Nhưng lão ta không có thời gian nghĩ nhiều cái gì, đối mặt với công kích đang
đánh tới, xoay người bỏ chạy, trong tay nắm thứ gì đó như ngọc phù, lắc mình
mấy cái biến mất tại chỗ.
Phù văn hóa thành công kích sẽ không bỏ qua cho Chuẩn Đề, chỉ trong nháy
mắt đuổi theo lão ta.
Đám Trương Hàn Thao Thế đứng tại chỗ, tiếp tục đứng sóng đôi với đám Tam
Thanh Diệp Lạc.
Bầu không khí giữa hai bên rất ngưng kết.
…
Trong Tiên giới.
Thiên Đạo Tiên Giới nghe thấy những lời này xong, ngây ngẩn cả người.
Trương Hàn đây là suy nghĩ thay lão ta sao?
Bởi vì lão ta có thù oán với đám Tam Thanh, cho nên lúc này Trương Hàn mới
cầm những phù văn này, đi tìm đám Tam Thanh tính sổ ư?
Nhưng cho dù như vậy, có quá lỗ mãng hay không?
Thiên Đạo Tiên Giới nhíu mày, im lặng một lát.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, hắn ta đột nhiên suy nghĩ cẩn thận.
Lão ta kiêng kị Tam Thanh và Chuẩn Đề Tiếp Dẫn, hoàn toàn là vì hắn ta rời
khỏi Tiên giới xong, thực lực sẽ giảm đi.
Nhưng lực lượng của hắn ta hóa thành phù văn, giao cho đám Trương Hàn vẫn
có thể phát huy uy lực của nửa bước đại đạo thánh nhân.
Có những phù văn này, đám Trương Hàn thực sự không cần e ngại đám Tam
Thanh.
Thậm chí nếu có cơ hội, có thể khiến Tam Thanh bị thương nặng hay giết được
Tiếp Dẫn hoặc Chuẩn Đề.
Như vậy xem ra, Trương Hàn căn bản không có ý bị mua chuộc.
Trái lại tâm tư nhanh nhẹn, vậy mà có thể nghĩ ra được chuyện này.
“Quả nhiên Trương Hàn là cánh tay đắc lực của ta!”
“Còn thông minh hơn tên Thanh Thiên kia nhiều, nếu lần này hắn thật sự có thể
lập công, sẽ giao thêm cho hắn mấy thứ.”
Thiên Đạo Tiên Giới đã bắt đầu suy nghĩ.
Hắn ta đang phỏng đoán, nếu Trương Hàn trở về, hắn ta có thứ gì có thể giao
cho Trương Hàn.
“Đúng rồi, trái lại có thể ngưng tụ lực lượng, làm thành phù văn rất cao cấp gì
đó. Đợi Trương Hàn trở về, lại giao cho hắn thứ cao cấp, như vậy mới khiến
Trương Hàn có được thực lực nửa bước đại đạo thánh nhân trong thời gian
ngắn, như vậy nếu Trương Hàn lại gặp đám Tam Thanh, nói không chừng có thể
diệt bọn họ.”
Thiên Đạo Tiên Giới vừa nghĩ tới đây, không khỏi kích động.
Chính vì Tam Thanh và Tiếp Dẫn Chuẩn Đề đều ở bên cực hoang, hắn ta mới bị
động như thế.
Nếu bọn họ không còn, vậy Tiên giới của hắn ta sẽ vô địch trong cực hoang,
đến lúc đó có thể lấy cả cực hoang khuếch trương Tiên Giới.
Như vậy Tiên Giới có thể tăng lên tầng càng cao hơn.
Thiên Đạo Tiên Giới càng nghĩ càng kích động.
Chỉ trong thời gian ngắn, gần như quên đi mọi thứ.
Đúng lúc này, bên cực hoang đột nhiên chấn động một cái.
Chỉ thấy một bóng người thở hổn hển đứng thẳng ở sâu trong cực hoang, bóng
người này đúng là Chuẩn Đề.
Lúc này trên người Chuẩn Đề bị huyết dịch màu vàng kim lây dính, khí tức hơi
hỗn loạn, rõ ràng là lão ta bị thương không nhẹ.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Thiên Đạo Tiên Giới lại kinh hãi.
Trương Hàn thật sự khiến Chuẩn Đề bị thương sao?
Đỉnh như vậy à?
Trương Hàn…
Lúc này yêu thích của Thiên Đạo Tiên Giới đối với Trương Hàn nhanh chóng
tăng lên.
Trương Hàn này khá lắm.
Người tài giỏi như vậy, hắn ta tất phải bồi dưỡng thật tốt.
Tuy cảnh giới không bằng đám đệ tử của Sở Duyên, nhưng năng lực nghiền áp
mọi người.
“Trương Hàn khiến Chuẩn Đề bị thương, chỉ sợ Tiếp Dẫn sẽ không khinh địch
thả đi như vậy. Không biết Trương Hàn có thể thoát được không, nếu không đi
được trái lại cần ra tay tiếp ứng một chút.”
Thiên Đạo Tiên Giới ngẩng đầu nhìn bên cực hoang, nhìn về phía chỗ Trương
Hàn.
Ở trong tầm mắt của hắn ta, Trương Hàn cầm ba miếng phù văn trong tay, đứng
sóng đôi với đám Tam Thanh.
Sau khi đứng sóng đôi một lát, Trương Hàn xoay người muốn rời đi.
Nằm ngoài ý muốn chính là, đám Tam Thanh không có ý ngăn cản, cả đám
đứng tại chỗ, căn bản không có ý ra tay.
“Đám Tam Thanh để Trương Hàn rời đi sao? Là kiêng kị ba phù văn kia à?”
Chuyện này có khả năng, nếu ba phù văn đều thêm lên người một người, có
người nào đỡ được.”
Thiên Đạo Tiên Giới suy nghĩ một lát, khẽ gật đầu.
Nhìn thấy Trương Hàn thật sự rời đi, hắn ta cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Năng lực của Trương Hàn, hắn ta đã thấy rõ.
Cho dù thế nào, hắn ta cũng cần bảo vệ Trương Hàn.
Trước mắt Trương Hàn có thể thuận lợi rời đi, coi như là chuyện tốt.
“Lần này Trương Hàn làm rất khá, trái lại đám đệ tử của Sở Duyên, nhìn có vẻ
có quan hệ không tệ với đám Tam Thanh?””
Thiên Đạo Tiên Giới hừ lạnh một tiếng, trong lòng đại khái cũng có suy đoán.
Sở Duyên này, quả nhiên là không có ý tốt.
Vậy mà lén có quan hệ tốt với đám Tam Thanh như vậy.
Xem ra hắn ta phải đề phòng Sở Duyên sâu hơn nữa mới được, tránh cho thật sự
lật thuyền trong mương, bị Sở Duyên ám toán vậy thì không tốt.
Thiên Đạo Tiên Giới nghĩ như vậy