Kiếm Ma Thần này, nhìn rất mạnh rất mạnh!
Trong lòng Diệp Lạc có cảm giác, cho dù là vị thánh nhân Thế Như Lai lúc
trước, cũng không có 1% khí thế của đối phương…
Sư tôn bảo hắn ta đánh chết người hắn ta gần như không có khả năng thắng,
thành thánh sao?
Ở nơi này thành thánh, không phải là chịu chết ư?
Không có khả năng.
Hắn ta và sư tôn tình như phụ tử, sư tôn không có khả năng hố hắn ta như vậy.
“Ngươi giết ta, đương nhiên kiếm đạo thuộc về ngươi, vậy ngươi sẽ thành kiếm
đạo chi chủ.”
Lời nói của Kiếm Ma Thần không khiến người ta kinh ngạc thì chết cũng không
ngừng.
Một câu vang lên, Diệp Lạc sợ tới mức thiếu chút nữa xoay người bỏ chạy.
Đùa gì thế?
Thực sự muốn hắn ta làm thịt đối phương ư?
Đây không phải đùa giỡn sao?
Diệp Lạc có một loại cảm giác, chỉ cần một ánh mắt của đối phương, có thể trấn
giết hắn ta.
Với loại mặt hàng này, hắn ta lấy đầu đi đánh à?
“Chuyện đó, chuyện đó ta có thể đi về chuẩn bị một thời gian trước, lần sau trở
lại không?”
Gương mặt Diệp Lạc cứng ngắc, hắn ta thực sự không đánh lại được người đối
diện.
Với khí thế của người đối diện, hắn ta cảm thấy mình đánh nhau, ngay cả bên
cạnh đối phương đều không tới gần được.
“Đại đạo tranh giành, tu vi không thể sánh bằng chỉ so kiếm đạo, ngươi đã đến
đây, vậy ngươi chỉ có hai lựa chọn, chết hoặc đánh chết ta, trở thành chấp
chưởng giả mới của kiếm đạo!”
Kiếm Ma Thần nhíu mày nói một câu như vậy.
Giọng nói vừa ngừng, quang mang kiếm đạo quanh người lão ta sáng lên, rất có
dáng vẻ muốn phát động công kích.
Nhìn thấy cảnh này, Diệp Lạc bất đắc dĩ không thể trở về, cũng không có biện
pháp nào, chỉ có thể nâng cao tinh thần, chuẩn bị nhất chiến.
Cho dù sống hay chết, hắn ta đều khó có khả năng bó tay chịu trói.
Cho dù là rơi vào đường cùng, hắn ta cũng dám rút kiếm nhất chiến.
Đây là phong phạm của kiếm tu!
Hắn ta tin tưởng, hắn ta sẽ không gặp chuyện không may.
Hắn ta và sư tôn tình như phụ tử, sao sư tôn có thể nhìn hắn ta gặp chuyện
không may.
Cho nên Diệp Lạc lựa chọn nhất chiến!
“Đến đây đi, để ta nhìn xem kiếm đạo của sinh linh Tiên giới mạnh cỡ nào!”
Kiếm Ma Thần vung tay lên, từng hào quang hội tụ trong lòng bàn tay, hình
thành một thanh kiếm quang.
Lão ta cầm kiếm quang trong tay đi về bên Diệp Lạc.
Kiếm quang chỉ lộ ra khí tức của kiếm.
Rõ ràng Kiếm Ma Thần thực sự lấy kiếm đạo nhất chiến với Diệp Lạc, không
có ý biểu lộ ra tu vi.
“Sư tôn chắc chắn đang nhìn ra, không phải sợ lão ta, không thể làm mất mặt sư
tôn!”
Diệp Lạc nghiến răng, kiếm ý toàn thân bắt đầu khởi động, cũng ngưng tụ ra
một thanh kiếm quang, xoay người xông về phía Kiếm Ma Thần.
…
Cùng lúc đó, bên Sở Duyên.
Hắn mới mở quý danh Thiên Đạo, vượt biên vào trong Tiên giới, đang đợi ở nơi
nào đó trong Đông Thần Châu Tiên giới.
Bỗng nhiên trong lúc này, Sở Duyên hắt hơi một cái, hắn sờ mũi, có chút kinh
ngạc.
Sao thế nhỉ, quý danh Thiên Đạo còn có thể hắt xì hơi ư? Đây là hóa thân của
Thiên Đạo Thái Huyền Giới mà.
Chẳng lẽ là Thái Huyền Giới xảy ra vấn đề gì?
Khả năng không cao, hắn vừa mở quý danh Thiên Đạo đảo qua một lần, Thái
Huyền Giới đâu có vấn đề gì.
Có thể là quý danh Thiên Đạo này của hắn không quen đợi ở Tiên giới…
…
Tiên giới, Đông Thần Châu, gần một thôn xóm.
Sở Duyên mở quý danh Thiên Đạo đang đi dạo ở đây.
Không lâu trước hắn khống chế quý danh Thiên Đạo vào đây.
Khác với quý danh thần quang, dù sao quý danh Thiên Đạo cũng thuộc hạ cấp
của Thiên Đạo Tiên giới.
Đúng vậy, nói một cách nghiêm khắc, Thiên Đạo Tiên giới là lãnh đạo trực tiếp
của quý danh Thiên Đạo.
Sở Duyên lo lắng mở quý danh Thiên Đạo vào Tiên giới, sẽ xảy ra chuyện gì
ngoài ý muốn.
Nhưng mà khi hắn mở quý danh Thiên Đạo tới đây xong, thì yên lòng.
Không có tình huống ngoài ý muốn nào xảy ra.
Quý danh Thiên Đạo tiến vào Tiên giới xong, không dẫn tới Thiên Đạo Tiên
giới chú ý tới.
Trái lại Sở Duyên mở quý danh Thiên Đạo có loại cảm giác, hắn có thể tùy ý
tiến hành câu thông với Thiên Đạo Tiên giới.
Đây giống như là liên hệ giữa Thiên Đạo.
Chẳng qua Thiên Đạo Tiên giới giống như đang ngủ say, cho nên không câu
thông với quý danh Thiên Đạo này của hắn.
Đương nhiên Sở Duyên cũng không rảnh rỗi nhàm chán, đi liên lạc với lãnh đạo
trực tiếp.
Lúc này hắn đang đi gần một thôn xóm, ở trên đường nghe một số phàm nhân
nói chuyện.
Gần nơi này có một ma thần rất thần bí, điều này khiến Sở Duyên cảm thấy có
hứng thú.
Hắn ra ngoài du ngoạn, chỉ thích nhìn những thứ lộn xộn gì đó.
Càng thần bí, càng kỳ lạ, hắn càng thích.
Càng muốn đi tìm tòi.
“Ma thần sao? Đó là thứ gì, trong bảng xếp hạng chiến lực của Tiên giới, hình
như không có tên này.”
Sở Duyên cảm thấy có hứng thú.