Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1203

“Nếu vi sư đã trở lại, đương nhiên không sao, ngươi đột phá thánh nhân, không

tệ.”

Sở Duyên nhìn thấy Diệp Lạc không sao, trong lòng cũng thả lỏng xuống,

không khỏi khen một câu.

“Sư tôn khen lầm rồi, đệ tử có thể đột phá thành thánh nhân, toàn bộ đều nhờ sư

tôn tương trợ.”

Diệp Lạc quỳ trên đất hành lễ.

Ở trước mặt sư tôn nhà mình, hắn ta không dám có bất cứ chút uy nghi của

thánh nhân.

Hắn ta biết rất rõ ràng, lúc trước hắn ta ở trong hắc ám vô cùng vô tận, bị Kiếm

Ma Thần tùy ý hành hạ tới chết, vào thời khắc cuối cùng, nếu không có sư tôn

ra tay, chỉ sợ hắn ta đã chết.

Lại sau đó vẫn là sư tôn ra tay đánh chết Kiếm Ma Thần, mới khiến kiếm đạo

rơi vào đầu hắn ta, thành thánh vị của hắn ta.

Có thể nói, nếu như không có sư tôn, thì tuyệt đối không có hắn ta thành thánh

hôm nay.

“Đều là thánh nhân, không cần hành lễ như vậy, thánh nhân có uy nghiêm của

thánh nhân.”

Sở Duyên lắc đầu, nhẹ giọng nói một câu.

Sau khi hắn nói xong, tay nhẹ nhàng vung lên.

Một tia thần quang hiện lên, nhẹ nhàng nâng Diệp Lạc dậy.

Diệp Lạc được thần quang nâng lên, vẻ mặt hắn ta mơ hồ.

Lực lượng của thần quang này…

Vì sao hắn ta thành thánh xong, vẫn cảm thấy mình không thể phản kháng?

Lúc trước khi hắn ta chưa thành thánh, thường xuyên bị sư tôn tùy ý nâng dậy

còn chưa tính, nhưng bây giờ hắn ta thành thánh, vậy mà vẫn cảm thấy mình

không thể phản kháng lực lượng này.

Rốt cuộc sư tôn có cảnh giới gì.

Diệp Lạc mơ hồ, nhưng hắn ta cũng sinh lòng tò mò.

Kết quả là, hắn ta mở miệng hỏi.

“Chuyện đó, sư tôn, đệ tử có thể hỏi sư tôn là cảnh giới gì không? Đệ tử không

có ý gì khác, chỉ cảm thấy vì sao đệ tử thành thánh xong, vẫn có chênh lệch rất

lớn với sư tôn.”

Diệp Lạc cúi đầu, mở miệng nói.

Chiến lực của hắn ta mạnh, ngay cả Thanh Thiên thánh nhân đều không thể

đánh bại hắn ta, cuối cùng lại càng được đám đồng môn trợ giúp, bị hắn ta đánh

bại.

Với thực lực của hắn ta, chỉ sợ trong Tiên giới gần như vô địch.

Nhưng cho dù như vậy, ở trước mặt sư tôn nhà mình, vẫn có vẻ là đứa bé.

Chênh lệch này quá lớn quá lớn.

Lớn tới mức Diệp Lạc đều không nhìn thấu được sư tôn nhà mình một chút…



Trong tẩm điện của Diệp Lạc.

Nghe đại đệ tử nhà mình hỏi cảnh giới, Sở Duyên vốn sửng sốt.

Ngay sau đó, hắn không cần suy nghĩ trực tiếp mở miệng.

“Vi sư còn có thể là cảnh giới gì, đương nhiên là phàm nhân.”

Sở Duyên mở miệng nói.

Mới mở miệng đã là phàm nhân.

Không mang theo chút do dự nào.

Diệp Lạc vốn còn mang theo nồng đậm tò mò, lập tức mặt đầy vạch đen, không

biết nên nói gì mới tốt.

Nhưng nhìn sư tôn, thì không tiện nói thêm cái gì.

Chỉ có thể sờ đầu, không dám hỏi nhiều.

Rồi sau đó, hắn ta lại nói chuyện Thanh Thiên thánh nhân đột kích lúc trước với

sư tôn nhà mình.

Tâm trạng của Sở Duyên vốn không tệ.

Nhưng vừa nghe Thanh Thiên thánh nhân từng đột kích, còn có ý định nhốt

Diệp Lạc ở trong Ẩn Thiên Đảo, lập tức nổi giận.

Thanh Thiên thánh nhân này, lặp đi lặp lại mạo phạm nhiều lần.

Nếu chỉ nhằm vào hắn, chuyện này còn chưa tính.

Vậy mà bây giờ theo dõi đệ tử của hắn, hắn có thể chịu được sao?

Sở Duyên lập tức động sát tâm với Thanh Thiên thánh nhân.

Nhưng hắn không hoàn toàn nắm chắc, có thể tru sát Thanh Thiên thánh nhân.

Chỉ có điều hắn có một quý danh thần quang, cộng thêm một quý danh Thiên

Đạo, đều là cấp bậc “hỗn độn thánh nhân”.

Hắn suy đoán Thanh Thiên thánh nhân cũng là cấp bậc “hỗn độn thánh nhân”.

Cho nên hắn định đợi trễ một chút, để Diệp Lạc củng cố cảnh giới một thời

gian, thực lực vững chắc, ra tay lần nữa.

Đến lúc đó bảo Diệp Lạc cũng tới giúp đỡ.

Diệp Lạc là thánh nhân chứng đạo kiếm, năng lực công phạt không thua gì “hỗn

độn thánh nhân”.

Tính ra, cho dù tam thánh liên thủ, hắn không tin không diệt được Thanh Thiên

thánh nhân kia.

Ồ… Đúng rồi, đến lúc đó lại bày “Tru Tiên kiếm trận”.

Thông Thiên giáo chủ kia thổi lợi hại như vậy.

Cộng thêm trong thần thoại, Tru Tiên kiếm trận đúng là lợi hại.

Vậy thì tính cả Tru Tiên kiếm trận này.

Bố cục như vậy, hắn không tin Thanh Thiên thánh nhân có thể sống sót!

Có lẽ cùng lắm Thanh Thiên thánh nhân chống đỡ được mấy ngày mà thôi!

Sở Duyên nghĩ như vậy.

Hắn đã tưởng tượng xong toàn bộ.

Tóm lại một câu, hắn nhất định phải tru sát Thanh Thiên thánh nhân.

Nếu không thì đệ tử này thành thánh, Thanh Thiên thánh nhân muốn quản, vậy

đệ tử sau thì sao? Đệ tử sau này nữa sao?

Không giải quyết Thanh Thiên thánh nhân, trái tim hắn lo lắng!

“Lạc Nhi, ngươi củng cố cảnh giới trước, đợi cảnh giới của ngươi ổn định, vi sư

sẽ dẫn ngươi đi tìm Thanh Thiên thánh nhân kia tính sổ, đến lúc đó thầy trò liên

thủ, diệt Thanh Thiên thánh nhân kia!”

Sở Duyên nhìn về phía đại đệ tử nhà mình, chắp hai tay sau lưng chậm rãi nói.
Bình Luận (0)
Comment