Hắn vừa cảm thấy có hứng thú, thì không khách sáo chút nào, dùng Thiên Đạo
chi lực lan tràn hơn phân nửa địa vực, tiến hành cướp đoạt tin tức.
Chẳng qua càng cướp đoạt, gương mặt hắn càng trở nên kỳ diệu.
Đó là ma thần gì thế?
Vẫn luôn không lộ mặt.
Nhưng lại yêu cầu phàm nhân trong thôn xóm tam sơn ngũ lĩnh gần đó, mỗi quý
phải nộp mấy ngàn đồng nam đồng nữ, nếu không sẽ hàng lâm tai họa, khiến
thôn xóm gần đó không thể sống yên ổn.
“Đây tính là ma thần gì?”
Sở Duyên khẽ nhíu mày, sao Tiên giới lại có loại mặt hàng như vậy.
Hơn nữa vì sao hắn cảm thấy, Tiên giới cũng trở nên hỗn loạn cả lên?
Chẳng lẽ đây là kiếp khí đầy trời dẫn tới?
Sở Duyên ngẩng đầu lên nhìn, trên bầu trời nhìn như trời xanh mây trắng, một
vùng tường hòa. Trên thực tế, ở chỗ sâu trên bầu trời, có một tầng xám mờ gì đó
đang bao phủ cả bầu trời.
Thứ này Sở Duyên nhìn thấy rõ là gì.
Kiếp khí!
Trước đây Thái Huyền Giới luân phiên Thiên Đạo cũ mới, khi Thiên Đạo cũ
chế tạo lượng kiếp, trong Thiên Địa cũng từng có kiếp khí xuất hiện.
Chẳng qua kiếp khí ở nơi này càng cao cấp hơn kiếp khí ở Thái Huyền Giới.
Những người khác căn bản không nhìn thấy được kiếp khí.
Kiếp khí ở Thái Huyền Giới năm đó, người người đều có thể thấy được.
Kiếp khí ở Tiên giới hiện giờ, những người khác không nhìn thấy được trạng
thái, vẫn luôn cảm thấy Tiên giới việc vui sẽ rất lớn.
Sở Duyên vui vẻ.
Hắn không muốn quản nhiều.
Chuyện của Tiên giới không liên quan gì tới hắn, hắn che chở cho đám đệ tử
của hắn là được.
Nhưng mà ma thần gì đó kia, làm việc tàn nhẫn như thế, vậy đừng trách hắn tùy
ý ra tay diệt hết.
Trong lòng Sở Duyên đã có ý định ra tay.
Chuyện khác của Tiên giới, hắn không xen vào.
Nhưng chuyện này bày ngay trước mặt hắn, hắn không ra tay thì không thể nói
nổi.
Hắn từng là nhân tộc, nhân tộc vẫn luôn có tình cảm.
Sở Duyên nghĩ tới đây, Thiên Đạo Chi Lực bắt đầu khởi động, bao trùm diện
tích bốn phương tám hướng, tìm được vị gọi là “ma thần”.
Trái lại hắn muốn nhìn xem, rốt cuộc ma thần này là thứ đồ chơi gì.
Bùm bùm…
Thiên Đạo Chi Lực bắt đầu khởi động, rất nhanh đã tìm được vị gọi là “ma
thần”.
Chẳng qua khi hắn phát hiện vị ma thần này, vị ma thần này đang xảy ra chiến
đấu với người khác.
Nhưng ma thần này khiến Sở Duyên có chút không tưởng tượng được.
Đây tính là ma thần gì?
Sở Duyên trầm mặc.
Cái gọi là ma thần, chính là một loại sinh vật không khác gì sói lắm, khí tức
cũng thuộc loại Tiên Tôn của Tiên giới.
Thứ đồ chơi như vậy cũng dám xưng ma thần.
“Nhưng mà thứ đồ chơi này là sói sao? Lang Vương?”
Sở Duyên dùng Thiên Đạo Chi Lực quan sát “ma thần” trong rừng rậm nào đó.
Thứ đồ chơi này có thể chỉ huy một đám Thiên Tiên hay là Địa Tiên Lang, xem
ra là một con sói.
Chẳng qua chi trước của thứ đồ chơi này quá ngắn, nhìn bộ dạng rất kỳ lạ, có
chút giống sói, lại có chút không giống, ngồi trên người một con sói, hình như
mình không thể chạy trốn được.
Sở Duyên nhìn một lát, bỗng nhiên trong đầu xuất hiện một từ.
Lang bối vi gian!
Theo lời đồn, 1000 con sói giao phối với 1000 con hồ ly, thì có khả năng sinh ra
một con chó sói, trời sinh tứ chi của chó sói không hài hòa, sức chiến đấu không
cao, nhưng rất giảo hoạt, có được lực lượng thống trị bầy sói.
Không ngờ tới, vậy mà hắn có thể thấy được thứ đồ chơi này.
Sở Duyên tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Chẳng trách thứ này yếu như vậy, xưng là ma thần gì đó.
Không có tu sĩ nào tới tiêu diệt, e rằng vì con chó sói này sử dụng mánh khóe.
Thú vị.
Sở Duyên vốn định tới gần nhìn xem.
Nhưng ngay sau đó, khi hắn chú ý tới đối tượng bị đám sói vây giết, khiến hắn
hơi ngây ngẩn cả người.
Người này…
Không phải là Lý Nhị Cương sao?
Lúc này đám sói đang đánh nhau với Lý Nhị Cương.
Mà Lý Nhị Cương thì dùng một con dao phay, thi triển đao công không tầm
thường, chỉ trong thời gian ngắn vậy mà phòng ngự đám sói.
Phía sau Lý Nhị Cương còn có một đứa bé trai, hình như Lý Nhị Cương vì che
chở đứa bé trai này, mới tranh đấu với đám sói.
“Sao con hàng này lại ở đây?”
Sở Duyên nhíu mày.
Lúc trước người của Vô Đạo Tông đều đã phi thăng, là phi thăng từng nhóm.
Sau khi phi thăng, Lý Nhị Cương không có tiếng động.
Hắn đều thiếu chút nữa quên mất đầu bếp này.
Lúc này vậy mà tìm được.
Sở Duyên không do dự nữa, bóng dáng vừa động, đi về phía mảnh đất kia.
Lực lượng của quý danh Thiên Đạo không thua kém quý danh thần quang.
Một ý niệm trong đầu của hắn đã đi tới trung tâm giao chiến.
Sở Duyên dùng lực lượng của quý danh Thiên Đạo, dễ dàng trấn áp đám sói
cùng với con chó sói kia.
Chênh lệch giữa hai bên quá lớn.
“Tông, tông chủ?”
Lý Nhị Cương đứng trước một gốc cây nhìn thấy Sở Duyên, môi đều run run.