“Chuyện này có gì không biết? Các ngươi suy nghĩ cẩn thận xem, trước khi sư
tôn cho chúng ta những bảo vật này, sư tôn đang làm gì?”
Trái lại Diệp Lạc có vẻ đăm chiêu, cười hì hì nói.
Những lời này vừa vang lên, tất cả đệ tử đang thưởng thức pháp bảo đều ngây
ngẩn cả người.
Lúc trước sư tôn làm gì…
Sư tôn ở đây…
Đại chiến với Thiên Đạo Tiên giới.
Sau khi đại chiến xong, sư tôn lại có những bảo vật này.
Suy nghĩ cẩn thận lại mà sợ.
Rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông đều trầm mặc xuống.
Chẳng lẽ sư tôn thực sự chiến thắng Thiên Đạo Tiên giới? Sau đó Thiên Đạo
Tiên giới không thể không bồi thường những pháp bảo này cho sư tôn?
Chuyện này, chuyện này quá khó tin…
…
Trong đại điện tông chủ.
Sở Duyên sắp xếp rất nhiều bảo vật ở trong Vô Đạo Tông xong, thì quay về đại
điện tông chủ.
Hắn quay về đại điện tông chủ, triệu tập quý danh Thiên Đạo từ bên Thái
Huyền Giới tới bên trường hà kiếm đạo trước.
Trường hà kiếm đạo tồn tại ở bất cứ ngõ ngách gì trên thế gian, cho nên quý
danh Thiên Đạo đạt được kêu gọi của quý danh thần quang xong, nhanh chóng
tìm tới trường hà kiếm đạo.
Đương nhiên, trường hà kiếm đạo là sân nhà của Diệp Lạc.
Sở Duyên chắc chắn phải chào hỏi với đại đệ tử của hắn một tiếng, lúc này mới
triệu tập quý danh Thiên Đạo tới.
Chỉ trong nháy mắt, trong đại điện tông chủ.
Ba hiệu của Sở Duyên đều tụ tập ở đây.
Quý danh thần quang, tiểu hiệu thần quang, quý danh Thiên Đạo.
Ba người đều chiếm được một phần tinh thần của Sở Duyên.
Lúc này ba người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đang cảm thấy rất thú vị.
Nhưng mà Sở Duyên không chơi bao lâu, hắn lại lấy căn nguyên của Thiên Đạo
ra, giao cho quý danh Thiên Đạo, thu nạp lại toàn bộ tinh thần, quy về quý danh
Thiên Đạo.
Hai hiệu khác mất đi tinh thần, chỉ trong nháy mắt treo máy.
Sở Duyên không quản nhiều.
Tinh thần của hắn đều tụ tập vào quý danh Thiên Đạo.
Lúc này Sở Duyên đang nắm căn nguyên của Thiên Đạo, cẩn thận cảm nhận
căn nguyên của Thiên Đạo.
Sau khi hắn cảm nhận được xong, lập tức vui vẻ.
Quả nhiên không nằm ngoài dự liệu, căn nguyên của Thiên Đạo này, quý danh
Thiên Đạo của hắn có thể luyện hóa hấp thu.
Hơn nữa quá trình còn không có chút phiền phức.
Bởi vì quý danh Thiên Đạo vốn là Thiên Đạo.
Hai thứ này vốn như nhau.
Khi Sở Duyên nắm căn nguyên của Thiên Đạo, lập tức có cảm giác cộng minh
truyền đạt đến.
“Có thể.”
“Nhưng mà không thể hấp thu ở đây, muốn luyện hóa căn nguyên của Thiên
Đạo, nên quay về Tiên giới thì hơn.”
Sở Duyên biết rất rõ, một khi hắn luyện hóa căn nguyên của Thiên Đạo, tương
lai sẽ đạt được một nửa quyền hành của Thiên Đạo Tiên giới.
Cho nên hắn cần tiến hành luyện hóa ở trong Tiên giới.
Sở Duyên không sốt ruột, hắn không có ý định lập tức quay trở về Tiên giới, đi
luyện hóa căn nguyên của Thiên Đạo.
Ở trong ý nghĩ của hắn, qua một thời gian nữa mới làm chuyện này.
Trước mắt hắn còn chuyện khác phải làm.
Ví dụ như nâng đỡ đệ tử thành thánh.
Nếu trước mắt lão đại Diệp Lạc đã thành thánh, vậy kế tiếp, đương nhiên là
nâng đỡ lão nhị… Khụ khụ, lão tam.
Hiện giờ lão tam đã là chuẩn thánh, chẳng bằng thêm chút sức, khiến lão tam
nhanh chóng thành thánh.
Sở Duyên nghĩ tới đây, khẽ gật đầu, cảm thấy khả thi.
Nhưng mà hắn không lập tức gọi Tô Càn Nguyên tới, mà điều toàn bộ tinh thần
lên tiểu hiệu thần quang, hắn phải xem xét bảng xếp hạng trước đã.
Về bảng xếp hạng chiến lực của Tiên giới, hắn chẳng muốn nhìn nữa.
Trước mắt các đệ tử của hắn không ở Tiên giới, bảng xếp hạng chiến lực của
Tiên giới, đương nhiên sẽ không có các đệ tử, cho nên không cần phải xem.
Hắn mở ra, đương nhiên là bảng xếp hạng chiến lực của đệ tử Vô Đạo Tông.
[Hạng nhất: Diệp Lạc (thánh nhân).]
[Hạng hai: Tô Càn Nguyên (chuẩn thánh).]
[Hạng ba: Tử Tô (chuẩn thánh).]
[Hạng tư: Đạm Đài Lạc Tuyết (Đại La Kim Tiên).]
[Hạng năm: Ngải Tình (Thái Ất Kim Tiên).]
[Hạng sáu: …]
…
[Hạng 10: Hoa Thần Y (Thái Ất Kim Tiên).]
[Hạng 11: Lâm Mạc (Thái Ất Kim Tiên).]
[Hạng 12: Trương Hàn (Kim Tiên).]
…
[Hạng 15: Xi Già (Kim Tiên).]
[Hạng 16: Trần Quân (nửa bước Kim Tiên).]
…
Bảng xếp hạng không có quá nhiều biến đổi, chẳng qua cảnh giới của các đệ tử
tăng lên một chút.
Nhất là Tử Tô, vậy mà đạt tới chuẩn thánh, trái lại khiến đôi mắt Sở Duyên sáng
lên.
Ừm, nói tóm lại, bảng xếp hạng không khác biệt lắm.
Nhưng mà hắn nhớ rõ không phải lúc trước lão nhị là hạng 11 sao? Sao bây giờ
lại rơi xuống hạng 12?
Thôi quên đi.
Con hàng lão nhị kia, không nhắc tới cũng được.
Ánh mắt Sở Duyên nhìn về phía Tô Càn Nguyên đứng hạng hai.
Như vậy chuyện kế tiếp của hắn, chính là nâng đỡ Tô Càn Nguyên thành thánh.
Nghĩ tới đây, Sở Duyên không mang theo do dự, quy tinh thần về quý danh thần
quang, sau khi đặt hai tiểu hiệu ở thiên điện, lúc này truyền âm bảo Tô Càn
Nguyên tới đại điện tông chủ.