Ánh mắt hắn ta nhìn về phía người Tô Càn Nguyên, nhìn một lần xong lập tức
hiểu ra mọi chuyện.
Hóa ra lão tam này bành trướng.
Chẳng trách dám nói muốn so tài với hắn ta.
Chuyện này cũng bình thường.
Lúc trước khi hắn ta mới thành thành, chẳng phải lúc đó cũng bành trướng như
vậy sao?
Lúc ấy hắn trực tiếp đấu với Thanh Thiên thánh nhân, sau đó vẫn phải dựa vào
rất nhiều đồng môn trợ giúp, mới địch lại Thanh Thiên thánh nhân.
Lão tam này trái lại hay lắm, tìm hắn ta so tài.
Dù sao hắn ta sẽ không hạ tử thù, tìm hắn ta so tài là lựa chọn tốt nhất.
Nhưng mà tuy hắn ta không hạ tử thù, nhưng chuyện này không có nghĩa hắn ta
không khiến đối phương chịu chút khổ cực.
Thực sự nghĩ kiếm của hắn ta không sắc sao?
Nghĩ tới đây, Diệp Lạc lộ ra tươi cười.
“Có thể, lão tam, vậy đệ ta so tài một trận đi, nhưng mà so tài thì được, chỉ có
điều chúng ta phải đến bên ngoài hư vô hỗn độn so tài.”
“Trường hà kiếm đạo này thành lập thời gian quá ngắn, căn bản không cho phép
hai thánh nhân chúng ta chiến đấu, cho nên chúng ta phải ra ngoài trước.”
Diệp Lạc nói như vậy.
Đối với chuyện này, đương nhiên là Tô Càn Nguyên không có ý kiến.
Hai người ước định xong, lúc này rời khỏi trường hà kiếm đạo, bay về phía hư
vô hỗn độn ở bên ngoài.
…
Cùng lúc đó, trong bóng tối vô cùng vô tận.
Sở Duyên đang liên thủ với Tam Thanh, cùng bay về phía Tiên giới.
Tam Thanh nói một cách hoa mỹ rằng muốn tiễn Sở Duyên một đoạn, trên thực
tế hoàn toàn là muốn tẩy não Sở Duyên một trận.
Còn tẩy não cái gì…
Chuyện này nói ra thì dài dòng.
Tóm lại, chuyện này khiến Sở Duyên rất không kiên nhẫn.
“Sở đạo hữu, chúng ta gặp lại như bạn cũ, đệ tử của ngươi chính là đệ tử của
bọn ta, các đệ tử đều có tư chất chứng đạo, đương nhiên đây là chuyện tốt,
nhưng chúng ta cần phải bình tĩnh, lần sau trước khi phát động tranh giành đại
đạo, nhất định phải chuẩn bị sẵn sàng.”
“Đúng vậy Sở đạo hữu, ngươi có thể chào hỏi bọn ta trước, đến lúc đó bên bọn
ta sẽ cho các đệ tử đi cửa sau…”
“Không sai, nếu không tốt, khi đối phó Hỗn Độn Ma Thần, chúng ta cũng có thể
cùng ra tay, chào hỏi qua, tốt hơn là bất ngờ xảy ra nhiều.”
Tam Thanh đều mở miệng nói chuyện.
Những lời này cũng là một trong những nguyên nhân khiến Sở Duyên nghe
không kiên nhẫn.
Hắn đã bày tỏ mình biết rồi.
Có quỷ mới biết ba tên này vẫn còn lo lắng, lải nhải nói.
Sở Duyên không tiện nói nhiều cái gì, dù sao quan hệ giữa hắn và Tam Thanh
đúng là rất tốt, chỉ có thể không ngừng gật đầu bày tỏ mình đã biết.
Rất nhanh, Sở Duyên tới gần Tiên giới, đi tới hư vô hỗn độn bên ngoài Tiên
giới.
Cuối cùng Tam Thanh không tiễn nữa, để Sở Duyên tự mình rời đi, điều này
khiến Sở Duyên thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Ở chỗ giao giới cực hoang và hư vô hỗn độn.
Tam Thanh nhìn theo Sở Duyên rời đi, người nào cũng không mở miệng.
Mãi đến khi bóng dáng Sở Duyên hoàn toàn biến mất, Thái Thượng Lão Quân
mới mở miệng trước, phá vỡ bầu không khí yên tĩnh.
“Các ngươi có phát hiện một chuyện hay không? Vị Sở đạo hữu này rất không
tầm thường.”
Thái Thượng Lão Quân thản nhiên nói một câu như vậy.
“Đó là chắc chắn, người có thể khiến ta tán thành, sao có thể bình thường?”
Trái lại Thông Thiên giáo chủ không nghe ra được ý trong lời nói của Thái
Thượng Lão Quân.
“Thông Thiên à Thông Thiên, sư huynh nói không phải chỉ tu vi của Sở đạo
hữu.”
Nguyên Thủy Thiên Tôn bất đắc dĩ nói.
“Đó là chỉ cái gì?”
Thông Thiên giáo chủ cảm thấy khó hiểu.
Hắn ta ở chung với Sở Duyên, từ đầu đã không quản nhiều như vậy, hoàn toàn
là nói chuyện phiếm.
“Sở đạo hữu hình như không phải là bản tôn, càng như một pháp tướng, các
ngươi cẩn thận cảm thụ xem, thực ra có thể nhìn ra được, tuy Sở đạo hữu là căn
nguyên chi thân của Thiên Đạo, nhưng thực ra rất giống không phải hoàn toàn
chi thể. Loại tình huống này, càng như một pháp tướng biến thành.”
Thái Thượng Lão Quân nhìn phương hướng Sở Duyên rời đi thản nhiên nói.
“Pháp tướng sao?”
Thông Thiên giáo chủ hoảng sợ.
Đối với pháp tướng, ba bọn họ đều biết rõ.
Thánh nhân Tam Thanh ngày xưa của Tiên giới, chính là ba pháp tướng của bọn
họ.
Pháp tướng so với bản tôn mà nói, tương đương với một phần vạn khí tức.
Cho nên ba pháp tướng của bọn họ rơi vào Tiên giới, mới có thể biến thành
thánh nhân Tiên giới.
Nhưng mà…
Sở Duyên đây là pháp tướng sao?
Một pháp tướng đã là hỗn độn thánh nhân?
Hơn nữa pháp tướng này còn là hỗn độn thánh nhân có thực lực mạnh nhất?
Nếu nói Sở Duyên là pháp tướng, vậy bản tôn của Sở Duyên sẽ mạnh tới mức
độ nào?
Thông Thiên giáo chủ cảm thấy, vai hề là mình.
Uổng công hắn ta còn tưởng rằng chiến lực của Sở Duyên không kém gì hắn ta,
cho nên đáng thâm giao.
Thì ra người ta chỉ là một pháp tướng…