duyên ngồi trên ghế, cũng không sốt ruột, lẳng lặng nhìn

Tô Càn Nguyên đợi hắn ta mở miệng.

Tô Càn Nguyên chưa từng có nhiều do dự, lắc đầu, chậm rãi mở miệng.

“Sư tôn, đệ tử vẫn chưa tính thoát khỏi Vô Đạo Tông, cho dù đệ tử lập vu tộc,

vậy cũng là vu tộc thế lực phụ chúc Vô Đạo Tông!”

Chỉ nghe Tô Càn Nguyên nói như vậy.

Thái độ của hắn ta vô cùng kiên định.

Tạm thời không nói đến hắn ta có lập vu tộc hay không.

Nếu hắn ta lập, vậy cũng là vu tộc của Vô Đạo Tông.

Mà không phải vu tộc của hắn ta.

“Càn Nguyên, ngươi cũng biết nếu tách ra, đối với ngươi mới là trợ giúp lớn

nhất?”

Sở Duyên khẽ lắc đầu, nói.

“Đệ tử biết, nhưng sở dĩ đệ tử có thể đi tới ngày hôm nay, toàn bộ đều là đại ân

của sư tôn, cho dù sau này đệ tử thế nào, đều muốn là đệ tử của Vô Đạo Tông,

tuyệt đối không có khả năng chia ra.”

Giọng nói của Tô Càn Nguyên kiên định.

Đây là suy nghĩ trong lòng hắn ta, cũng là ý nghĩ trong lòng đám đệ tử của Vô

Đạo Tông.

“Như vậy tùy theo ý ngươi đi.”

Sở Duyên cười bất đắc dĩ, trong lòng cảm thấy ấm áp.

Hắn che chở những đệ tử này, tất cả đều đáng.

Kế tiếp, Sở Duyên nói cho Tô Càn Nguyên nghe một chút chuyện về vu tộc.

Những lời hắn nói, đương nhiên là những chuyện xưa hắn từng đọc trên mạng

lúc trước, dung hợp với suy đoán của mình, kể rõ với Tô Càn Nguyên.

Sau khi nói xong toàn bộ, Sở Duyên chuẩn bị rời đi.

Nhưng mà trước khi rời đi, hắn bị Tô Càn Nguyên ngăn lại.

“Sư tôn, sư tôn, ta, ta có thể cầu người một chuyện được không? Chuyện này có

thể hơi quá đáng.”

Tô Càn Nguyên thật cẩn thận nói.

“Hả? Chuyện gì?”

Sở Duyên hơi tò mò, mở miệng hỏi.

“Chuyện đó, sư tôn, ta có thể, có thể so tài với người một trận được không?”

Tô Càn Nguyên sợ chọc giận Sở Duyên, khi nói chuyện vô cùng cẩn thận.

Những lời này vừa nói ra, Sở Duyên vốn sửng sốt một lát, thiếu chút nữa bật

cười.

Đây là đang nói gì thế.

So tài với hắn ư?

Không lầm chứ.

Hắn là người ngay cả thánh nhân Tiên giới đều có thể một tay giết chết, lão tam

này biến thành vu tộc xong, bộ óc không còn nhanh nhạy nữa.

Cho dù muốn tìm người so tài, cũng nên đi tìm Diệp Lạc mới đúng, tìm hắn

không phải bị đánh sao?

Thôi quên đi.

Nếu Tô lão tam muốn bị đánh như vậy, vậy hắn sẽ thành toàn cho Tô lão tam

này.
Bình Luận (0)
Comment