Những lời này được bày ra vô cùng nhuần nhuyễn trên người Diệp Lạc.
“Đại sư huynh!”
Hơn mười lưu quang gần đó nhanh chóng xông tới, đúng là hơn mười đệ tử thân
truyền của Vô Đạo Tông.
Hơn mười đệ tử xông tới, nhưng không dám dựa vào quá gần.
Ở trước mặt Diệp Lạc, bọn họ đều trở nên vô cùng cẩn thận.
Đều không phải bọn họ cố gắng làm như vậy, mà vì uy áp thuộc về thánh nhân
kia, cho dù là vô hình đều quá khủng bố.
Có thể đè ép bọn họ sít sao, khiến bọn họ không tự chủ được sợ Diệp Lạc.
“Các sư đệ sư muội, các ngươi làm sao vậy?”
Mới đầu Diệp Lạc không biết vì sao.
Nhưng rất nhanh hắn ta kịp phản ứng, không khỏi lắc đầu cười.
Hắn ta nhanh chóng thu liễm tất cả uy áp của bản thân lại, tránh ảnh hưởng tới
các đồng môn.
Đồng thời hắn ta cũng xua tan hào quang kiếm đạo hộ thể, biểu lộ ra thân hình.
“Được rồi, có lẽ bây giờ không còn cảm giác gì nữa?”
Diệp Lạc khẽ cười nói.
“Đại sư huynh! Sao huynh đã thành thánh rồi hả? Chuyện này không khỏi quá
nhanh rồi?”
“Đúng vậy đại sư huynh, huynh quá nhanh…”
“Phần lớn bọn ta còn là Kim Tiên, đại sư huynh đã thành thánh.”
“Đại sư huynh, huynh lén nói cho ta biết, có phải sư tôn cho huynh ăn gì hay
không? Sao tốc độ tu luyện của huynh nhanh như thế…”
Đám đồng môn đều không ngừng thán phục.
Tốc độ đột phá của đại sư huynh, thực sự quá khoa trương.
Lúc trước mới là Đại La Kim Tiên, sau đó mai danh ẩn tích một đoạn thời gian.
Khi xuất hiện lần nữa, vậy mà thành thánh nhân?
Hơn nữa uy áp của thánh nhân, vậy mà khủng bố như thế.
Đám đồng môn không chút nghi ngờ, nếu đại sư huynh ra tay với bọn họ, bọn
họ sẽ bị một chiêu diệt sạch.
Đối với chuyện này, Diệp Lạc không lên mặt làm gì, cười nói linh tinh với đám
đồng môn, không có bất cứ ra vẻ của thánh nhân.
Hắn ta nói chuyện với đám đồng môn một lúc lâu, bỗng nhiên nhìn một vòng
đám đồng môn.
“Hả? Lão nhị chưa trở về sao? Chuyện ta thành thánh lớn như vậy, hắn không
biết trở về một chuyến ư?”
Diệp Lạc sửng sốt một lát, hỏi.
Hắn ta còn muốn đắc ý trước mặt Trương Hàn một lát.
“Đại sư huynh, chỉ sợ nhị sư huynh cách Ẩn Thiên Đảo rất xa, cho dù biết rõ
trong khoảng thời gian ngắn cũng không về kịp, chuyện này cũng rất bình
thường.”
Hoa Thần Y đi ra, mở miệng nói.
“Không sao, thánh nhân nhất niệm, thì có thể thông suốt cả Tiên giới, ta di
chuyển lão nhị tới là được, đợi hắn chúc mừng xong ta lại chuyển hắn về.”
Diệp Lạc lộ ra tươi cười.
Thánh niệm vừa động, chỉ trong nháy mắt bao phủ cả Tiên giới.
…
Cùng lúc đó, bên Tây Hành Châu, trong một điện phủ bí ẩn nào đó.
Lúc này Trương Hàn đang ngồi trong điện phủ.
Trong điện đường, có rất nhiều yêu vương hoặc tu sĩ đi tới đi lui hành tẩu, xử lý
công việc.
Thông qua một thời gian ngắn phát triển, Trương Hàn đã dựng sơ bộ tổ chức
thành viên của “lực lượng ám bộ” xong.
Hắn ta lung lạc rất nhiều yêu vương và tu sĩ.
Bọn họ đều là người có năng lực cường đại.
Trương Hàn vốn thành công dựng ra thành viên của tổ chức, nên rất đắc ý.
Nhưng mà lúc này biết rõ đại sư huynh thành thánh, tâm trạng hắn ta không tốt
lắm.
“Lúc này ta mới Kim Tiên, đại sư huynh đã thành thánh ư?”
“Con mẹ nó chênh lệch này không khỏi quá lớn.”
Trương Hàn lập tức cảm thấy, quyền lực không tốt đẹp lắm.
Hắn ta vốn có tâm trạng tốt, lúc này lập tức kém đi.
“Lão đại, Thái Nhất Kiếm Tôn thành thánh, chúng ta có quan hệ không ít với
bên Vô Đạo Tông, có cần phái người qua chúc mừng không?”
Thanh Phong yêu vương đứng bên cạnh, cung kính hỏi.
“Không cần, lực lượng ám bộ chúng ta cần ẩn nấp trong tối, chúc mừng mà nói,
quá biểu lộ rõ ràng, ta tin đại sư huynh có thể hiểu ta.”
Trương Hàn đánh chết cũng không muốn đi chúc mừng gì đó.
Như vậy không phải rất xấu hổ sao?
Đại sư huynh đều đã thành thánh, nhị sư huynh như hắn ta còn là Kim Tiên.
Hơn nữa dựa theo tính tình của vị đại sư huynh kia, nếu hắn ta đi chúc mừng,
vậy chẳng phải sẽ bị đại sư huynh hắn ta đắc ý tới chết ư.
Cho dù phái người đi chúc mừng, cũng sẽ truyền ra một đống lời đắc ý về.
Đối với tính tình của vị đại sư huynh kia, Trương Hàn rõ như lòng bàn tay.
“Vâng, lão đại, nghe lời ngươi.”
Thanh Phong yêu vương vội vàng nói.
Biểu hiện của hắn ta vô cùng dịu ngoan.
Rất có dáng vẻ Trương Hàn bảo hắn ta đi hướng đông, hắn ta không dám đi
hướng tây.
“Ừm, về ám bộ chúng ta…”
Trương Hàn còn định nói gì đó.
Đột nhiên trong lúc này, một dòng lực lượng vô hình tuôn tới, nhanh chóng bao
bọc Trương Hàn.
Trương Hàn trợn to mắt, có chút không biết phải làm sao.
Hắn ta còn chưa lấy lại tinh thần, đã cảm thấy trời đất xung quanh xoay chuyển,
ý thức đều hơi mơ hồ.
…
Đợi Trương Hàn tỉnh táo lại, khi mở to mắt ra lần nữa, thì phát hiện xung quanh
đều đã thay đổi.
Ở đâu đây?