Chuyền phiền phức lớn, chính là người ở Ẩn Thiên Đảo, hơn phân nửa còn là
đệ tử của vị nào đó.
“Là Thiên Đạo không nên thức tỉnh sao?”
Thanh Thiên thánh nhân nhíu mày, rơi vào suy tư.
…
Cùng lúc đó, Nam Thiên Châu, tiên triều Đại Đường, trong thủ đô.
Hoàng đế của tiên triều Đại Đường cũng cảm nhận được thánh uy tràn ngập
này.
Hắn ta cảm nhận trước, rồi mở trận pháp bao phủ cả tiên triều Đại Đường ra,
muốn thay dân chúng ngăn cản uy áp chí cao vô thượng này.
Nhưng mà ở trước mặt thánh uy này, trận pháp của Đại Đường có vẻ yếu ớt
không chịu nổi.
Chỉ một lát sau, trận pháp của Đại Đường đã nghiền nát, uy áp bao phủ cả Đại
Đường.
Đường đế dứt khoát đứng dậy, giận dữ nhìn bầu trời, trong lòng bàn tay hắn ta
một đám hỏa diễm kim sắc dấy lên.
“Đại Đường ta, bất khuất!!”
Đường đế nói một câu như vậy.
Giọng nói của hắn ta rất nhẹ, nhưng giọng nói lại vang lên trong Đại Đường,
vang lên trong lòng vô số dân chúng Đại Đường.
“Đại Đường bất khuất!”
“Đại Đường bất khuất!”
“Đại Đường bất khuất!”
Lúc này, mỗi dân chúng Đại Đường đều gầm thét như vậy.
Giọng nói này vang tận mây xanh.
Ý chí nhanh chóng hội tụ, dung nhập vào trong hỏa diễm kim sắc trong tay
Đường đế.
Chỉ trong nháy mắt, hỏa diễm đại biểu cho ý chí của Đại Đường đột nhiên bay
lên, ý chí cường đại bùng nổ ra, cưỡng ép triệt tiêu thánh uy, che chở cả tiên
triều Đại Đường.
Sau khi cảm nhận được thánh uy kia bị ngăn cách, Đường đế mới nhẹ nhàng thở
ra.
“Bệ hạ, bên Ẩn Thiên Đảo có người thành thánh, còn là thánh vô cùng đáng sợ,
chỉ sợ dựa vào mình người này, trong Tiên giới không có địch thủ.”
Một bóng người xuất hiện trong điện phủ hoàng cung.
Người này đúng là thánh nhân của tiên triều Đại Đường.
Là một tàn thánh.
Có được thực lực trên bán thánh, dưới thánh nhân.
“Là Thái Nhất Kiếm Tôn, Thái Nhất Kiếm Tôn đã thành thánh.”
Đường đế hít sâu một hơi, đôi mắt nhìn chằm chằm bên Ẩn Thiên Đảo.
“Thái Nhất Kiếm Tôn? Thái Nhất Kiếm Tôn mới phi thăng bao lâu? Sau khi phi
thăng, cũng chỉ là một Tiên Vương, sao người này đã thành thánh?”
Trong lòng tàn thánh ngũ vị tạp trần.
Lão ta sống vô số năm, một lòng muốn thành thánh, nhưng cuối cùng đều thất
bại, cho nên mới trở thành tàn thánh như bây giờ.
Nhưng nhìn người ta, còn trẻ tuổi đã thành thánh, còn là thánh nhân thành tựu
khủng bố như thế.
Vị tàn thánh này không chút nghi ngờ, sau khi Thái Nhất Kiếm Tôn thành thánh
xong, một ánh mắt cũng khiến lão ta tan thành mây khói.
“Thiên tư của Thái Nhất Kiếm Tôn mạnh, khó nói nên lời. Nưng trẫm cảm thấy,
sở dĩ Thái Nhất Kiếm Tôn có thể thành thánh, đều không phải vì thiên tư này.”
Đường đế nói với hàm ý sâu xa.
“Hả? Bệ hạ, chẳng lẽ còn có nguyên nhân khác sao?”
Vị tàn thánh kia cảm thấy khó hiểu hỏi.
“Bởi vì thánh nhân chư thiên tối cao vô lượng! Bởi vì vị này là sư tôn của Thái
Nhất Kiếm Tôn, đây mới là nhân tố quan trọng nhất.”
Trong mắt Đường đế lóe lên hào quang, hắn ta đã nhìn thấu mọi chuyện, biết rất
rõ.
“Vị thánh nhân kia…”
Tàn thánh có chút không dám tin.
Vị thánh nhân ở Ẩn Thiên Đảo rất mạnh, lão ta biết.
Nhưng lão ta chưa từng nghĩ tới, vị thánh nhân kia là một trong những nhân tố
sáng tạo thánh nhân khác.
“Được rồi, chuẩn bị một phần hậu lễ, đưa tới bên Ẩn Thiên Đảo đi. Thái Nhất
Kiếm Tôn thành thánh, tiên triều Đại Đường thân là đồng minh, nên chúc
mừng.”
Đường Đế xua tay, sau đó chắp hai tay sau lưng xoay người, đi ra bên ngoài đại
điện.
Trong lòng hắn ta suy nghĩ, kế tiếp thế cục Tiên giới biến hóa thế nào.
Tiên triều Đại Đường nên làm thế nào mới có được thu hoạch lớn hơn nữa…
…
Ẩn Thiên Đảo là nơi duy nhất trong Tiên giới, không chịu thánh uy áp chế.
Rõ ràng cho thấy Diệp Lạc đang cố gắng khống chế, tránh thánh uy đè ép Ẩn
Thiên Đảo.
Cho Diệp Lạc mười lá gan, cũng không dám để uy áp rơi xuống Ẩn Thiên Đảo.
Ẩn Thiên Đảo là tông môn của hắn ta, sư tôn của hắn ta đang ở đó.
Diệp Lạc vẫn luôn không dám mạo phạm, cho dù là theo ý hắn ta, lúc này sư
tôn không ở đây, nhưng hắn ta vẫn không dám có bất cứ tâm tư gì.
…
Bầu trời Ẩn Thiên Đảo.
Diệp Lạc thành thánh xong, khí tức ổn định lại, hắn ta vung tay lên, thu liễm tất
cả thánh uy.
Hắn ta không muốn tuyên cáo với Tiên giới, nói hắn ta thành thánh gì đó.
Hắn ta cũng không phải thánh nhân của Tiên giới, không cần thiết phải làm thế.
Diệp Lạc thành thánh xong, thì rơi xuống không trung giữa Ẩn Thiên Đảo.
Sau khi hắn ta thành thánh, khí tức vô cùng khủng bố. Cho dù hắn ta không làm
gì, quanh người vẫn có ngân quang kiếm đạo vờn quanh, khiến người khác hoàn
toàn không thấy rõ dáng vẻ hắn ta.
Ngân quang kiếm đạo này lại càng có được lực lượng không gì sánh kịp.
Cho dù không làm gì, ngân quang kiếm đạo này vẫn có thể khiến hư không
không ngừng vặn vẹo, mức độ khủng bố biểu lộ ra hết.
Thánh nhân áp đảo mọi thứ!