Thần quang quanh người bùng lên, ở phía xa nhìn qua, quang mang trên người
hắn giống như một vòng minh nguyệt, ánh sáng chói mắt.
Thần quang chiếu rọi trong hư vô hỗn độn.
Một lát sau, Sở Duyên bất chợt mở mắt ra.
“Tìm được rồi.”
Lúc này một tay Sở Duyên đẩy về trước, thần quang hóa thành lưu quang đánh
qua.
Dưới thần quang của hắn, một đường thông đạo lập tức ngưng tụ mà thành.
Cửa thông đạo rất nhỏ, nhưng bên trong lộ ra kiếm ý sắc bén tới cực hạn.
Sở Duyên nhanh chóng tiến vào bên trong.
…
Cùng lúc đó, Diệp Lạc đang ở trong trường hà kiếm đạo cũng lập tức cảm nhận
được có người xâm nhập.
Trường hà kiếm đạo là do hắn ta mở, cũng do hắn ta nắm trong tay.
Bất cứ kẻ nào tiến vào, hắn ta cũng có thể cảm nhận được.
Cho dù là có thiên phú kiếm đạo tuyệt luân, tiến vào trong trường hà kiếm đạo
tham ngộ, hắn ta cũng có thể cảm nhận được.
Nhưng hiện giờ hắn ta phát hiện, có người mạnh mẽ xông vào trường hà kiếm
đạo.
“Kẻ nào dám cả gan xông vào trường hà kiếm đạo.”
Diệp Lạc nổi giận.
Trường hà kiếm đạo là sân nhà của hắn ta, tùy ý xâm nhập, chuyện này không
phải là đang vả mặt hắn ta.
Lúc này Diệp Lạc chuẩn bị khởi hành, bắt lấy người nọ.
Hắn ta còn rất cẩn thận, biết có người mạnh mẽ xông vào trường hà kiếm đạo,
đương nhiên không kém.
Hắn ta không dám khinh thường.
Diệp Lạc hóa thành kiếm quang, bay về phía người mới tiến vào.
Chỉ trong nháy mắt, hắn ta đã tìm được người tới.
Khi hắn ta thấy rõ người tới xong, cả người đều bị dọa ngốc, lửa giận lập tức
hóa thành hư ảo.
Người tới đúng là Sở Duyên.
Hắn ta nhìn thấy Sở Duyên xong, lập tức hành lễ.
“Đệ tử Diệp Lạc tham kiến sư tôn.”
Diệp Lạc vội vàng nói.
Trong lòng hắn ta đột nhiên bình thường trở lại.
Thì ra là thế.
Hắn ta đã nói, sao trường hà kiếm đạo có thể bị xâm nhập được, nếu là sư tôn
vậy thì mọi chuyện đều đã rõ ràng.
Với khả năng vô thượng của sư tôn, muốn mạnh mẽ tiến vào trường hà kiếm
đạo hoàn toàn vô cùng đơn giản.
Không đúng, hắn ta nên nghĩ những chuyện này sao?
Hắn ta nên nghĩ không phải là, vì sao sư tôn sẽ xuất hiện ở nơi này.
Không phải là sư tôn đang đại chiến với Thiên Đạo Tiên giới ư?
“Sư tôn, người, người kết thúc chiến đấu với Thiên Đạo Tiên giới rồi ư?”
Diệp Lạc hít sâu một hơi, hỏi.
“Đúng vậy, hắn ta thỏa hiệp, đương nhiên là kết thúc. Trường hà kiếm đạo này
của ngươi thực khó tìm, thiếu chút nữa vi sư không tìm thấy.”
Sở Duyên nhìn xung quanh, trường hà kiếm đạo đen xì một vùng, tấm tắc lấy
làm kỳ lạ.
“Thiên, Thiên Đạo Tiên giới thỏa hiệp rồi sao?”
Diệp Lạc có chút sửng sốt.
Sư tôn nhà hắn ta lợi hại như vậy ư?
Lúc trước còn khó phân thắng bại với Thiên Đạo Tiên giới, thậm chí lưu lạc đến
tình cảnh khiến Ẩn Thiên Đảo rời khỏi Tiên giới, vậy mà bây giờ khiến Thiên
Đạo Tiên giới thỏa hiệp?
Chênh lệch này không khỏi quá lớn.
“Đúng vậy, không cần phải bất ngờ, chỉ vì một số duyên cớ, hắn ta mới thỏa
hiệp, nhưng hắn ta vẫn là kẻ địch mạnh của chúng ta. Lạc Nhi ngươi cần phải
chăm chỉ tu luyện, trận đại chiến kế tiếp, vi sư hi vọng ngươi có thể ở bên cạnh
vi sư.”
Sở Duyên thuận miệng nói một câu, cũng không để ý lắm.
Lúc này hắn đang toàn tâm quan sát trường hà kiếm đạo…
…
Trong trường hà kiếm đạo, Diệp Lạc nghe lời Sở Duyên nói, hai tay hắn ta nắm
chặt lại, trong lòng tràn ngập bất đắc dĩ.
Đúng vậy, sư tôn nói rất đúng.
Nếu hắn ta đủ cường đại, khi sư tôn đối mặt với kẻ địch mạnh, sao hắn ta lại bị
động chỉ có thể rời đi như vậy.
Nếu hắn ta đủ cường đại, vậy hắn ta có thể kề vai chiến đấu với sư tôn.
Biến cường!
Toàn bộ căn nguyên đều biến cường!
Diệp Lạc nóng lòng muốn tu hành, để trở nên mạnh mẽ hơn.
Sở Duyên ở bên cạnh quan sát trường hà kiếm đạo không nghĩ nhiều.
Hắn nhìn rất lâu, sau đó thu hồi ánh mắt.
“Lạc Nhi, đi thôi, trở về Ẩn Thiên Đảo, ngươi triệu tập các sư đệ sư muội tới, vi
sư có chuyện muốn nói.”
Sở Duyên nhìn về phía Diệp Lạc, mở miệng nói.
“Vâng, sư tôn.”
Diệp Lạc vội vàng áp chế tất cả suy nghĩ xuống, trả lời một câu.
Hai người không nói chuyện với nhau nữa, do Diệp Lạc dẫn đường, bọn họ
cùng đi về phía Ẩn Thiên Đảo.
Với tốc độ của hai người, đương nhiên chỉ một lát đã tới Ẩn Thiên Đảo.
Đi tới Ẩn Thiên Đảo, Sở Duyên không ở lại trong đảo quá lâu, mà lập tức đi tới
núi Thiên Vụ, trong phạm vi của Vô Đạo Tông.
Hắn bảo Diệp Lạc đi gọi các đệ tử tới.
Rất nhanh, trên quảng trường đại điện tông chủ của Vô Đạo Tông, các đệ tử của
Vô Đạo Tông tụ tập ở đây.
Ngoại trừ vắng Trương Hàn và Thao Thế, 14 đệ tử thân truyền khác của Vô Đạo
Tông đều đã trình diện.
“Sư tôn! Người không sao chứ?”
“Thật tốt quá, sư tôn có thể bình an trở về thật tốt!”
“Các đệ tử bái kiến sư tôn!”
Hơn mười đệ tử của Vô Đạo Tông nhìn thấy Sở Duyên, cả đám đều kích động
nhao nhao hành lễ.