Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân Sao

Chương 1227

Nếu hắn ta vi phạm hứa hẹn, như vậy hắn ta không khá hơn chút nào.

Thiên Đạo Tiên giới không muốn hai bên đều tổn hại.

Hắn ta cảm thấy bản thân cao quý hơn Sở Duyên, hoàn toàn không cần phải làm

vậy.

“Sao thế, ngươi muốn bội ước à?”

Sở Duyên cười hì hì mở miệng, phá vỡ thế cục đứng sóng đôi của hai người.

“Đi thôi, đi với ta tới Thiên Thổ, ta sẽ giao đồ cho ngươi.”

Thiên Đạo Tiên giới lạnh lùng nói một câu như vậy.

Hắn ta lập tức hóa thành kim quang, bay về phía bầu trời.

Sở Duyên vô cùng bình tĩnh, hóa thành thần quang dễ dàng đuổi kịp Thiên Đạo

Tiên giới.

Hai người đều là cường giả tuyệt đại.

Vừa vặn chỉ trong nháy mắt, đã tới nơi gọi là Thiên Thổ.

Có Thiên Đạo Tiên giới dẫn đường, Sở Duyên cũng dễ dàng tiến vào nơi này.

Chẳng qua tiến vào nơi này, Sở Duyên ngây ngẩn cả người.

Khắp nơi ở nơi này đều là hắc vụ, còn không mỹ quan.

Hắn không ngờ tới vậy mà bình thường Thiên Đạo Tiên giới ở nơi này.

Nhưng mà thôi, đây không phải chuyện nhà hắn, hắn quản nhiều như thế làm gì.

Sở Duyên theo Thiên Đạo Tiên giới đi tới hắc vụ vô tận.

Mỗi khi hắn bước một bước, hắc vụ xung quanh đều tuôn lên, cắn nuốt hắn sạch

sẽ.

Nhưng thần quang quanh người Sở Duyên vô cùng cường hãn, những hắc vụ

này vừa vặn bị chiếu rọi vào, thì điên cuồng tiêu tán.

Chuyện này cũng hấp dẫn sự chú ý của Thiên Đạo Tiên giới.

Thiên Đạo Tiên giới cẩn thận nhìn thần quang trên người Sở Duyên một lát,

không nhìn ra được gì, cuối cùng chỉ có thể quay đầu tiếp tục tiến về trước.

Sau khi đi lên một lát, bọn họ đi tới một nơi giống như tế đàn.

Thiên Đạo Tiên giới đi tới trên tế đàn, dừng lại, xoay người nhìn về phía Sở

Duyên.

Sở Duyên cũng dừng bước, hai người lại bốn mắt nhìn nhau.

“Khí vận của Tiên giới, cùng với những thứ khác ta đều có thể cho ngươi,

nhưng quyền hạn nắm một nửa Tiên giới trong tay, chúng ta có thể bàn bạc

không?”

“Ta có thể cho ngươi thứ gì đó hơn quyền nắm giữ nửa Tiên giới, ngươi thấy thế

nào?”

Thiên Đạo Tiên giới trầm ngâm một lát, mở miệng nói.

“Không có khả năng, ngươi đang nằm mơ à.”

Sở Duyên quả quyết từ chối.

Hắn nghĩ cũng không cần nghĩ.

“Sở Duyên đúng không, ngươi phải biết rằng ngươi đạt được quyền nắm nửa

Tiên giới trong tay, đối với ngươi mà nói căn bản không có tác dụng gì. Ngươi

không phải Thiên Đạo, không thể luyện hóa những căn nguyên của Thiên Đạo,

căn bản không có khả năng hoàn toàn nắm giữ một nửa Tiên giới, cho nên còn

không bằng đổi thứ khác.”

Thiên Đạo Tiên giới giải thích.

Hắn ta hi vọng Sở Duyên có thể đồng ý.

Mất đi quyền nắm giữ nửa Tiên giới trong tay, hắn ta thực sự không muốn.

“Không thể nắm giữ sao? Không sao, ngươi cứ đưa cho bổn tọa là được, bổn tọa

bày ở nhà làm trang sức cũng được, ngươi mặc kệ chuyện này đi.”

Sở Duyên không chút khách sáo nói.

Quản hắn dùng được hay không làm gì, cứ đưa là được, đừng quên hắn còn quý

danh Thiên Đạo.

“Sở Duyên, ngươi có biết rốt cuộc ngươi đang nói gì không?”

Thiên Đạo Tiên giới cảm thấy khó hiểu.

Căn nguyên của Thiên Đạo, không phải Thiên Đạo thì không ai có khả năng

luyện hóa được, càng đừng nói nắm giữ một hai ngày.

Cho nên hắn ta đưa căn nguyên của Thiên Đạo cho Sở Duyên, Sở Duyên cũng

không thể sử dụng.

Đây cũng là tính kế nhỏ của hắn ta.

Nhưng hắn ta vạn lần không ngờ tới, vậy mà Sở Duyên vẫn muốn căn nguyên

của Thiên Đạo.

Hắn ta không hiểu.

“Đương nhiên là bổn tọa biết, tóm lại ngươi đưa căn nguyên của Thiên Đạo cho

bổn tọa là được, trừ phi ngươi muốn bội ước, nếu không thì ngươi đưa đây.”

Thái độ của Sở Duyên vô cùng cứng rắn.

“Căn nguyên của Thiên Đạo, chỉ có Thiên Đạo mới có thể luyện hóa, ngươi có

hiểu hay không?”

Thiên Đạo Tiên giới bị chọc tức tới mức toàn thân đều lóe lên kim quang.

“Ta biết, ta biết, nhưng ta muốn lấy, ta lấy làm đồ trang sức, lấy làm vật trang

trí, không được sao? Nếu không được ta chia ra, tăng thêm lên mặt đất, như vậy

không phải không được.”

Sở Duyên cũng vui vẻ, Thiên Đạo Tiên giới này đúng thật là.

Cứ thích bận rộn như vậy, cho hắn không phải xong việc, còn cằn nhằn nhiều

như thế.

“Ngươi…”

Thiên Đạo Tiên giới trầm mặc rất lâu, cuối cùng hắn ta vẫn thỏa hiệp.

Hắn ta nghiến răng đưa mọi thứ cho Sở Duyên.

Lúc này Sở Duyên cười tươi, cất hết mọi thứ đi xong, thì vô cùng vui sướng.

Ước gì có thể nhảy lên hôn Thiên Đạo Tiên giới hai cái.

Người tốt.

Hắn hoàn toàn quên mất, lúc trước còn đánh sinh đánh tử với Thiên Đạo Tiên

giới một trận.

Sở Duyên cất đi rất nhiều thứ, lúc này khởi hành, chuẩn bị rời khỏi vùng không

gian hắc vụ này.

Tuy hắn ở trong vùng không gian hắc vụ này không có cảm giác gì, nhưng hắn

vẫn nhìn không vừa mắt, nên sớm rời đi thì hơn.

Sở Duyên rời đi, Thiên Đạo Tiên giới đứng tại chỗ nhìn bóng lưng Sở Duyên

rời đi, hắn ta trầm mặc rất lâu.
Bình Luận (0)
Comment