Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1198

“Trái lại ta có thể nói cho ngươi nghe một chút…”

Thông Thiên giáo chủ vô cùng nghiêm túc giảng giải với Sở Duyên.

Sở Duyên cũng nghiêm túc lắng nghe.

Sau khi nghe được một lúc, Sở Duyên nghe hiểu vài chuyện.

Pháp bảo chia làm Tiên Thiên Linh Bảo, Tiên Thiên Chí Bảo, Hỗn Độn Linh

Bảo, Hỗn Độn Chí Bảo?

Còn xuống chút nữa, dựa theo lời Thông Thiên giáo chủ nói, đều là đồ bỏ đi.

Với thực lực của bọn họ cầm thứ này, đúng là làm bẩn tay bọn họ.

Mà tu vi này, Thông Thiên giáo chủ cũng từng nói qua.

Trên Đại La Kim Tiên, là chuẩn thánh, thánh nhân, lại lên trên còn có hỗn độn

thánh nhân, trên hỗn độn thánh nhân còn có đại đạo thánh nhân.

Dựa theo lời Thông Thiên giáo chủ nói, bọn họ đều là hỗn độn thánh nhân, cho

nên mới có thể tùy ý xuyên qua bóng tối vô cùng vô tận.

“Hỗn độn thánh nhân?”

Sở Duyên nhỏ giọng lẩm bẩm.

Nói như vậy, hai quý danh của hắn đều là hỗn độn thánh nhân?

Nếu kế hoạch ba hợp một có thể thành công, thì chính là đại đạo thánh nhân?

“Đúng vậy, chúng ta đều là hỗn độn thánh nhân, nhưng mà đạo hữu, vì sao

ngươi ngay cả một kiện Tiên Thiên Linh Bảo cũng không có?”

Thông Thiên giáo chủ vô cùng nghi ngờ hỏi.

“Ta…”

Sở Duyên còn muốn nói tiếp gì đó.

Nhưng hắn còn chưa kịp nói ra.

Coong coong coong…

Ở một chỗ hắc ám nào đấy, mấy tiếng chuông cổ xưa bất chợt vang lên, truyền

khắp bốn phương tám hướng.

Đương nhiên là cũng truyền tới tai Sở Duyên và Thông Thiên giáo chủ.

Đây là?

Sở Duyên nhíu mày, nhìn về phía xa.

Ở trong tầm mắt hắn, trong bóng tối xa xôi, một chút kim quang ánh sáng ngọc

lóe lên.

Chút kim quang này ở trong bóng tối vô cùng vô tận, hiện lên vô cùng chói mắt.

“Đạo hữu, đệ tử của ngươi thành thánh, đây là chuông thành thánh, là tiếng

thông báo với vùng cực hoang này. Ngươi nhìn kim quang kia xem, chính là

Khởi Nguyên Chi Địa, Tiên giới.”

Thông Thiên giáo chủ chỉ kim quang ánh sáng ngọc, thản nhiên nói.

Những lời này vang lên, Sở Duyên vốn sửng sốt, sau đó hoàn hồn.

Diệp Lạc thành thánh rồi hả?

Nhanh như vậy.

Không được, hắn phải trở về một chuyến mới được.

Nếu không thì nhỡ đâu xảy ra chuyện gì, vậy nên làm sao bây giờ.

Lúc này Sở Duyên đề xuất rời đi.

Đương nhiên là Thông Thiên giáo chủ không có ý ngăn cản, gật đầu đồng ý.

“Đợi một chút, đạo hữu.”

Bỗng nhiên Thông Thiên giáo chủ ngăn Sở Duyên lại.

“Chuyện gì?”

Sở Duyên quay đầu, nhìn về phía Thông Thiên giáo chủ hỏi.

“Đạo hữu, trong Tiên giới các ngươi có một hỗn độn thánh nhân rất cường đại,

ngươi không có pháp bảo trong tay, nếu ngươi gặp phải hắn, e rằng sẽ chịu thiệt.

Ta cho ngươi mượn Tru Tiên Tứ Kiếm cùng với Trận Bàn, giúp ngươi một tay.”

Thông Thiên giáo chủ vung tay lên.

Đưa bốn tiểu kiếm cùng với Trận Bàn cho Sở Duyên.

Sở Duyên vui vẻ.

Trong Tiên giới còn có một hỗn độn thánh nhân, đó không phải là quý danh kia

của hắn sao?

Sở Duyên cũng nhận người bạn Thông Thiên giáo chủ này, đương nhiên xấu hổ

hố đối phương, kết quả là hắn từ chối.

Nhưng Thông Thiên giáo chủ sống chết đưa cho Sở Duyên, còn nói không lấy

thì không để Sở Duyên rời đi.

Rơi vào đường cùng Sở Duyên đành phải cầm Tru Tiên Tứ Kiếm cùng với Trận

Bàn rời đi, nhanh chóng quay về bên Tiên giới.

Hắn thực sự lo lắng bên Diệp Lạc xảy ra tình huống gì đó, cho nên không rảnh

dây dưa với Thông Thiên giáo chủ.

Trong lòng suy tính, lần sau khi gặp lại Thông Thiên giáo chủ, sẽ trả bảo vật

này lại cho đối phương.

Sở Duyên ôm ý niệm này, tăng tốc độ bay về Tiên giới.

Trong quá trình bay về hắn hơi hối hận, hắn rảnh rỗi chạy xa như vậy làm gì,

lúc này bay trở về phải tốn rất nhiều thời gian…



Tiên giới, Đông Thần Châu.

Trong hư vô chi hải.

Diệp Lạc đang đạp lên trên mặt biển, hắn ta đang làm quen với lực lượng của

mình, hắn ta lo lắng lực lượng của mình sẽ phá hoại Ẩn Thiên Đảo, cho nên đi

tới hư vô chi hải.

Hắn ta ở nơi này điều tra lực lượng của mình.

Càng điều tra, hắn ta càng hiểu rõ lực lượng của mình kinh khủng cỡ nào.

Đây là lực lượng đủ hủy diệt Thiên Địa.

Nhất là hắn ta thu hoạch được “kiếm đạo”.

Bây giờ hắn ta còn chưa hoàn toàn nắm giữ, nhưng hắn ta có một loại trực giác,

một khi hắn ta hoàn toàn nắm giữ cái gọi là “kiếm đạo”, như vậy hắn ta sẽ trở

thành người đứng đầu kiếm đạo chân chính! Trở thành kiếm chủ chân chính

trong vạn giới.

Kiếm tu khác ở trước mặt hắn ta, sẽ giống như đứa trẻ.

“Lực lượng của ta chẳng qua mới nắm giữ một phần, cần nhiều thời gian để

thuần thục, chậm rãi đến mới được.”

“Nhưng mà cho dù là thực lực của ta hiện giờ, trong Tiên giới ngoại trừ sư tôn,

cũng không ai có thể là đối thủ của ta?”

Diệp Lạc nhìn hai tay mình, nhỏ giọng lẩm bẩm.

Dưới thánh nhân, đều là con kiến.

Có thể đối địch với hắn ta, chỉ có cùng cấp thánh nhân.
Bình Luận (0)
Comment