Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1226

Hắn ta bắt đầu lập lời thề với “đại đạo thần minh”.

Làm xong chuyện này, cuối cùng Sở Duyên cũng nhả ra.

Tâm niệm của hắn vừa động, cởi bỏ Tru Tiên Kiếm Trận.

Bùm bùm rắc rắc…

Bốn thanh tiểu kiếm nhanh chóng rơi xuống bên cạnh hắn.

Sở Duyên duỗi tay ra, thu hồi vào trong ống tay áo của mình.

Kiếm khí đầy trời lập tức biến mất không thấy.

Chiến trường vốn sát chi khí có ở khắp nơi, chỉ trong nháy mắt thanh tĩnh lại.

Thiên Đạo Tiên giới thoát thân mà ra, quanh người bùng nổ kim quang, thiên uy

vô thượng tràn ngập mà ra, hắn ta vốn trừng Sở Duyên một cái, sau đó không

chút nghĩ ngợi, bay ra bên ngoài Tiên giới.

Sở Duyên đứng tại chỗ, nhìn Thiên Đạo Tiên giới rời đi, xua tay, chẳng muốn

quản nhiều.

Hắn không rời đi, cứ đứng như vậy, chuẩn bị đợi Thiên Đạo Tiên giới trở về.

Dù sao hắn không lấy được đồ từ chỗ Thiên Đạo Tiên giới, đánh chết hắn hắn

cũng không đi.

Không tin Thiên Đạo Tiên giới không đưa đồ cho hắn.

Lừa hắn mà nói, Thiên Đạo Tiên giới cũng bị xui xẻo, hắn không tin Thiên Đạo

Tiên giới có lá gan làm chuyện này.

Sở Duyên không sốt ruột, đứng tại chỗ chờ đợi.



Cùng lúc đó, ở một nơi gần hư vô chi hải.

Một đám người đang nhanh chóng tiến lên, người cầm đầu chính là Trương

Hàn.

Đám người này đúng là “lực lượng ám bộ” do Trương Hàn sáng tạo ra, hắn ta

lấy tên là “Huyền Lạc Đạo Môn”.

Hắn ta nhận được tin giữa Vô Đạo Tông và Thiên Đạo, đang suất lĩnh thế lực

chuẩn bị quay về Vô Đạo Tông.

Dựa theo ý nghĩ của Trương Hàn, hắn ta muốn hợp binh một chỗ với bên Vô

Đạo Tông, đến lúc đó có thể đối mặt với toàn bộ.

Cho nên Trương Hàn đang dẫn thế lực nhanh chóng quay về.

“Đều nhanh hơn chút đi, có bí thuật thì mở bí thuật, chúng ta tất phải quay về

Vô Đạo Tông trong vòng hôm nay.”

Trương Hàn nghiến răng, nói với đám thuộc hạ.

Đám thuộc hạ nghe thấy thế, nhao nhao khởi hành, tăng tốc độ đuổi kịp Trương

Hàn.

Trương Hàn thấy thế tâm niệm vừa động, hắn ta mở một trận pháp, thêm vào sự

giúp đỡ của đám thuộc hạ, khiến tốc độ nhanh hơn một chút.

Rất nhanh, tất cả bọn họ đều tới trước hư vô chi hải.

Ở trong này, cuối cùng Trương Hàn cũng dẫn người dừng lại, bảo đám người

này nghỉ ngơi một lát.

“Đều nghỉ ngơi một lát đi, ta phái người đi nói một tiếng với bên Vô Đạo

Tông.”

Trương Hàn xua tay nói.

Ngay sau đó, lúc này hắn ta phái một người, cầm tín vật trong tay tới bên hư vô

chi hải.

Làm xong những chuyện này, hắn ta cũng ngồi khoanh chân, chuẩn bị điều tức

một lát.

Hắn ta điều tức không lâu, người được hắn ta phái đi trở lại, còn mang một tin

tức về cho hắn ta.

Không tìm thấy Ẩn Thiên Đảo.

Nghe thấy thế, Trương Hàn hoàn toàn không thể tin được.

“Ngươi bị mù sao? Ẩn Thiên Đảo to như vậy, ngươi không tìm thấy?”

Trương Hàn mắng một câu, sau đó tự mình khởi hành, đi tìm kiếm Ẩn Thiên

Đảo trước.

Nhưng khi hắn ta tới vị trí của Ẩn Thiên Đảo, cũng bị dọa ngốc.

Ẩn Thiên Đảo đâu?



Mấy ngày sau, Tiên giới, bên Nam Thiên Châu, trên một đống đất trống hoang

tàn.

Sở Duyên tùy ý đứng đó, ánh mắt hắn nhìn về phía bầu trời.

Hắn đã cảm nhận được, những khí tức lượn lờ bên ngoài Tiên giới đều đã biến

mất.

Thiên Đạo Tiên giới cũng đã trở về Tiên giới.

Không thể không nói, lực uy hiếp của Thiên Đạo Tiên giới đúng là cường đại.

Hắn căn bản không cảm nhận được có chiến đấu gì.

Thiên Đạo Tiên giới chỉ trở về Tiên giới, tăng khí tức của Tiên giới, lập tức bức

lui đám khí tức lượn lờ bên ngoài.

Điều này khiến Sở Duyên không khỏi cảm khái lực uy hiếp của Thiên Đạo Tiên

giới đúng là cường đại.

Thiên Đạo Tiên giới đúng là rất mạnh.

So ra, Thái Huyền Giới hắn yếu hơn nhiều.

Nhưng cũng bình thường.

Thái Huyền Giới hắn phát triển chưa lâu, nhưng tiềm lực của Thái Huyền Giới

đã được thể hiện ra.

Thái Huyền Giới hiện giờ, cho dù yếu kém hơn Tiên giới nhiều, nhưng so với

hạ giới thông thường thì cường đại hơn nhiều.

“Thiên Đạo Tiên giới trở về, cũng nên thực hiện hứa hẹn thôi.”

Sở Duyên nhỏ giọng lẩm bẩm.

Nhiều đồ như vậy, hắn đang đợi Thiên Đạo Tiên giới thực hiện hứa hẹn.

Sở Duyên không nhanh không chậm giơ tay lên, một tia thần quang ngưng tụ

trong lòng bàn tay hắn, hắn nhẹ nhàng nâng lên, thần quang bay về phía bầu

trời.

Bùm!

Thần quang nổ mạnh ở trong bầu trời, vô số lưu quang xuất hiện giống như khói

lửa.

Nhưng chỉ có Sở Duyên biết, mục đích của một kích này chính là thông báo cho

Thiên Đạo Tiên giới, không có bất cứ tính công kích nào.

Biện pháp của Sở Duyên đúng là có hiệu quả.

Theo Sở Duyên đánh ra thần quang, Thiên Đạo Tiên giới cũng nhanh chóng

hàng lâm, đi tới chỗ cách Sở Duyên không xa.

Hai bóng người đứng đối diện nhau.

Một thần quang, một kim quang.

Hai người đây đó đối diện, chẳng qua so với Sở Duyên bình tĩnh, gương mặt

Thiên Đạo Tiên giới âm trầm, khi hắn ta nhìn về phía Sở Duyên, toàn bộ cơ thể

đều run rẩy.

Hắn ta rất muốn ra tay, trấn giết biến số này.

Nhưng hắn ta không dám.
Bình Luận (0)
Comment